Chung Bảo Nam sắp xếp cho Du Giai Ý ở lại khách sạn tốt nhất trong vùng, Du Giai Ý thay một bộ đồ liền theo Chung Bảo Nam cùng đến bệnh viện thăm bà cụ
luôn.
Sau khi xe ngừng ở bãi đỗ xe ngầm của bệnh viện, khi hai người cùng đi về phía thang máy, Chung Bảo Nam đột nhiên nắm lấy tay Du Giai Ý.
Du Giai Ý theo bảo năng rụt tay lại, Chung Bảo Nam cũng không cố ép, chỉ nhẹ nhàng giải thích: “Lát nữa vào phòng bệnh, có lẽ tôi sẽ nắm tay em, muốn để em thích ứng trước một chút.
Du Giai Ý lập tức hiểu ý của Chung Bảo Nam, liền ảo não nói: “Xin lỗi, tại tôi thấy hơi không quen.
Cô và Phó Quân Hạo cơ bản là chưa từng nắm tay, cũng ít khi đi cùng nhau, thế nên cô hoàn toàn không quen việc nắm tay đi cùng đàn ông.
Cô lại vội vàng thanh minh: "Lát nữa tôi sẽ không rụt tay lại đâu, sẽ ngoan ngoãn phối hợp với anh.
Chung Bảo Nam cười khẽ: “Chỉ khi trước mặt mọi người mới cần em phối hợp, những lúc khác chúng ta vẫn là bạn bè bình thường”
Ý ở ngoài lời là, những lúc khác anh ta sẽ không không tôn trọng cô, cũng sẽ không làm ra hành động không nên làm với cô.
“Ừ” Du Giai Ý lựa chọn tin tưởng Chung Bảo Nam.
Tính ra, kể từ lần đầu tiên làm biên kịch bán thời gian cho Chung Đỉnh nhờ sự giới thiệu của Tô Thiên Bội, cho đến nay cô và Chung Bảo Nam đã quen biết bốn
năm.
Ba năm đầu làm biên kịch bán thời gian, cô và Chung Bảo Nam tiếp xúc không nhiều, cô chủ yếu làm việc dưới Trang Ý Lan, giao tiếp chủ yếu với Trang Ý Lan.
Nhưng dù vậy cô vẫn hiểu biết nhân phẩm Chung Bảo Nam, Chung Bảo Nam ở trong giới bao nhiêu năm, vẫn luôn giữ mình trong sạch, không dính tin đồn,
chắc chắn đáng để tin tưởng.
Trước đó Du Giai Ý đã nghe Chung Bảo Nam kể về ba mẹ của anh ta, biết được ba mẹ anh ta đều là những người rất dễ thân.
Sau khi gặp mặt, hai ông bà quả nhiên rất hiền hòa.
Mẹ Chung tuy rằng vì bị bệnh mà thần sắc tiều tụy, nhưng ánh mắt rất ấm áp.
Sau khi gặp được Du Giai Ý, bà khó nhọc giơ tay lên nắm lấy tay Du Giai Ý và khen ngợi: “Vừa nhìn đã biết là một cô gái tốt dịu dàng lương thiện rồi, thật tốt quá.
Câu này không khác nào thẳng thừng thừa nhận sự yêu thích của bà với Du Giai Ý, đối với Du Giai Ý từng vô số lần nhận được những ánh mắt lạnh và sự trào phúng của Đổng Thư Nhã thì sự khen ngợi của mẹ Chung khiến trái tim cô ấm áp vô ngần.
Tuy rằng chỉ giả làm bạn gái của Chung Bảo Nam, nhưng Du Giai Ý vẫn rất cảm động.
Bị người ta đả kích trào phúng và được khen ngợi thật lòng thật dạ, đúng là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Cô dịu dàng cười nói: “Bác gái, cảm ơn bác đã khen cháu.
Mẹ Chung lại nói: “Tướng do tâm sinh, bác đến tuổi này rồi, nhìn người vẫn khá chuẩn”
Có thể thấy được mẹ Chung thật sự vừa lòng và yêu thích Du Giai Ý, Du Giai Ý ngồi xuống bên giường bệnh của mẹ Chung, hai người bác một câu con một câu bắt đầu chuyện trò vui vẻ.
Mẹ Chung hỏi Du Giai Ý và Chung Bảo Nam làm sao mà yêu nhau, chủ đề này Du Giai Ý và Chung Bảo Nam đã thương lượng trước với nhau rồi, thế nên cô trả lời rất tự nhiên: “Chúng cháu đã quen biết nhiều năm rồi, trước kia vẫn luôn coi nhau là bạn, sau khi cháu về nước mới dần dần yêu nhau”
Mẹ Chung gật gật đầu, lại nắm lấy tay cô, có phần buồn bã nói: “Bảo Nam mấy năm nay ngoại trừ một người bạn gái cũ quen từ khi còn trẻ thì vẫn luôn không quen ai. Chỉ vì chuyện này mà bên ngoài người ra đồn đãi nó không thích con gái rất nhiều, nghe thế trái tim này của bác..
Du Giai Ý có thể hiểu được tâm tình của mẹ Chung, các nam nghệ sĩ cùng tuổi với Chung Bảo Nam hầu như đều đã kết hôn sinh con hết, nhưng chuyện tình cảm của Chung Bảo Nam vẫn luôn chưa xác định, vì thế mà những scandal về tính hướng của anh cũng chưa từng ngắt quãng.
Có điều, từ khi nào mà một người đàn ông giữ mình trong sạch lại trở thành đối tượng để người khác công kích như thế?
“Giờ thì tốt rồi, có cháu ở bên cạnh nó, bác cũng chẳng còn gì đáng lo lắng nữa. Sau khi mẹ Chung nói những lời này, khuôn mặt tiều tụy như được hồi phục rất nhiều sức sống, đó là niềm vui phát ra từ tận đáy lòng.
Vì lo cho sức khỏe của mẹ Chung, Du Giai Ý chỉ trò chuyện một lát liền rời đi.
Chung Bảo Nam tiễn Du Giai Ý về khách sạn, Du Giai Ý hỏi Chung Bảo Nam: “Anh có muốn đưa bác gái đến Giang Thành điều trị không?”
“Vô dụng thôi” Mặt Chung Bảo Nam buồn bã, nhẹ nhàng lắc đầu: “Bác sĩ nói chỉ còn hai tháng thôi, cứ để bà được thanh thản.
Chủ đề này thật sự quá đau buồn, hốc mắt Du Giai Ý lập tức đỏ hoe: “Vậy thời gian này anh bầu bạn với bác nhiều hơn nhé.
“Ừ” Chung Bảo Nam thấy cô trở nên thương cảm liền dịu giọng an ủi: “Thật ra sức khỏe của mẹ tôi mấy năm nay vẫn luôn không tốt, tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý có một ngày bà sẽ đi xa rồi”
Chung Bảo Nam lại nói: “Tuy rằng rất khó chịu, nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Du Giai Ý khe khẽ gật đầu.
Cô cũng từng trải qua việc sinh ly tử biệt khi mẹ cô qua đời, có điều khi ấy cô còn nhỏ tuổi, thật sự cảm thấy như bầu trời sụp xuống.
Đến tận bây giờ trong lòng cô vẫn còn tiếc nuối, bởi vì mẹ cô, cũng chính là mẹ nuôi của cô, đối xử với cô thật sự quá tốt, cô vẫn còn chưa kịp hiểu thuận với bà mà bà đã rời khỏi cô.
Chung Bảo Nam dường như nhớ ra điều gì, hỏi lại cô: “Em có từng nghĩ tới việc thử tìm lại ba ruột của mình không?”
Mẹ ruột của cô sau khi sinh ra cô không lâu đã qua đời, nhưng còn ba ruột thì sao?
Du Giai Ý lắc lắc đầu: “Biển người mênh mông, tôi biết tìm thế nào đây?”
Lúc mới đầu khi vừa biết Du Đình Trọng không phải là ba ruột của mình, cô cũng từng có ý định này.
Nhưng cô vừa không có tiền vừa không có quyền, cũng chẳng có quan hệ, cho dù muốn tìm, cũng phải tìm thế nào đây?
Sau này cô gả cho Phó Quân Hạo, Phó Quân Hạo đúng là vừa có quyền có thể còn có quan hệ rộng, nhưng vì cô không được lòng anh nên không dám nhắc
tới chuyện nhờ anh tìm giúp ba ruột, thậm chí không cả dám mở miệng nói ra việc Du Đình Trọng không phải ba ruột của cô.
Chung Bảo Nam giơ tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô: “Đừng nản lòng, chờ tôi sắp xếp thời gian, tôi sẽ giúp em tìm
Du Giai Ý vừa kinh ngạc vừa cảm động: “Cảm ơn anh.
“Không cần khách sáo với tôi như thế”
Chung Bảo Nam cười nói: “Em nghỉ ngơi trước đi, tôi đến bệnh viện.
Du Giai Ý ngẫm nghĩ một lát liền ngăn Chung Bảo Nam lại rồi nói: “Bác gái có thích ăn món gì không, để tôi làm cho bác ăn.
Ánh mắt Chung Bảo Nam sáng lên: “Thật ư?”
Du Giai Ý nghiêm túc nói: “Ừ, tôi cũng chẳng biết có thể làm giúp anh điều gì, chỉ đành cố hết sức làm bác gái vui vẻ lên một chút thôi”
Dù là Chung Bảo Nam hay mẹ Chung cũng đều đối xử rất chân thành với cô, đương nhiên cô cũng phải mang sự chân thành của mình ra để đáp lại.
Chung Bảo Nam suy nghĩ rồi nói: “Tình hình của mẹ tôi như thế, cũng không định tiếp tục nằm viện, chắc qua hai ngày nữa sẽ xuất viện, đến lúc đó đến nhà tôi làm đi, cũng sẽ càng tiện hơn.
“Được. Du Giai Ý đồng ý rồi liền tiễn Chung Bảo Nam rời đi.
Du Giai Ý tự pha một ly cà phê, sau đó liền lấy máy tính ra tiếp tục làm việc.
Nhưng cô còn chưa viết được mấy chữ đã bị cuộc gọi của Tô Thiên Bội cắt ngang, trong điện thoại, Tô Thiên Bội cười vô cùng sung sướng: “Cậu và tổng giám đốc Chung lên hot search rồi kìa.
Du Giai Ý kinh ngạc vô cùng: “Không phải chứ?”
Du Giai Ý hít sâu một hơi, sau đấy lại nghe thấy Tô Thiên Bội nói: “Tớ nói này, hai cậu sẽ không diễn giả thành thật đấy chứ, lại còn nắm tay nhau luôn rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất