Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

Du Giai Ý tưởng rằng Phó Quân Hạo chỉ đưa cơm cho cô một lần rồi thôi, không ngờ rằng đến tối ngày hôm sau anh lại đến tiếp. 

Sau khi Du Giai Ý mở cửa nhìn thấy người đàn ông đứng bên ngoài, theo bản năng không muốn để anh vào: “Tổng giám đốc Phó, chân của tôi đã khỏi rồi, anh thật sự không cần làm thế ... . 

“Dù sao cô cũng vì tôi mới bị thương, phải chờ cho cô khỏi hẳn tôi mới yên tâm được. Phó Quân Hạo mặt không đổi sắc nói xong câu này liền rảo bước lách qua người Du Giai Ý rồi tiến vào phòng. 

Du Giai Ý căng da đầu nhận thêm một bữa cơm của anh, cũng một lần nữa pha cho anh một ly cà phê sau bữa ăn, hai người lại cùng trải qua một buổi tối bình yên vô sự. 

Đến tối ngày thứ ba, khi Phó Quân Hạo một lần nữa xuất hiện, Du Giai Ý lại không có ở nhà. 

Phó Quân Hạo đứng trước cửa nhà cô, trầm mặt gọi điện thoại qua, Du Giai Ý ở đầu bên kia nói: “Thật ngại quá tổng giám đốc Phó, tôi ra ngoài rồi. 

Phó Quân Hạo vừa nghe thế liền cau mày: “Chân đã khỏi chưa? Bác sĩ đã cho cô chạy lung tung khắp nơi thế chưa?” 

Du Giai Ý nghiêm túc trả lời: “Ba ngày nay tôi vẫn luôn kiên trì xịt thuốc, đã tiêu sưng lâu rồi, đi lại không vấn đề gì” 

Phó Quân Hạo ngập ngừng một chút, hỏi sang chuyện khác: “Cô đi đâu thế?” 

“Tới nơi khác.” Du Giai Ý đáp một câu như vậy. 

Rõ ràng cô không muốn nói đích đến cho anh, Phó Quân Hạo chỉ đành nghiến răng nói: “Chú ý an toàn. 

“Cảm ơn” 

Hai người nói qua loa vài câu như thế rồi cúp điện thoại, Phó Quân Hạo cụp mắt nhìn bữa tối ngon lành trong tay, đột nhiên cảm thấy không còn hứng thú ăn uống gì nữa. 

Cũng không biết là vì sao, buổi tối hai ngày nay cùng ăn tối với Du Giai Ý, anh thấy ngon miệng hơn hẳn. 

Kể từ lần trước bệnh dạ dày tái phát, khẩu vị của anh vẫn luôn rất kém, mặc cho các loại sơn hào hải vị bày trước mặt anh, anh cũng cảm thấy nhạt nhẽo vô vị. 

Mang theo cơm tối quay về nơi ở của mình, anh vừa ăn cơm vừa gọi điện thoại cho Chu Bảo Khiết, hỏi xem cô ấy có biết Du Giai Ý đi đâu không. 

Chu Bảo Khiết nói là không biết, cũng chưa từng nghe Du Giai Ý nhắc đến chuyện chuẩn bị tới vùng khác. 

Sau khi cúp máy, Phó Quân Hạo nghĩ đi nghĩ lại, lại gọi cho Tô Thiên Bội. 

Tô Thiên Bội ở trong điện thoại cười vô cùng sung sướng: “Đương nhiên là tôi biết.” 

Phó Quân Hạo liền hỏi thẳng: “Cô ấy đi đâu thế?” 

Tô Thiên Bội cũng không giấu giếm: “Quê của Chung Bảo Nam đó” 

Trong lòng Phó Quân Hạo tràn lên dự cảm xấu: “Cô ấy tới đó làm gì?” 

Tô Thiên Bội cười cười nói; “Tổng giám đốc Phó, tôi đoán lúc này trong lòng anh đã có đáp án rồi, không phải sợ, cứ mạnh dạn nói ra đáp án trong lòng anh đi. 

Phó Quân Hạo nghẹn một hơi, suýt nữa bị câu này của Tô Thiên Bội chọc cho tức chết. 

Đúng là trong lòng anh đã có đáp án, nhưng đáp án kia lại đau xót đến thế. 

Mẹ của Chung Bảo Nam bị bệnh, Du Giai Ý đến thăm, ngụ ý trong chuyện này, không cần nghĩ nhiều cũng có thể hiểu được. 

Cho dù trước đó Du Giai Ý và Chung Bảo Nam chưa phải là quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng sau lần thăm bệnh này cũng đã thành sự thật. 

Tô Thiên Bội lại tiếp tục nói thêm: “Tổng giám đốc Phó, trái tim ai cũng làm bằng thịt cả thôi, Du Giai Ý đương nhiên cũng thế.” 

Phó Quân Hạo không nhịn nổi lửa giận, cười mỉa đáp: “Năm xưa cô ta luôn mồm nói yêu tôi, đây chính là tình yêu của cô ta đấy ư? Vừa ly hôn đã quay đầu sà vào vòng tay thằng đàn ông khác!” 

Giọng điệu của Tô Thiên Bội tràn đầy chế nhạo: “Tổng giám đốc Phó, thứ cho tôi nói thẳng nhé, hai người đã ly hôn hơn một năm rồi, nếu là những người tốc độ nhanh một chút thì đã sớm tái giá sinh con xong rồi đấy. Như Du Giai Ý cũng đã coi như bảo thủ rồi. 

Phó Quân Hạo bị câu này của Tô Thiên Bội làm cho tâm tình u ám, không nói thêm gì nữa mà cúp điện thoại luôn. 

Anh không tin, không tin rằng Du Giai Ý thật sự ở bên Chung Bảo Nam, không tin rằng Du Giai Ý đã yêu người khác. 

Với tay lấy điện thoại, anh muốn chính miệng hỏi Du Giai Ý một câu, nhưng lại đột nhiên phát hiện hình như anh không có tư cách đi hỏi. Cô với anh đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi, dù cô có yêu đương hay không cũng không cần thiết phải nói với anh. 

Vừa rồi cô cũng chỉ trả lời một câu là tới nơi khác, cũng đủ chứng minh rõ lập trường của cô. 

Tất cả về cô, đều không thể nói cho anh. 

Chẳng có chút tâm tư ăn uống nào nữa, anh kéo xuống cà vạt của mình, lên lầu ném người mình chìm vào giường lớn. 

Sắc mặt anh sa sút nằm trên giường, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy chiếm đèn treo trên trần nhà, đơn giản trang nhã. 

Chiếc đèn này là Du Giai Ý thay, còn nhớ lần đó là sau một tràng hoan ái vui sướng tột độ, cô nằm trong lòng anh nhỏ giọng đề nghị, cô muốn thay chiếc đèn trong phòng ngủ, vì cô cảm thấy chiếc đèn phong cách heavy metal trước đó quá nặng nề. 

Anh đã đồng ý, loại chuyện nhỏ nhặt như thế trước nay anh đều để cô làm chủ, nhất là khi cô đưa ra yêu cầu này sau khi vừa ân ái. 

Anh hơi bực bội thu hồi tầm mắt, vừa quay đầu anh lại nhìn thấy rèm cửa dài chấm đất, cũng là do cô đổi sau đó. 

Cách bài trí lúc đầu của căn biệt thự này toàn là phong cách của anh, sau khi cô dọn vào đã thay đổi rất nhiều. 

Trước kia anh không cảm thấy có gì, sau khi ly hôn chỉ có mình anh sống ở đây, anh mới phát hiện ra, có sự tồn tại và sắp xếp của cô, nơi này càng ngày càng có hương vị của gia đình. 

Phó Quân Hạo cũng không biết mình bị làm sao nữa, đã ly hôn hơn một năm, đêm nay lại đột nhiên nhìn cảnh sinh buồn như thế. 

Còn về quan hệ của Du Giai Ý và Chung Bảo Nam, lời thuật lại của Tô Thiên Bội có một mặt là đúng, nhưng cũng có một một mặt là cô ấy cố ý che giấu đi. 

Du Giai Ý đúng thật là xác lập quan hệ với Chung Bảo Nam, chẳng qua là giả vờ thôi. 

Vì bệnh tình của mẹ Chung Bảo Nam không quá lạc quan, tiếc nuối lớn nhất của bà cụ trước khi đi không gì ngoài việc con trai mình có thể thành gia lập nghiệp. 

Vì thế Chung Bảo Nam đặc biệt gọi điện cho Du Giai Ý, hỏi Du Giai Ý rằng liệu cô có thể giả làm bạn gái của mình trong một đoạn thời gian, để mẹ anh ta ra đi mà không hối tiếc hay không. 

Du Giai Ý đã đồng ý. 

Về công hay tư, Du Giai Ý đều sẽ đồng ý thỉnh cầu này của Chung Bảo Nam. 

Về công, Chung Bảo Nam cho cô cơ hội làm biên kịch, tương đương với cho cô cơ hội được sống lại. 

Về tư, Chung Bảo Nam cũng dành cho cô sự quan tâm giúp đỡ bất tận, khi cô gặp khó khăn, anh ta luôn dành cho cô sự giúp đỡ ngay lập tức. 

Mà vì đã đồng ý giả làm bạn gái của Chung Bảo Nam, thế nên Du Giai Ý đã dựa theo sự sắp xếp của Chung Bảo Nam đến quê nhà của anh ta. 

Khi Phó Quân Hạo gọi điện thoại cho Du Giai Ý, Chung Bảo Nam cũng vừa đón được Du Giai Ý ở trạm xe quê anh ta. 

Sau khi đã yên vị trong xe, Chung Bảo Nam vừa khởi động vừa hỏi Du Giai Ý: “Tổng giám đốc Phó gọi cho em à?” 

Du Giai Ý gật gật đầu: "Ừ. 

Chung Bảo Nam dịu dàng hỏi: “Cậu ta biết rồi?” 

Du Giai Ý lắc lắc đầu: “Tôi chưa nói, cũng không cần thiết phải nói với anh ta 

Phó Quân Hạo cũng chỉ hỏi cô đi đâu, chẳng lẽ cô lại tự nói ra việc làm bạn gái của Chung Bảo Nam? 

Chung Bảo Nam lại nói: “Nghe nói tổng giám đốc Phó mấy ngày nay toàn đưa cơm cho em, rất là quan tâm em 

“Chắc anh ta cảm thấy hại em bị thương nên thấy có lỗi” Mấy ngày nay Du Giai Ý cũng từng suy nghĩ vì sao Phó Quân Hạo hết lần này tới lần khác đưa cơm cho cô, tám phần là cảm thấy có lỗi. 

Dù sao đêm đó nếu không phải tại anh kéo cô thô lỗ như vậy, cô cũng không tới nỗi trật chân. 

eyJpdiI6IjFQSzRkY2tYbDVmRUFIZlYrZ0M0eVE9PSIsInZhbHVlIjoieit4RkhzQjhndkZUd3pJYkZ4ZTlkQ3kyVTVoSUFCM1JLQytNZkRcL283SEErSEdnTGprY3RtRGNWT0JDdEM2QVdGcDJMXC9TT24xMGdSN2h6dzd3K0p3RlwvblljNlwvTUM4UWNFMzYzTnl2MHdYcDZHSmhSNjUreDlndmwzOW1xM08zcXYrdm1mUFlXdmt0eEpGSjZmamduNTdcL2JtVXlJXC93dnFcL3FYa0MyczRlMXh4UEV4Vlk2UHJBMU4yQWpua29DWnpJQXA5MUNIeElmb0RYSytcL1JGMllIUVwvc0VsRVlNR2xESGVKMDJJTVJXVjRpOVcrK3NNMHQyUVQzcU10bngwMiIsIm1hYyI6ImRlYjQ0YzY5MjhlYjEwZjI5OWE5Y2Y5ZjM4MzY1MzkzYTAwZDQxMWJjOGY2YmViZDc3NjdjZTY5NDE1NTQwODcifQ==
eyJpdiI6InFnZFZBZUduRm81OFBZWVI4akZ0WVE9PSIsInZhbHVlIjoiaElibEhTYVNvaDMrTlpVdzduV04zXC90azBFSDJyZUQ4SXlBUGMyNkorTmJrZGRQWmg1SFVaUFRjMjk2WlNIczlQeEZBVEoyc2ttM1Y4aEFIXC8wZHJiSEV5YStiYkxBeTB0NUlUMkZhd2tCZUtsWTdXZWVUWkpWb21mRjh3aGgxVTlieXNPRTBJXC9HK1VoaWVOdWxnSG1reEllZ1R5YSs5VmN0RWo5TWpIWlZzM0gyN3dcLys5K005VHFJQ2NaSnZPbEpaN1U0UGxpSHJTT1U3QkdsbzRBbTQyTXByaFRcL0plQTZLN2pWVzdwTGVqbDE2Z0pVTEdmU2E4cGdkWDhaV2lSXC80XC9nVHMwMzdqRHpLaExXdTdEbDc1K3ZoQUJNZW1FUnFwazV4cWd4bnlvS1wvY1czMWFVcE9qa1g4YmE4NGxJZkZIdEtyTWVKWGUrZ0FkY0FPZDBORWdRRGdQOWhNRndIeE5rYUdzdDdQVTVqZXE4VVdmQzdPenhxallIZml4ZE5hMVBUdHZ1T2ZnZno3ZkpyNkhEck4yMXcwZDBMbVwvdGdDQmJ4R2NGbnF3SkQ4bWM1akt3UTVcLzZ4WmxYcjRENVlvZVZMbFJmazVEK2NYQzFYN05iRUthRUJvXC9hY3FuNTBIemhuQWJ2R3Y2KzRWbklmVkhoYnk2c1wvUncrZFBqejVCek42SDRLQmkwN1F5bWxaK21vRWNBdnhFY1NQMlBSRE00ZjRUSWpGTEpQNENtRW1JdzRZdXFESDRNZHFJSjR5IiwibWFjIjoiZDdkYWI1ZGM0YWU2MDRmODQzYTBmNmFhMTIwMDAzN2YzMzIzNWUyNjEzYzlhMzRiZjNhYzYxYzMzZTEzMThlNiJ9

Đương nhiên, Du Giai Ý cũng đã cố ý dặn dò Tô Thiên Bội đừng kể ra sự thật với bất kỳ ai, tuy rằng là giả bộ, nhưng cũng không thể để lộ sơ hở ra ngoài được, hiện giờ internet phát triển như thế, lỡ như đến tai mẹ của Chung Bảo Nam, chẳng phải bà cụ sẽ càng đau lòng hay sao.

Ads
';
Advertisement