Ngay sau đó, điều kỳ diệu đã xảy, ra, tinh thể Thổ Mộc chảy ra từ vết cào, chất lỏng màu vàng đất chảy ra rồi ngưng tụ thành từng viên tinh thể.
“Hóa ra là vậy ~”
Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, hắn chủ động tiến lên.
Bây giờ hắn đã hiểu, cây cổ cụ này cắm rễ vào trong đá, hập thụ sức mạnh kim loại, hơn nữa bản thân còn mang thuộc tính mộc, vậy nên huyết dịch của cây cổ thụ sẽ hội tụ trở thành tinh thể Thổ Mộc.
Mọi thứ trở nên đơn giản hơn, chỉ cần khiến cây cổ thụ bị thương là có thể lấy được tinh thể, vẫn là tuyết miêu thông minh.
Dương Bách Xuyên khen ngợi, hắn tìm dụng cụ như lấy mủ cao su để thu thập tinh thể Thổ Mộc.
Mười phút sau, hắn thu được khoảng chừng bằng một thùng nước lớn, nếu như chia thành những viên nhỏ bằng ngón cái thì cũng phải hơn nghìn tinh thể Thổ Mộc.
Cuối cùng.
Dương Bách Xuyên cũng dừng lại.
Bởi vì cây cổ thụ cũng không xảy ra tinh thể nữa, lá cây của nó đã bắt đầu khô héo.
Điều này khiến hắn cảm thấy tội lỗi, bởi vì lấy liên tục mà không dừng tay, chẳng khác nào như hút cạn máu của cây cổ thụ.
Ngay sau đó, mặt đất cũng vang lên tiếng răng rắc, tảng đá cũng nứt ra, chứng minh đã thương tổn tới nguyên khí.
Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn cáo lỗi với cây cổ thụ, nhưng ngay sau đó toàn bộ hang động bắt đầu rung chuyển.
“Không xong rồi, sơn động sắp sụp đổ, đi nhanh thôi ~”
Dương Bách Xuyên hô lên, hắn dẫn theo tuyết miêu và Hồng Y vội vàng bỏ chạy.
Lần này hắn đã phá hủy một nơi bảo địa của gia tộc Đoàn Can.
Nếu như không lấy hết, biết đâu tinh thể Thổ Mộc sẽ liên tục xuất hiện, giờ thì hay rồi, hắn vừa ra tay thì cây đã xong đời.
Hang động đã sụp đổ, có lẽ sau này tinh thể Thổ Mộc sẽ không xuất hiện nữa.
Một thùng lớn trong tay hắn xem như là tất cả tinh thể ở đây!
Nhưng cũng không sao, đều là của gia tộc Đoàn Can, hủy thì hủy thôi.
Dương Bách Xuyên nghĩ tới ngọn núi này chắc chắn có liên quan tới cây đại thụ kia, trung tâm bị hủy diệt, có lẽ cả ngọn núi lớn sẽ sụp đổ.
Rất nhanh Dương Nghị Vân đến ngã ba, vừa vặn gặp Nhiếp Hồn lão tổ mang theo một đám người xuất hiện.
“Chủ nhân ~”
“Thuận lợi chứ ~”
“Tất cả đều suôn sẻ ~”
“Được, ra ngoài rồi nói, nơi này đã sụp đổ rồi.”
...
Đoàn người nối đuôi nhau chạy như điên.
Sau khi ra ngoài, toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.
Trong tiếng nổ vang, cả ngọn núi đổ sụp xuống.
“Phù ~”
Nhìn thấy ngọn núi hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng ra ngoài, hơn nữa nhiệm vụ còn hoàn thành rất suôn sẻ, giết chết Đoàn Can Hổ Khiếu và hai đại tiên đế bên cạnh hắn, đoạt được tinh thể Thổ Mộc, đây là điều đáng vui mừng.
“Lão Ốc, tình hình bên ông thế nào?” Dương Bách Xuyên quay đầu hỏi Nhiếp Hồn lão tổ, bên cạnh lão vậy mà tập hợp ba trăm tiên nhân, tu vi cũng không đồng đều, thấp nhất có Thiên Tiên, cao nhất có Tiên Đế.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất