Lâm Huyền từ đại điện rơi xuống ước chừng một lúc mới nhìn đến mặt đất.  

             Tà võ cao rơi thật mạnh xuống đất, đầu hướng xuống, hắn vốn là bị Lâm Huyền đánh thành trọng thương, lại trực tiếp ngã gãy cổ, đi đời nhà ma.  

             Lâm Huyền phát huy bá thể thần công tới cực hạn, rơi thật mạnh xuống, hắn cong người, gạch dưới chân trực tiếp bị hắn dẫm thành bột mịn.  

             “Phía dưới cổ mộ thế nhưng còn có một cái không gian lớn như vậy?”  

             Lâm Huyền đứng thẳng người lên, xung quanh bỗng nhiên có ngọn lửa màu xanh lục âm u bốc cháy lên.  

             Là ngọn lửa trong lò sưởi.  

             Lâm Huyền đi đến bên vách tường, dùng tay sờ soạng một chút.  

             Không biết vách tường làm bằng loại đá nào, cứng rắn và bóng loáng, Lâm Huyền thử một chút, không thể leo lên được.  

             “Đây rốt cuộc là nơi nào?”  

             Lâm Huyền nhảy cao lên, đi đến gần ngọn lửa trong lò sưởi.  

             Hắn nhìn thấy đằng xa hình như có thứ gì đó giống hàng rào sắt, đi vào nhìn xem, lại là một cái lồng sắt thật lớn.  

             Cửa lồng sắt mở ra, Lâm Huyền đi vào, dưới chân không cẩn thận dẫm đến thứ gì đó, phát ra tiếng vang thanh thúy.  

             Hắn cúi đầu nhìn, là một khối xương cốt vỡ vụn.  

             Lâm Huyền nhìn quét bốn phía, lúc này mới phát hiện, trong lồng sắt có rất nhiều hài cốt.  

             Trên tay chân những hài cốt này đều có xích sắt trói buộc, bên cạnh còn có rất nhiều thứ giống như đinh thép.  

             Lâm Huyền có thể tưởng tượng được, những người này khi còn sống từng bị phong bế huyệt đạo, kinh mạch, tứ chi chịu trói, nhốt ở bên trong lồng sắt.  

             Nơi này là ngục giam!  

             Nhớ tới nội dung trong bút ký của y sư, Lâm Huyền hiểu ra, những người này đều là bị Ma Đế Mạc Tà bắt tới để tu luyện tà công!  

             Hài cốt trong ngục giam không dưới trăm bộ, Ma Đế Mạc Tà từ khi trở thành tà võ đến khi chết ở trong địa cung, đã giết bao nhiêu người?  

             Chỉ sợ nhiều đếm không xuể!  

             Một tà thành, vạn cốt khô.  

             Lâm Huyền thở dài, đi ra khỏi lồng sắt, nơi xa có một cái đường đi, nói không chừng chính là lối ra.  

             Hắn vừa mới đi hai bước, trong lòng chợt có cảm giác nguy hiểm.  

             Có tiếng gió gào thét vang lên từ đỉnh đầu, Lâm Huyền vội vàng nhảy về phía sau, hai cái quái vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống, bùng lên một đống tro bụi.  

             “Thứ gì!”  

             Lâm Huyền nhìn kỹ, là hai cái tượng đá bốn mét to lớn, đang đứng ở trước người mình.  

             Hai cái tượng đá này, mặt yêu thân người, một cái nắm chùy, một cái cầm xoa (vũ khí có răng như cái dĩa, người xưa dùng để đâm bắt cá).  

             Đừng nhìn là tượng đá, tứ chi hành động rất linh hoạt.  

             “Tượng đá khôi lỗi?”  

             Tượng đá khôi lỗi là một loại khôi lỗi cao cấp, sức mạnh lớn hơn khôi lỗi bình thường nhiều.  

             Lâm Huyền trong lòng trầm xuống, thúc giục tượng đá khôi lỗi cao bốn mét cần cực kỳ nhiều nguyên khí, một quả nguyên thạch trung phẩm khẳng định là không thể thúc giục được.  

             Trong hai con khôi lỗi này được khảm, hoặc là rất nhiều nguyên thạch trung phẩm, hoặc là nguyên thạch thượng phẩm!  

             Trong nguyên thạch nguyên khí càng nhiều, uy lực của tượng đá khôi lỗi càng mạnh.  

             “Ma Đế Mạc Tà đã chết đi ba ngàn năm, nguyên thạch trong khôi lỗi sợ là đã tiêu hao hơn phân nửa, sức mạnh có thể phát huy hẳn là hữu hạn.”  

             Một khối tượng đá khôi lỗi phát ra tiếng người.  

             “Ly lung giả sát!”  

             Nói xong, nó giơ chùy đá trong tay lên, nện xuống người Lâm Huyền.  

             “Thần đạo thân pháp!”  

             Lâm Huyền thi triển thân pháp, lập tức rời đi trong nháy mắt.  

             Chuỳ đá nện trên mặt đất, trong tức khắc đất rung núi chuyển.  

             Lâm Huyền nhếch môi cười.  

             “Sức mạnh còn sót lại của võ giả hóa nguyên cảnh sao? Thế thì không giết được ta đâu!”  

             Hiểu biết được thực lực tàn lưu của tượng đá khôi lỗi, Lâm Huyền lập tức phát động phản kích.  

             Hắn thả người nhảy cao lên, một quyền đấm vào đầu tượng đá.  

             “Ngã xuống cho ta!”  

             “Thần đạo quyền pháp!”  

             Lâm Huyền nắm tay, đánh thật mạnh vào phần đầu của tượng đá khôi lỗi, nó ngã về phía sau, đập thật mạnh xuống đất.  

             Mà đúng lúc này, một cái tượng đá khôi lỗi khác, tay cầm xoa dài, đâm về phía Lâm Huyền.  

             “Đỡ này!”  

             Lâm Huyền thi triển thân pháp, tránh thoát công kích của tượng đá khôi lỗi, quay người lại thêm một quyền.  

             Hắn cũng đập tượng đá khôi lỗi thứ hai ngã xuống đất.  

             Nhưng mà, cái khôi lỗi thứ hai đã một lần nữa đứng lên.  

             Lâm Huyền nhìn bộ mặt của nó, ngay cả một chút vết rạn đều không có.  

             “Tuy rằng thực lực không còn hoàn chỉnh, nhưng nguyên liệu chế tác khôi lỗi lại vẫn không phải là ta có thể đánh nát.”  

             Nếu Lâm Huyền không nghĩ ra cách nào khác, hai cái tượng đá khôi lỗi này sẽ giống như tiểu cường (con gián) đánh mãi không chết, ngã xuống lại đứng lên.  

             “Xem nhược điểm của bọn chúng ở đâu!”  

             Lâm Huyền để ý thức chìm vào thần sơn, rất nhanh liền tìm được ghi chép tương đồng về khôi lỗi.  

             “Tượng đá khôi lỗi mặt yêu, Tà Điện chế tác, nhược điểm ở ba tấc dưới cổ, vị trí sắp đặt nguyên thạch.”  

             Đã biết nhược điểm của tượng đá khôi lỗi, Lâm Huyền lập tức động thủ.  

             Hắn như tia chớp đi đến phía sau nó, một quyền đấm vào vị trí ba tấc dưới cổ.  

             “Chết!”  

             Lâm Huyền dùng tới kỹ xảo“cách sơn”, sức mạnh của hắn xuyên thấu qua thân thể tượng đá khôi lỗi, thẳng vào nguyên thạch bên trong.  

             “Bang!”  

             Âm thanh nguyên thạch rách nát vang lên từ trong cơ thể của tượng đá khôi lỗi.  

             Tượng đá khôi lỗi lập tức ngừng lại bất động.  

             Một cái tượng đá khôi lỗi khác đánh tới, Lâm Huyền vẫn dùng cùng một phương pháp khiến nó ngừng lại.  

             Nhìn hai cái tượng đá khôi lỗi, trong lòng Lâm Huyền cảm thấy vạn phần đáng tiếc.  

             Nguyên liệu chế thành hai cái khôi lỗi này vô cùng trân quý, nề hà hắn không gian nguyên giới hữu hạn, căn bản không chứa được hai cái quái vật khổng lồ này.  

             Thật ra không gian trong thiên tư linh phố cũng đủ, lại chỉ có thể chứa vật còn sống vào.  

             “Xem ra phải tìm cơ hội đổi cái nguyên giới không gian lớn chút.”  

             Lâm Huyền tiếp tục đi, bảo vật trân quý nhất trong cổ mộ tất nhiên đều ở mộ thất chính, hắn phải đuổi tới nhanh một chút mới được.  

             Đi thêm mấy chục mét, Lâm Huyền gặp được một cái cửa sắt thật lớn.  

             Cửa sắt cao mười mét, rộng năm sáu mét, đang đóng chặt.  

             Ở phía trước cửa sắt có một bộ hài cốt.  

             Khác với hài cốt trong lồng sắt, xích sắt trên tay chân nó đã đứt đoạn, trên người có mấy cây xương cốt rõ ràng là bị đứt gãy trong chiến đấu.  

             Lâm Huyền nhìn bốn phía xung quanh, trên mặt đất quanh hài cốt có rất nhiều xác của tượng đá khôi lỗi, chắc là người này đánh nát.  

             Lâm Huyền tâm sinh chấn động, ba ngàn năm trước, vị tiền bối này lao ra từ lồng sắt trong ngục giam, đại chiến với tượng đá khôi lỗi đang trên đỉnh sức mạnh, cuối cùng đi tới nơi này.  

             Nhưng điều khiến Lâm Huyền khó hiểu chính là, bộ hài cốt này ngồi xếp bằng trên mặt đất, bàn tay đặt ở đỉnh đầu, mà đỉnh đầu của hắn, nát.  

             “Tự sát?”  

             Gặp phải tuyệt cảnh như thế nào mới có thể làm vị tiền bối này tự mình kết thúc?  

             Lâm Huyền ngẩng đầu, nhìn về phía cửa sắt.  

             Hắn thình lình phát hiện, hai bên cửa sắt có khắc chữ to rồng bay phượng múa.  

             Trong đó phía bên phải chữ viết rậm rạp, hình như là một bộ công pháp.  

             Mà bên còn lại là một hàng chữ to.  

             “Muốn mở cửa này, học thần công trước!”  

             Lâm Huyền hiểu ra, muốn mở cửa sắt, cần phải tu tập công pháp phía bên phải cửa mới được!  

             Lâm Huyền nhìn xong liền xác định được, đây là một bộ công pháp tà ác!  

             Công pháp vô cùng cao ngạo, lấy thiên phú của Lâm Huyền để hiểu đều rất khó khăn.  

             “Đều thành… Đây là công pháp chân truyền của Ma Đế Mạc Tà!”  

eyJpdiI6ImpxNGZDQnJLSGRmdGl4ZXpBRUw0bEE9PSIsInZhbHVlIjoiTGkzY29YaDV6OHVcL2lwYUFtWHFaN1wvRFYzQ24wakR0NVYwV3lXS2VvazdON0c1Sk9QT3k5bWYxWlZJNTJzblJhNGU0MmdIY0RcL0ZoQVhtdWZPRzRpR0t4OEVvQU9YdjArYVhtNzJGU1hFQkVrUmJPMk1GanZSN1c5Z2dSdU16V08rNFZlXC9RSlk0Y0dtT3IzUG9WOFNhWGljNEs0ZTBrb21MdDlJK29cL3VzRGtTQXhNYlAzdDdJM0FaZTNJRGZJRTMxTDBQM3FBbmRiaUdiTjd3bXFyTnYrankrTk5aK1BhTzAwM2RmcVArQlBvNEZWVnhBYmxKa2pWQnUwRjFtWjNWYnhaY1VBcVpXUWJ0WmFpZkkxOE83ZDR6bEhZSlhcL0t2OUxHNmo0UzNKRW9NZlJiSGoyWXFjR0lTRW5HVUpSZTZWMUt1QURQcTkzTHh1WmNpQXVId0ZrcWJDdFlhTDI5NUxCa0djTVl6NmRLUXZNcldPNFZTOHo0ayt1aXd0azFkaHBUbEJXUmNNVXRwd1lTektZSDlNQT09IiwibWFjIjoiZjI5ZjU3Njg1ZWE2MjhlZjc5NTlhYjgzNTI5NzU1MmM1ZTJkNzNhYzNjNDkyNzU3ODRkOTIzNGRkODRhYWU3NSJ9
eyJpdiI6Ilp1V3dIaTJvNkdUMENKMXhUM1NJUkE9PSIsInZhbHVlIjoiQWtJaGJYMFNtRVRRSytMRUtPOWJKNlpMaE9wMEZGWldsZzhTbTJwUjZPMVVYSEdnMU5oNnM5S3BLMTlvQnJtMTBtZnZRdEg0cW1wVG9mdVwvMkxqamN1WjQ4SVN4UzJMTjJ2dnJkdEZDazEwQUtpajhpNkhuVkpqcHllQ3ZvZzBMSklLbmNMQ0dkd1NGeVhzQ2RrQUxYQUZoQWxtSVFJWkQ3UERRYkdiVlNHZHNKdWdVUDE2dWd3ZWtHeUtXaWJQRkp6UExoenRjeWxcL3JJZG54dnpISWVWKzZQaVJUMUhGOG1ZVFF4elpGVWg5dmlZZG9mZnhVckVDRzA2MmVYdW14UXpEU3RoaXplQTkwZ0gwMGZZcENcL3U1WlA1a1c1VXBhdlpwcVpcL2lmNHdiMzREK0lcL3BDclVzVlZ0NmRqUGZUS3dlNVdybmFiWmtqYWVWMEJObCs5MWc9PSIsIm1hYyI6ImUwYWI5YzdmZmUzM2UwOTJlMDEwYjAzNjAwMjBjNmQ4MTVhN2YyNmRjMTdkY2Y3MzFjNzFlMWExZDgxMWZlZWMifQ==

             Lâm Huyền cúi đầu nhìn về phía hài cốt bên cạnh, vị tiền bối này tất nhiên là không muốn tu tập tà pháp, mới có thể ôm hận mà chết!

Ads
';
Advertisement