Nhìn công pháp trên cửa lớn, Lâm Huyền phải đối mặt với lựa chọn giống như vị tiền bối ở bên cạnh.  

             Học, cửa mở, được tự do.  

             Không học, cửa lớn đóng chặt, nhất định sẽ chết.  

             Lâm Huyền nhìn thoáng qua vị tiền bối đã tự sát, phảng phất như nhìn thấy những con chữ lúc trước mà người này đã rống giận với Ma Đế Mạc Tà.  

             “Cho dù có chết đi chăng nữa thì ta cũng tuyệt đối không dấn thân vào tà đạo dù chỉ một bước!”  

             Lâm Huyền không biết mình có niềm tin như vậy hay không, nhưng hắn biết cuộc đời của hắn nhất định sẽ không dừng lại ở đây.  

             Hắn đi tới trước cánh cửa sắt, truyền công pháp Mạc Tà xuống rồi ghi nhớ vào trong đầu, Lâm Huyền hắn có bản lĩnh nhìn qua không quên, liếc mắt một cái là sẽ không quên được.  

             “Đoạt Mệnh Thần Công sao?”  

             Sau đó, Lâm Huyền để ý thức của mình chìm vào trong Thần Sơn. Hắn quét tìm khắp Thần Sơn nhưng vẫn không tìm được bí tịch có ghi lại Đoạt Mệnh Thần Công.  

             “Chẳng lẽ trong Thần Sơn không có ghi lại công pháp tà võ hay sao?”  

             Ý nghĩ của Lâm Huyền vừa động là mấy ngàn quyển bí tịch đã lập tức bay tới trước mặt hắn, tất cả đều là công pháp tà võ.  

             Vào thời kỳ Mạt Pháp, Thần Sơn thu thập hết tất cả bí tịch trong thiên hạ, cho dù là nhân sĩ chính phái không đồng ý với khái niệm tà điện đi nữa thì vẫn nhập bí tịch của nó vào trong Thần Sơn.   

             Lâm Huyền nhíu mày, vì sao hết lần này đến lần khác trong Thần Sơn lại không có ghi chép về Đoạt Mệnh Thần Công vậy chứ? Nếu nói rằng trước khi chết, Ma Đế Mạc Tà không có truyền nhân thì còn hợp lý, nhưng hiện tại trong mộ thất của người này đã có tà võ tiếp nhận truyền thừa rồi mà.   

             Trước khi Lâm Huyền sống lại thì chỉ cần đi ra ngoài là Đoạt Mệnh Thần Công tự nhiên có thể truyền vào trong tà điện rồi lưu truyền xuống.  

             “Đoạt Mệnh Thần Công không có xuất hiện trong Thần Sơn, chỉ có một khả năng mà thôi, nhất định là vì nguyên nhân gì đó để khiến cho người được truyền thừa không thể đi ra khỏi lăng mộ.”  

             Trong lòng Lâm Huyền sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm.  

             “Trước tiên phải nghĩ biện pháp đã!” Lâm Huyền tìm lấy một quyển bí tịch rỗng rồi ghi chép hết lại Đoạt Mệnh Thần Công lên trên. Sau đó, hắn phóng thích hồn lực, kích hoạt hết toàn bộ linh vị trên hai trăm thềm đá trong Thần Sơn. Lập tức, hồn phách của một vị đại đế hiện ra từ trong linh vị.  

             Lâm Huyền chắp tay hành lễ: “Mời chư vị đại đế cải thiện quyển công pháp này một chút!”  

             Suy nghĩ của Lâm Huyền rất đơn giản, có đến mấy ngàn đại đế vì hắn mà tham mưu, nói không chừng có thể sửa lại phần tà ác trong Đoạt Mệnh Thần Công, như vậy thì cho dù hắn có học Đoạt Mệnh Thần Công đi nữa cũng không sao nữa rồi.  

             Quyển bí tịch bay lên trời, ào ào tự động lật trang để các vị đại đế trong Thần Sơn quan sát. Rất nhanh sau đó, một đại đế có tên đứng đầu mở miệng: “Phương pháp tà ác!”  

             Vị đại đế thứ hai tiếp lời: “Công pháp này dựa vào giết người để tăng tu vi của bản thân lên. Thật sự là tà trong tà!”  

             …  

             Mấy ngàn vị đại đế cứ ngươi một câu, ta một câu, phân tích thấu triệt toàn bộ công pháp.  

             Cuối cùng, phía sau quyển bí tịch có hơn một trăm kiểu phân tích và sửa đổi, nhưng mà công pháp sau khi sửa đổi vẫn cần phải giết người mới có thể tu luyện.  

             Lâm Huyền nhíu mày, Đoạt Mệnh Thần Công và Thần Đạo Thần Công không hợp nhau. Nếu hắn muốn tu luyện tà pháp thì phải tự phế bỏ tu vi, tu luyện lại một lần nữa.  

             Nói Lâm Huyền vứt bỏ Thần Đạo Công Pháp, tuyệt đối là chuyện không thể nào!  

             “Chẳng lẽ không có phương pháp nào khác để mở cửa sao?”  

