Sau khi cứu Tống Quế Khanh về, Bạch Vũ cũng không tiếp tục ở đây nữa, dặn dò vài câu thì rời khỏi hiện trường, đi ăn cơm tối với Lưu Phú Quý.
Anh vốn muốn đi quán vỉa hè, nhưng Lưu Phú Quý nhất định phải mời Bạch Vũ ăn bữa ngon, cho nên cuối cùng đến nhà hàng Ngũ Hồ.
Bạch Vũ gọi điện thoại cho Lam Hải Quỳnh, muốn gọi cô cùng nhau đến ăn cơm, nhưng Lam Hải Quỳnh phải tăng ca không đi được.
Anh chỉ đành ăn với một mình Lưu Phú Quý.
Lưu Phú Quý thoạt nhìn như là nhà giàu mới nổi, nhưng kỳ thật là một người rất thông minh.
Anh ta thấy hiện trường đột tử của mấy người Hùng Dũng, nhưng một câu cũng không nói nhiều, càng không hỏi Bạch Vũ xảy ra chuyện gì.
Lúc sắp đến nhà hàng Ngũ Hồ, Lưu Phú Quý móc ra một tấm chi phiếu được cho Bạch Vũ:
“Anh Vũ, trong thẻ này có sáu mươi tỷ, là toàn bộ gia sản của tôi”
“Anh giúp tôi đưa cho chị dâu, để cô ấy qua cơn gấp trước, vốn muốn sớm mấy ngày đưa cho cô ấy, nhưng bất đắc dĩ khoản tiền này hai hôm nay mới đến”
“Thuận tiện nói với cô ấy một tiếng tôi vô năng, năm đó cô ấy cứu tôi, tôi lại không giúp được cô ấy quá nhiều”
Rõ ràng Lưu Phú Quý vẫn luôn nhớ đến khó khăn tài chính của Lam Hải Quỳnh.
Bạch Vũ thấy thế rất kinh ngạc, không ngờ Lưu Phú Quý thật sự đập nồi bán sắt gom tiền, anh có chút cảm động, đẩy chi phiếu trở về:
“Tiền này cậu cất đi, vấn đề tài chính của Hải Quỳnh đã giải quyết rồi”
Vì để cho Lưu Phú Quý tin tưởng, anh còn bổ sung một câu: “Tôi nhờ Hoàng Kha hỗ trợ, chào hỏi ngân hàng Bách Hoa, khoản vay đã giải quyết rồi.”
“Giải quyết rồi?”
Lưu Phú Quý đầu tiên là sững sờ, sau đó mừng rỡ như điên:
“Tôi biết mà, có anh Vũ ở đây, cửa ải khó của Hải Quỳnh nhất định có thể vượt qua.
Lần đó tận mắt nhìn thấy Hoàng Kha kính sợ Bạch Vũ, tin chắc rằng vấn đề của Lam Hải Quỳnh nhất định được giải quyết rồi. “Nhưng mà sáu mươi tỷ này vẫn là đưa cho chị dâu, nhiều hơn một khoản tiền đến tay thì thong thả hơn một chút”
Lưu Phú Quý nghĩ một lúc mở miệng: “Cô ấy bây giờ thật sự không dễ dàng.
“Vẫn là cậu cầm đi, cô ấy không dễ dàng, ít nhất còn có tôi cùng chịu”
Bạch Vũ lắc đầu: “Hơn nữa, cậu đông sơn tái khởi cũng cần vốn liếng”
“Đông sơn tái khởi?”
Lưu Phú Quý nghe vậy cười khổ một tiếng:
“Đổi thành trước kia, tôi cảm thấy có sáu mươi tỷ trong tay, hơn nữa với mạng lưới quan hệ của tôi, đông sơn tái khởi không vấn đề gì.”
“Dù cho không thể quay về thời kỳ hưng thịnh của nhà họ Lưu, cũng có thể quay về xã hội thượng lưu, nhưng sự thật tàn khốc lại đánh nát ý nghĩ của tôi”
“Những người đã từng châm chọc khiêu khích tôi, căn bản không cho tôi cơ hội xoay người.
“Bọn họ lo lắng sau khi tôi quật khởi sẽ báo thù, cũng sợ ít đi một đối tượng để chà đạp, càng hy vọng giẫm tôi ở dưới chân.
“Từ lúc nhà họ Lưu phá sản đến nay, tôi làm ăn bảy tám lần, kết quả đều bị người ngáng chân làm loạn, tổn thất hơn ba mươi tỷ
“Người xuống tay với tôi, không phải là người mẹ kế nịnh hót kia của tôi, mà là những người từng xưng anh gọi em với tôi, cùng với người bạn gái đã từng có tình cảm chân thành.”
“Anh nói xem có đáng buồn không?”
“Cho nên tôi không có ý định làm ăn nữa, càng không muốn đông sơn tái khởi gì nữa, bây giờ lái xe taxi.
“Bọn họ yên tâm, tôi cũng tự tại, một tháng còn có thể kiếm được mấy chục triệu.
Lưu Phú Quý nói rất tiêu sái, nhưng Bạch Vũ nhìn ra được sự bi thương sâu trong con ngươi của anh ta, sự bi thương của nhân vật nhỏ không thể nào chống lại quyền quý. “Gần đây tôi khá nhiều việc, cần một người tin tưởng giúp một tay, cậu qua đây giúp tôi đi”
Bạch Vũ vỗ bả vai Lưu Phú Quý: “Cậu tạm thời làm lái xe và trợ lý của tôi, thời cơ chín muồi, tôi cho cậu cơ hội đồng sơn tái khởi.
“Chỉ xem cậu có tin hay không?”
Dược phẩm Bách Hoa, kế hoạch thành lập y quán, còn có những giao thiệp khác, Bạch Vũ tin tưởng có cơ hội thích hợp cho Lưu Phú Quý.
Lưu Phú Quý hơi sững sờ, sau đó sung sướng cười nói: “Được, từ giờ trở đi, tôi chính là người của anh Vũ”
Bạch Vũ đẩy cửa xe ra: “Tôi chính là người ở rể, cậu cứ như vậy không chút suy xét?”
Lưu Phú Quý cũng chui ra cửa xe: "Đêm gặp mặt kia, tôi đã biết anh Vũ không phải là cá trong ao..”
Lời còn chưa nói hết, anh ta đã vô thức dừng lại, ánh mắt cũng cứng ngắc.
Bạch Vũ theo ánh mắt của anh ta nhìn lại, vừa lúc gặp sáu bảy cô gái từ phía đối diện đi đến, cười cười nói nói, rất làm người khác chú ý.
Dáng người cao gầy, xinh xắn lanh lợi, nhục cảm đẫy đà, yểu điệu linh động, tóc ngắn, tóc dài bồng bềnh, có thể nói mỹ nữ tụ hội...
Hơn nữa ăn mặt mát mẻ, phóng mắt nhìn đi, không có chỗ nào mà không thỏa mãn con mắt.
Bên trong có một cô gái thu hút hơn cả, một gương mặt trái xoan, đôi mắt xếch, lại thêm hai chân thon dài, có mấy phần khí chất của hotgirl.
Bạch Vũ gật đầu với Lưu Phú Quý: “Cậu biết?”
“Biết”
Lưu Phú Quý cũng không che che giấu giấu:
“Bạn gái cũ của tôi, Từ Hinh, yêu nhau bốn năm, tôi rất yêu cô ấy, cô ấy cũng thích kề cận tôi, nhưng cô ấy cũng là người làm tổn thương tôi sâu nhất.”
“Lúc nhà họ Lưu phá sản, cô ấy không chỉ lấy đi một tỷ rưỡi tiền gửi ngân hàng của tôi, thế chấp xe, còn phối hợp với người mẹ kế kia dụ tôi ký tên nhận không ít nợ”
“Sự bán đứng của cô ta để cô ta kiếm được ba tỷ, chỉ là thiếu chút nữa đưa tôi vào ngục giam.
Nói đến những chuyện cũ này, Lưu Phú Quý thêm mấy phần cảm khái.
Bạch Vũ cười: “Hận cô ta sao?”
“Trước kia từng hận, bây giờ bình thường rồi.
Lưu Phú Quý thản nhiên cười nói: “Ôm hận trong lòng thì không đáng là biểu hiện không thể có nhất, nếu thực sự không vui thì trực tiếp báo thù rửa hận.
“Chỉ là hiện tại tôi chỉ có thể sống tạm, tạm thời không cách nào báo thù, cô ấy nói thế nào cũng là nhân viên của Dược phẩm Bách Hoa, lương một năm ba tỷ thêm hoa hồng.
“Hơn nữa người đàn ông mới của cô ấy, là bên cung ứng dược liệu - Thẩm Vân Phong, đó là người không thua gì Chương Vĩ Thành.
“Nhà họ Thẩm chiếm hơn phân nữa thị trường dược liệu Trung Hải, còn có giao tình không cạn với ông chủ Thẩm Đào của Dược phẩm Bách Hoa.
Anh ta trực tiếp thẳng thắn: “Tôi bây giờ, không trêu vào bọn họ nổi.
Còn có một câu nói anh ta ngại nói, chính là Thẩm Vân Phong và Từ Hinh trêu chọc anh ta mấy lần, anh ta cũng chỉ đành nén giận thôi.
“Dược phẩm Bách Hoa rất lợi hại phải không?”
Bạch Vũ cười cười:
“Chẳng qua là một công ty trị giá nghìn tỷ trên thị trường, đối với Trung Hải xây nên từ ngành dược mà nói, không có ý nghĩa.
“Anh đừng xem thường Dược phẩm Bách Hoa.
Lưu Phú Quý nghiêm trang: “Nhìn có vẻ không quá lớn, nhưng lưng tựa vào nhà họ Tiền của ngân hàng Bách Hoa, doanh thu và lợi nhuận cao kinh người.
“Nghe đồn hãng dược này tồn tại, là vì Thẩm Đào muốn điều trị thân thể, muốn tìm một nhóm người tìm dược liệu.
“Vừa lên sàn, đã trở thành công ty nghìn tỷ, cậu nói có lợi hại không?”
“Đây là kết quả mà Thẩm Đào tận lực đè xuống, nếu không chỉ cần động chút tài nguyên và lưu lượng của ngân hàng, chỉ trong một phút giá trị có thể vọt lên đến chục nghìn tỷ."
Bạch Vũ nghe vậy như có suy nghĩ gật gật đầu.
Dược phẩm Bách Hoa nhìn như bình thường, nhưng sự thật có tiềm lực mạnh mẽ, đặc biệt là có chỗ dựa như ngân hàng Bách Hoa, tùy thời đều có cơ hội trở thành hãng dược hàng đầu.
Lúc này, Lưu Phú Quý lại nhìn Từ Hinh một cái.
Cái nhìn này, đúng lúc mới bị mấy cô gái đối diện bắt gặp, mấy cô ấy lập tức liếc mắt mấy cái:
“Cái tên mập mạp kia là ai? Dáng vẻ thật là thảm hại, cứ nhìn trộm người ta là sao?”
“Thật là biến thái, mấy người xem, anh ta còn nhìn ngực của tôi, thật là xui xẻo, chúng ta ăn mặc ít như vậy, bị anh ta nhìn thấy, còn gặp người kiểu gì!”
“Đúng vậy, loại người này, thật không biết xấu hổ, người ta vẫn là hoàng hoa khuê nữ đấy!”
“Thật chán ghét!”
“Ơ, đây không phải là Lưu Phú Quý, cậu chủ nhà họ Lưu sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất