Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Đoàn Can Hổ Khiếu và thị vệ trưởng đều bị giết, thù của Bảo Thuận Quang đã được báo.  

 

 

Yên tĩnh rồi ~  

 

Ánh mắt Dương Bách Xuyên lại nhìn một vòng xung quanh nơi này.  

 

Bởi vì hắn vẫn chưa nhìn thấy tinh thể Thổ Mộc, theo lý mà nói thì nơi này có lão đại tiên đế tọa trấn, rõ ràng phải có tinh thể.  

 

Nhưng tới giờ hắn vẫn chưa thấy đâu.  

 

Ngẫm lại, cũng chưa chắc là ở nơi này.  

 

Nhìn sang tuyết miêu, Dương Bách Xuyên nói: “Tuyết miêu, giúp ta tìm tinh thể Thổ Mộc.”  

 

“Meo, chủ nhân theo ta, bên kia có pháp lực dao động, có lẽ đó là nơi có tinh thể.”  

 

Vừa nói, tuyết miêu vừa dẫn Dương Bách Xuyên đi về phía trước.  

 

Một người một mèo tới góc đại sảnh, quả nhiên Dương Bách Xuyên cảm nhận được pháp lực đang dao động trên vách tường.  

 

Rõ ràng bị người ta cố ý phong ấn.  

 

Dương Bách Xuyên đánh ra một quyền.  

 

“Ầm ~”  

 

Ngay sau đó trên tường xuất hiện một cái lỗ.  

 

Tất nhiên cũng không quá lớn, chỉ cao hai mét rộng một mét, vừa đủ cho một người chui vào bên trong.  

 

Nhìn qua thì bên trong có hơi u ám, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự cường đại của năng lượng mang thuộc tính đất và gỗ đang tản ra.  

 

Dương Bách Xuyên vui mừng, hắn không do dự mà chui vào.  

 

Đi dọc theo con đường quanh co khoảng trăm mét, tầm nhìn của hắn bỗng nhiên sáng lên.  

 

Ánh sáng đầy màu sắc trông rất đẹp mắt.  

 

Khí tức mang thuộc tính thổ mộc nồng nặc hơn, sau khi đi vài bước hắn xuất hiện ở một cái hang lớn.  

 

Cũng không tính là quá lớn, khoảng chừng hai trăm mét vuông nhưng trần lại rất cao, trên đỉnh có một cái giếng trời, có thể nhìn được ánh sáng xuyên qua, chứng tỏ đỉnh của hang động này thông thẳng với thế giới bên ngoài, hoặc có thể đây chính là một đỉnh núi nào đó.  

 

Vừa đi vào, thứ đầu tiên nhìn thấy là một gốc cây đại thụ cổ xưa xanh biếc, vươn thẳng lên đỉnh hang động.  

 

Cây cổ thụ này có thể nói là che trời, nó mang lại cho Dương Bách Xuyên một loại khí tức cổ xưa.  

 

Thật kỳ lạ, rễ còn cắm trên mặt đất.  

 

Rễ cây vậy mà ăn sâu vào trong tảng đá vô cùng cứng rắn.  

 

Toàn bộ hang động như được làm bằng vật liệu màu vàng nhạt, bước lên có cảm giác như kim loại, còn cảm nhận được độ cứng.  

 

Dương Bách Xuyên rút kiếm Đồ Long chém lên mặt đất.  

 

“Keng ~”  

 

Âm thanh tạo ra như gõ vào kim loại, kiếm Đồ Long vô cùng sắc bén nhưng cũng không thể đâm vào.  

 

Chất liệu vô cùng cứng rắn đủ để nói rõ vấn đề, vậy mà gốc cây nhìn qua hơi giống cây hòe, lá cây lớn gấp đôi lại cắm rễ trong tảng đá cứng rắn như vậy.  

 

Kỳ lạ hơn là không hề có vết nứt nào ở nơi mà nó đã bén rễ.  

 

Nếu như cây bình thường cắm rễ xuống đất thì khắp nơi đều sẽ xuất hiện vết nứt, nhưng cây cổ thụ này lại không có.  

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một lúc rồi cũng bình thường trở lại, bởi vì tinh thể Thổ Mộc vốn là sự kết hợp giữa tinh hoa của hai sức mạnh từ đất và gỗ. Cái cây này cũng chỉ là sự trùng hợp.  

 

Bây giờ Dương Bách Xuyên đang nghĩ, tinh thể Thổ Mộc đang ở đâu?  

 

Hắn nhìn quanh nhưng không thấy.  

 

“Meo ~”  

eyJpdiI6ImhGTDl1Y2FZbjZ4ZDVzWklXWXc2b2c9PSIsInZhbHVlIjoiTEdMSXhqQ1k4eG0rdFwvNjB6QkJwMDlITXhMdGZJTFQ3YU45b0JYNGErNzFYYjRRWjFlcmVHc1UxbnBHNDFkQnkiLCJtYWMiOiI1YmZlMTAyZjY3MGE1Y2YwM2VmZTU0N2ZjN2YyNTE1ZjAxMzUxOWNiZWExOTVjNWUwNzgxZTgyMjZmZWUzZjhhIn0=
eyJpdiI6InNMeWpvQkNRdUNPYWRsY3AzZXdmQXc9PSIsInZhbHVlIjoiczJYQlo5WUk3bmVMc2t3eHE3enArZEFCYU5RbmYrV0MyaHg2MTlaZnVNNCswQzQwVVJrcTJRaHVBaUV3eEF2cjFCaFZuaHVwbTk0cWxqcFwvcjVQMGZ0c2lUc3FaYVBUNG5DU0VNZ1BvUFdwS2NcLzJSS255VGpTMzJ1OU5JM1VHR2dhbnpacWF0eTR1VzM4U1lINFdveUJ5WkRDNllpblliVzhNTlZnUjVRV3d5Y3BDcmx6aEFoa3hpcmNwaldwRUdnTExQVXUza0FpXC9JXC9tMHhaazFUMFN0TXp5dERmdERaRHk3YnRpRDNkUkNrRUg1TU9OMkVNcjJubEFEdytsaElqOFpFekVFQ3RwZUNoQmJyR2hGejZQMUp0cmIyUzlDWGVCbVNsMndKdEtMMHNENjdcLzVwT2hVbjB4T1VxUzJnN05YOHQrdm8wWDNPRjZMRDFUTGRoSzl0YkZ3ZTQ2WktTWm5IR1lUcCt1NVh5TzYrSkVlSU9QalBUajZkZkkzcmIiLCJtYWMiOiI2NzA1NjdmMTYxNGQxNmI4N2ZiNDYxOTkxOTRhYjQxNjI3ZmQzNmZlMjVlMGJkMWYzZGM5MDI3ZTQyODU3MzhmIn0=

Ads
';
Advertisement