             Lâm Huyền đi tới trước cửa, ý muốn dùng sức mạnh để mở nó ra, nhưng mà hắn vừa mới chạm vào cửa sắt là đã lập tức bị một cỗ sức mạnh to lớn đến khó hình dung đẩy ngược trở về.   

             Lâm Huyền nặng nề ngã trên mặt đất, mặc dù có Bá Thể Thần Công bảo hộ nhưng khóe miệng Lâm Huyền vẫn tràn ra một chút máu!  

             “Tàn hồn của Ma Đế!”  

             Vừa rồi Lâm Huyền đã cảm nhận được, bên trong cửa sắt có một tia tàn hồn còn sót lại của Ma Đế Mạc Tà!  

             “Xem ra nếu không được Ma Đế Mạc Tà đồng ý thì đừng hòng chạy thoát rồi!”  

             Lâm Huyền nắm tay thành quyền, khớp xương kêu răng rắc. Chẳng lẽ mình thật sự phải tu luyện tà pháp, từ nay về sau biến thành một tà võ hay sao?   

             Lâm Huyền cũng không sợ giết người, nhưng trong lòng hắn có một cây thước, chỉ giết người nên giết. Nếu chỉ biết thỏa mãn dục vọng của mình mà lạm sát người vô tội, như vậy có khác gì dã thú đâu cơ chứ?   

             Lâm Huyền nhắm mắt lại, lâm vào trầm tư.  

             “Công pháp trên thiên hạ đều xuất phát từ Thiên Đạo. Dung nhập pháp tắc thiên địa vào bản thân rồi dùng nó.”  

             “Cái ta tu luyện chính là Thần Đạo! Thiên Đạo có thiếu sót, nhưng Thần Đạo thì không!”  

             “Thần Đạo Công Pháp, vượt qua hết thảy công pháp trên thiên hạ này!”  

             “Cho dù có là Ma Đế đi chăng nữa thì có tư cách gì để cho ta phải bỏ gốc lấy ngọn chứ hả?”  

             Lâm Huyền đột nhiên mở mắt ra, hắn đã nghĩ rõ ràng rồi.  

             Hắn lại đi đến trước cửa sắt một lần nữa, khí thế hùng hổ.  

             “Ma Đế, ta biết ngươi có một tia tàn hồn còn ở lại trong cửa, có thể nghe được lời của ta.”  

             “Sở dĩ ngươi để công pháp mà mình sáng tạo ra lưu lại trên cửa sắt, không phải là vì để làm nhục nhã người bị nhốt bên trong, mà là muốn chứng minh rằng tà pháp mạnh hơn công pháp bọn họ tu luyện!”  

             “Ngươi mở mắt ra nhìn cho kỹ đi, ông đây tu luyện Thần Đạo, còn mạnh hơn thứ tà pháp chó má của ngươi vạn lần đấy!”  

             “Nếu ngươi còn có một chút xấu hổ thì lập tức chủ động mở cửa ra cho ta!”  

             Dứt lời, Lâm Huyền đã lập tức vận chuyển Thần Đạo Công Pháp, nguyên khí cuồng bạo tràn ngập cả lồng giam.  

             “A!”  

             Có một âm thanh nặng nề phát ra từ cánh sửa sắt.  

             Nếu như có người ở đây thì nhất định toàn thân kẻ đó sẽ bị chấn động đến run rẩy. Lâm Huyền mắng tục một tiếng, cửa sắt đúng là… đang mở ra!  

             Khe hở càng lúc càng lớn, cuối cùng là mở to hẳn ra!  

             Khóe miệng Lâm Huyền nhếch lên một nụ cười nhẹ, không liên quan đến chính hay tà, tàn hồn của Ma Đế đã tán thành hắn rồi.  

             Lâm Huyền sải bước đi ra khỏi cửa sắt, phía sau cánh cửa là mười bốn đôi mắt đang nhìn hắn với vẻ khiếp sợ.   

             Trừ Bạch Linh Nhi ra thì trong cổ mộ có tổng cộng mười chín người tiến vào. Cửu công chúa thì bị trọng thương, ba người thì bị Lâm Huyền giết chết, vậy nên bây giờ còn lại mười lăm người.  

             Lâm Huyền không để ý tới mười bốn người đều đang nhìn về phía hắn, lực chú ý của hắn đều bị người thứ mười lăm hấp dẫn.  

             Đằng sau cảnh cửa sắt chính là phần mộ chính thức của cổ mộ. Trong gian mộ chính này có một pho tượng đá vô cùng khổng lồ, tượng đá đó chính là Ma Đế Mạc Tà, hài cốt của hắn được chôn ở bên trong tượng đá.  

             Tượng đá Ma Đế Mạc Ta vươn ra một cánh tay, mà trên cái bàn tay ấy có một kẻ tà võ đang ngồi. Phía dưới tượng đá có mấy trăm bộ hài cốt chết một cách dị dạng. Lâm Huyền còn cảm nhận được hơi thở của một vị thầy thuốc đã lưu lại ở Thiên Tư Linh Phố.  

             Lâm Huyền hiểu được, những hài cốt này đều là những người mà Ma Đế Mạc Tà đã kéo tới chôn cùng trước khi chết! Và những hài cốt này cũng là một phần truyền thừa của Ma Đế Mạc Tà!  

             Một Tà Võ dưới chân tượng đá bỗng nhiên lớn tiếng hét lên.  

             “Đừng để hắn đến gần Lộc Tà!”  

             Lập tức sau đó, mười bốn tà võ bảo vệ Lộc Tà vây quanh Lâm Huyền.  

             Trong mười bốn người này thì có tám người là nằm trong mười người đứng đầu của võ đấu liên châu. Sáu người còn lại là tinh anh được tà điện phái ra.  

             Mười bốn người đồng thời bộc phát khí thế của bản thân ra, tu vi thấp nhất là Tụ Khí Cảnh tầng bảy, cảnh giới cao nhất là Tụ Khí Cảnh tầng chín!  

             Mà Lâm Huyền chỉ là Tụ Khí Cảnh tầng sáu!  

eyJpdiI6IlRWZnVDSjh6bjVkeXlwQll2SU1wUUE9PSIsInZhbHVlIjoidHJXQWxPQXpEODBOeDI1MGJ6XC9VaUxtbTVSZXp1aDRscG5INVc3djhcL0V3a1hcLzdZdGoyaGpIaHJuYjlIVkN0Mm9UVUk2dEp3Y1dmMmRVTDRqbFBPVlA3VmZ6Y0IwUCswU01XZXRiMTBZa2tiQjIzNDhiSXFibm5kTUcyNEZ5VXErcUtRWE1uN3VJeTluOURNY1crdDR4VU85UUU1eUxzWnVyQlpmU1ZFVHRrM2VlNDU3aERXYW5mb3FkMDVBeGQ5RUpwT3NcL1F6R3dUbGRTSm1EdnVxRnV1UlJhUXdqWnJWQjEycGN3UTl3cURUa3ZSdjhDeUptRFE0c2p6WE1YdmpRMDhpbXZvS0dyRlducWwyblN6aHBXRHpyNmxyN2x6K3ZqRlpFT0R4UElsYXJSWGFFK002Z3JhZm1ZcWVVRFZcL3BjdjVvenByN0plSWxJc0p2dkVNazk4b0l5ZUhiSXdkbENGMThYYktFQnhZNXJ2XC9CN1pweWQxTjZHcVViaExiN2s4bDZVeUw1eXdNQVwva2tENXBhR1wvdWNSeVRKcVFvOGxHYjVHMTJUQmtCTDFkUUYzelpManZ4ckRqQ21BV0hyYUtQdnRKcmtcL09hUjI3NGkxOXRlMkJuZCtVbTF3VFZOMXRJdHQzd1d1XC9ma0ZcLzBjNVwvVDcwMHZ0bFRxYTdcL1wvTlhFb0ZcL0ZGTjFZTnVcL0k5bm5QUnpYa2dBZU5HcnFCMmhZejhYNTN2OERsMzdYdmxhVmNnenhUWTlnMjRYQTFNSCtURXo0bG10bUNBSHdVYldnS2p6RDBSbmo4WE5CQmp1cHcySzM3cUtCV2c9IiwibWFjIjoiNjVhMmRmODZhNDk2MWRlYTU3ZDk3YzI0ZTM5N2JlNDJiMWU0MGEyMjJlMDI0NzgzZDg1MGQ4ODZmNzMwODAxYSJ9
eyJpdiI6IjQxOGUyZFVoeTFEcytxRXAxMGFoMEE9PSIsInZhbHVlIjoiT3VrRVRrYlhiTGcxVHp3VHpSdWoxdUZTclV6ZVZzbzJcL1dnTFZkMEdsaiszckt6VlwvU2Jma2wrbGhubmx3TUlvRk9ET2lqY0ZtdWJpQ0RTU1I3dEVIOWZoWStmM3ZLSlwveTFHMTBreE1HbEsyY2JpaG1heUxMWnRjNm03MGhcL0RtSFdsNllZSExhM3pBZTFtK1Q3T2NDYjNXMVFqTzFZTTkyQVlqcDVMeDRtMlQ4aDFhZ1d4U2RPVWc3aXBoT2lCSDFpNGlIdnVRZFJcL0hqQ1RBdkN6ek95eUhodVpoZnduenl6Qno4b3JaZnlVQTdRd3oyS1Q2VE4zaGlMb3cxbXF0NnR2V2pFTFVlbjJBY3YrWElFd2tBSGZJNzRLanZcL2x2XC9BT29JWHpZSTlZPSIsIm1hYyI6ImJjOWFjODhhNzMwYjg0YmRiYjBlNmRkYzJlNmRhZjllNzZjNzhiNjg2OTJmNWU4ZTM5MTVmMWYyYzkxZTRmNDMifQ==

             Tám người từng tham gia võ đấu liên châu, giờ phút này sắc mặt đều ngưng trọng. Bọn họ đã từng tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của Lâm Huyền rồi, cho dù phe mình có nhiều người mạnh đi nữa thì trong lòng cũng không có lòng tin tất thắng.

Ads
';
Advertisement