Chương 1036: Sửa ngay tại chỗ
Ngày xưa, Mục Vỹ thường gọi Vạn Quỷ Lão Nhân là Tiểu Vạn, nhiều năm trôi qua, ông ta đã nghiên cứu ra ma đạo, hơn nữa còn phát triển vững mạnh.
Nếu không bị người khác hãm hại, có lẽ bây giờ ông ta đã là ông tổ của ma đạo rồi.
Tuy vậy, nhưng Mục Vỹ tin là lĩnh ngộ ma đạo của lão già này mạnh hơn của Vô Cực Ma Tông rất nhiều.
Vì Mục Vỹ tương đối hiểu ông ta!
“Mục lão đệ, ha ha, cho ngươi bộ nhuyễn giáp này đấy, coi như chút tấm lòng của ta. Dẫu sao, ngươi cũng là đồ đệ của vị ấy, ha ha!”
Vạn Vô Sinh nhìn chiếc hộ giáp trong tay Mục Vỹ rồi sảng khoái nói.
Thật ra nếu không nhờ có Mục Vỹ thì bây giờ, ông ta vẫn đang bị nhốt dưới vực sâu thăm thẳm.
Điều quan trọng hơn nữa là ông ta cho rằng sư phụ của Mục Vỹ chính là Vỹ tôn giả năm xưa, nhìn thấy Mục Vỹ làm ông ta lại nhớ đến Vỹ tôn giả, trong lòng lại trào dâng lòng kính trọng nên ông ta mới có thiện cảm với hắn.
“Như vậy sao được, Bắc Minh Hàn Giáp này được luyện chế từ hàn thiết Bắc Minh hàng chục nghìn năm đấy, thế nên tính phòng ngự mới cực cao. Ta có thể sửa nó thành Hư Tiên Khí, cho nên ta không thể nhận không món hời này được!”
Mục Vỹ mỉm cười lắc đầu rồi ném một thanh trường kiếm cho Ma Vô Tình.
Đó chính là tiên kiếm Cửu Nguyên!
“Đây là Hư Tiên Khí được ta nâng cấp từ thánh khí tuyệt phẩm, ta dùng nó đổi chiếc hộ giáp là công bằng!”
Ma Vô Tình suýt nữa không đỡ được thanh kiếm nên nghệt mặt ra.
Hư Tiên Khí mà cứ thế mang ra tặng ư?
Đây là Hư Tiên Khí đấy, thứ đồ chỉ đếm trên đầu ngón tay ở tiểu thế giới Tam Thiên thôi.
“Nhưng thanh tiên kiếm Cửu Nguyên này trước kia Huyền Vô Tâm đã đấu giá được, sau này y truy sát ta không được mà còn bị ta giết, vì thế thanh kiếm này lại về tay ta, chắc nó sẽ mang lại chút phiền phức cho ngươi đấy!”
“Không, không phiền đâu!”
Ma Vô Tình vội gật gù.
Vô Cực Ma Tông y chưa đến mức phải sợ núi Huyền Không!
“Tiểu tử thối!”
Vạn Vô Sinh cốc vào đầu Ma Vô Tình rồi mắng: “Người ta mang Hư Tiên Khí ra để đổi món thánh khí tuyệt phẩm bị hỏng mà con cũng dám đổi thật à? Nếu ban nãy Mục Vỹ không ra tay thì Hàn Doãn có cởi Bắc Minh Hàn Giáp ra không?”
Nghe thấy vậy, Ma Vô Tình đờ người.
Hình như đúng là vậy thì phải!
Nhận tiên kiếm Cửu Nguyên thế này thì ngại lắm!
“Lão Vạn, sao ông lại nói thế?”, Mục Vỹ cau mày nói: “Chỉ là một món Hư Tiên Khí thôi mà, nếu ông cần, sau này ta sẽ luyện chế cho ông”.
Mục Vỹ nói một cách tự nhiên.
Hư Tiên Khí rất hiếm ở tiểu thế giới Tam Thiên đó.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là luyện chế Hư Tiên Khí cần tiên khí trong bước khắc khế văn thì mới nâng cấp cho thần binh được.
Dù có thiên tài địa bảo mạnh đến đâu, nhưng nếu không có tiên khí để khắc khế văn thì cũng không thể nâng cấp thần binh lên thành Hư Tiên Khí được.
Mà đi đâu ở tiểu thế giới Tam Thiên để tìm tiên khí đây!
Mục Vỹ cũng không giải thích nhiều.
Hắn biết nếu mình không ra tay thì chắc Vạn Vô Sinh sẽ cảm thấy bất an khi nhận tiên kiếm Cửu Nguyên.
Bây giờ, hắn đã tích được một lượng lớn tiên khí, không thể dùng để tu luyện được thì hắn sẽ dành để luyện hế Hư Tiên Khí và Hư Tiên Đan, quá hợp lý luôn.
Mục Vỹ không nhiều lời nữa mà ngồi xếp bằng xuống, hai tay chạm vào Bắc Minh Hàn Giáp.
Hắn nhắm mắt trầm tư, cẩn thận cảm nhận cấu tạo khế văn của món thánh khí này.
Cấu tạo khế văn của thánh khí vô cùng lằng nhằng, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều được.
Tuy nhiên, sau đòn tấn công ban nãy của Mục Vỹ mà khế văn của chiếc hộ giáp này vẫn còn y nguyên.
Điều hắn cần làm là sửa chữa, chứ không phải làm mới.
Mục Vỹ lấy các tấm linh bản ra rồi bắt đầu phác hoạ khế văn ngay trước mặt Vạn Vô Sinh và Ma Vô Tình.
Hành động này của hắn khiến Vạn Vô Sinh đờ ra.
Tiểu tử này định sửa luôn bây giờ ư?
Còn Ma Vô Tình thì thấy vô cùng kinh ngạc trước hành động của Mục Vỹ, rốt cuộc tên này đang làm trò, hay sửa chữa nghiêm túc đây?
Y nghe nói tiên kiếm Cửu Nguyên mà mình đang cầm là do đích thân Mục Vỹ sửa chữa.
Vì Thiên Bảo Các chưa có thầy luyện khí cấp cao đến vậy.
Mục Vỹ không quan tâm hai người kia đang nghĩ gì, đôi tay hắn chỉ khắc khế văn, từng giọt tiên khí chầm chậm hình thành trên linh bản.
“Đây là… tiên khí ư?”
Vạn Vô Sinh cũng có chút hiểu biết, sức mạnh mà Mục Vỹ dùng để khắc khế văn rõ ràng không phải chân nguyên, vì mức độ dao động của chúng mạnh hơn chân nguyên không biết bao nhiêu lần.
Chỉ có tiên khí mới làm được điều này thôi!
“Cái tên này…”
Vạn Vô Sinh không biết Mục Vỹ lấy tiên khí ở đâu, nhưng ông ta biết võ giả cảnh giới Vũ Tiên mà giữ tiên khí trong người thì chết là cái chắc.
Vì họ không thể chịu được sức mạnh khủng khiếp của tiên khí.
Điều khiến Vạn Vô Sinh thấy khó hiểu là Mục Vỹ lấy tiên khí này bằng cách nào? Sau đó làm sao để cất giữ trong cơ thể?
Một lát sau, Mục Vỹ đã bắt đầu xắn tay vào làm.
Khế văn mà hắn khắc không phải cấu tạo thêm cho Bắc Minh Hàn Giáp, mà là lấp đầy hai lỗ thủng do hắn gây ra.
Chuẩn bị xong xuôi, Mục Vỹ bắt đầu dung hợp khế văn.
Bắc Minh Hàn Giáp toả ra tia sáng màu xanh lam nhàn nhạt, đúng lúc này, Mục Vỹ chợt nảy ra một ý.
Có hai lý do khiến Bắc Minh Hàn Giáp bị hai món Hư Tiên Khí của hắn đâm thủng, thứ nhất là bởi lực tấn công của Hư Tiên Khí quá mạnh, thứ hai là vì chiếc hàn giáp này quá cứng.
Mà quá cứng thì dễ gãy!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất