Chương 4821 Chí bảo
Vốn hắn còn định nhìn lại mấy lần, nhưng giờ thì không dám nhìn nữa. Nhìn một lát liền là hai mươi năm, nhìn mấy lần thế chẳng phải liền qua trăm năm? Bên ngoài người Lục gia không biết sẽ gấp đến thế nào? Tử Thần mà xảy ra chuyện thì sao? Khi ấy hắn có hối hận cũng không kịp. … - Không đúng a... Lục Ly xoa đầu, không khỏi có chút buồn bực, bình thường hắn bế quan mấy năm, tinh thần liền sẽ cảm thấy mỏi mệt, mơ mơ màng màng, tuy linh hồn hắn rất mạnh song không phải có thể vĩnh viễn không cần nghỉ ngơi, nhưng giờ vừa đứng liền là hai mươi năm, hắn lại không cảm thấy có chút mệt nhọc nào, thậm chí lúc này trạng thái tinh thần hắn còn rất tốt. - Ồ? Linh hồn ta tăng trưởng gấp mấy lần? Lục Ly nội thị linh hồn một phen, lập tức tinh thần khẽ chấn, giờ hắn mới phát hiện linh hồn mình bất giác đã tăng trưởng nhiều đến vậy, khó trách không cảm thấy mỏi mệt. Hắn lần nữa quét mắt nhìn bức thư pháp kia, trong lòng ngấm ngầm kinh hãi, xen lẫn với đó là ngạc nhiên. Băng Hậu này đúng là quá mạnh, đã chết đi nhiều năm như vậy rồi, nhưng chỉ bằng một bức thư pháp lưu lại mà vẫn có được tác dụng thần kỳ như thế. Lục Ly không dám nhìn nữa mà bắt đầu đảo quanh phụ cận một vòng, nhìn xem liệu còn có bảo địa hay bảo vật nào khác không. Dạo qua một lượt mà không phát hiện được gì, hắn khua tay nói với Huyết Linh Nhi: - Tới thiền điện bên cạnh xem xem? Hai mươi năm nay ngươi có thu hoạch gì không? - Có! Huyết Linh Nhi hớn hở nói: - Ta ghi chép lại vô số trận đồ, ở phương diện Thần Văn đã có tiến bộ rất lớn, đợi ta tham ngộ hết những trận đồ kia, như vậy năng lực ở phương diện Thần Văn chí ít sẽ tăng lên gấp mấy chục lần. - Gấp mấy chục lần? Lớn thế cơ à? Lục Ly hơi ngớ, bản thân Huyết Linh Nhi đã có tạo nghệ cực mạnh ở phương diện Thần Văn, giờ lại đề thăng gấp mấy chục lần, vậy chẳng phải sẽ vô cùng khủng bố, theo như hắn biết, chắc không cường giả nào có thể vượt qua được Huyết Linh Nhi ở phương diện Thần Văn nữa cả? Huyết Linh Nhi hoan hỉ nói: - Không sai, hơn nữa ta cảm thấy lúc này Thần Văn mình bố trí đã có thể vây khốn đại viên mãn! - Ghê vậy à? Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, Huyết Linh Nhi sẽ không nói dối, xem ra tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Băng Hậu cũng vô cùng cường đại, thậm chí mạnh đến trình độ không cách nào tưởng tượng. Hắn cùng theo Huyết Linh Nhi đi tới, vòng qua một dải hành lang, bước đến thiền điện còn lại. Thiền điện này rất thú vị, ở đây có một cái ao rất lớn, trong ao chứa chất lỏng màu trắng, ngoài ra trên vách tường chỗ này cũng có treo một bức tranh và một viên ngọc thạch trong suốt. Nhìn thấy ngọc thạch, Lục Ly lập tức cuồng hỉ, thứ này vừa nhìn liền biết là một kiện chí bảo, Băng Hậu cường đại như thế, chí bảo lưu lại há có thể là vật phàm? Lục Ly không vọng động mà trước quan sát bốn phía, nhìn ao kia một cái, ánh mắt dừng ở chất lỏng trong ao, chăm chú quan sát hồi lâu, lập tức nét mặt tràn đầy kinh ngạc, trong ao này rõ ràng toàn là thần dịch, còn là thần dịch vô cùng cao cấp. Nhưng bố cục của ao này lại tựa như một chiếc bồn tắm... nói cách khác, Băng Hậu dùng thần dược vô cùng cao cấp để tắm rửa? Mẹ nó, có cần xa xỉ vậy không? Lục Ly lần nữa quan sát một lúc, xác định đây là phòng tắm, bất giác liền cười khổ. Sau đó lấy ra không gian thần khí thu lại thần dịch trong bồn. Nước tắm của người ta lại là thần dịch không lường được, Lục Ly không muốn bỏ qua, quay đầu có cơ hội cũng thử ngâm mình trong đó xem sao... Tiếp đó ánh mắt hắn dừng ở trên bức họa, vừa nhìn, ánh mắt hắn lần nữa mê mang, cảnh tượng trước mắt cũng thay đổi, biến thành tinh không mênh mông. Tinh không này tựa hồ chia thành một vòng tiếp một vòng, ở chính giữa là một Tinh Giới, Tinh Giới này rõ ràng lớn gấp trăm lần Tinh Giới ở vòng thứ hai. Vòng thứ hai có mấy Tinh Giới, vòng thứ ba có mười mấy Tinh Giới, vòng thứ tư thì có mấy trăm, vòng thứ năm lên tới tận mấy vạn... Tổng cộng gồm bảy vòng, đợi đến vòng tròn thứ bảy ngoài cùng, phiến tinh không này liền đã trải ra vô cùng vô tận, căn bản không đếm hết được, chi chi chít chít, bao la vô biên, đoán chừng tối thiểu phải có mấy trăm tỷ Tinh Giới. Lục Ly quét nhìn một lượt, tử tế kiểm đếm, trong lòng đột nhiên kích động. Bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, Tinh Giới ở mấy vòng giữa đều ảm đạm tối tăm, chỉ có Tinh Giới ở mấy vòng ngoại vi là lóe lên quang mang. - Nếu phía ngoài cùng là phàm nhân giới, vậy thì vòng thứ bảy là Nhất trọng thiên, vòng thứ sáu là Nhị trọng thiên, vòng thứ năm là Tam trọng thiên, như thế liệu có phải vòng thứ tư vòng thứ ba vòng thứ hai và Tinh Giới ở chính giữa kia sẽ đại biểu cho Tứ Trọng Thiên, Ngũ trọng thiên, Lục trọng thiên và Thất trọng thiên? - Thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ, Tinh Giới ở mấy vòng này đều ảm đạm tối tăm, chẳng lẽ đây là một bức địa đồ, là địa đồ toàn bộ thế giới? - Rất có khả năng, nếu không làm sao trùng hợp như vậy được, hơn nữa nghe nói Tứ Trọng Thiên cũng có mấy trăm giới diện, hết thảy đều có vẻ rất phù hợp. - Rất có thể, địa đồ này là siêu thần địa đồ mô phỏng trọn cả Tinh Vực! Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, chỉ là dù đúng như thế thật, địa đồ này cũng không mấy tác dụng, chỉ giúp người nhìn có được nhận thức trực quan đối với thế giới này mà thôi. Thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên đều sụp đổ, nhận thức hay không nhận thức đã chẳng mấy ý nghĩa, nói cho cùng bọn hắn vẫn phải loanh quanh ở Tam trọng thiên, cùng lắm thì đi Tiên Vực dạo một chuyến. Ánh mắt hắn dần khôi phục vẻ tỉnh táo, quay sang nhìn viên thủy tinh cầu, hắn để Huyết Linh Nhi đi dò xét một phen, xác định xung quanh thủy tinh cầu không có Thần Văn, bèn đưa tay chộp lấy. Thủy tinh cầu rất đẹp, liền thành một khối, mặt trên có sương trắng nhàn nhạt vờn quanh, bên trong là trong suốt, Lục Ly cầm ở trên tay, có thể xuyên qua thủy tinh cầu nhìn thấy tay mình. Hắn lật xem một lượt, song không phát hiện thủy tinh cầu có chỗ nào khác lạ, chỉ như một viên bảo thạch bình thường? Nhìn có vẻ cũng chẳng có gì nổi bật, tại sao Băng Hậu lại đặt nó ở đây?
Chương 4822 Cấp bậc cao nhất
Lục Ly điều động Nguyên lực quán chú vào, thủy tinh cầu lại không có bất kỳ phản ứng gì, thần niệm hắn quét tới quét lui, sau cùng quay sang hỏi dò Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, đây đâu phải bảo vật gì, sao ngươi nói thứ này rất kỳ dị? - Đây nhất định là bảo vật! Huyết Linh Nhi đáp rất khẳng định, nó nói: - Chủ nhân, ngươi biết Thần Văn trong chính điện cường đại và phức tạp đến cỡ nào không? - Đương nhiên biết! Lục Ly khẽ gật đầu, hắn cũng tận mắt thấy qua, thậm chí dò xét qua Thần Văn trong chính điện, quả thực vô cùng cường đại và phức tạp. Hắn hỏi ngược lại: - Thủy tinh cầu này thì có liên quan gì đến chính điện? - Không có gì liên quan! Giải thích Huyết Linh Nhi đưa ra thiếu chút khiến Lục Ly thổ huyết, nó thoáng dừng một lát mới tiếp tục truyền âm nói: - Ta chỉ là muốn nói cho ngươi, trong này có thần văn, nhưng ngươi không thăm dò được, Thần Văn trong này còn phức tạp gấp trăm lần, mạnh gấp trăm lần Thần Văn ở chính điện, giờ ngươi còn nghĩ thủy tinh cầu này là vật phàm nữa không? Ầm! Tay Lục Ly khẽ run một cái, thủy tinh cầu rớt xuống, lăn lông lốc trên đất, Lục Ly vội vàng nhặt lên, trong mắt hiện đầy chấn kinh. Hắn dùng thần niệm dò xét qua thủy tinh cầu, bên trong chẳng có gì cả, Huyết Linh Nhi lại nói Thần Văn trong này còn phức tạp cường đại gấp trăm lần Thần Văn ở chính điện, đây đúng là gặp quỷ. Lục Ly vội vàng nhắm mắt lại, thúc giục đại đạo chi ngấn tử tế dò xét một phen. Lần này hắn có thể cảm ứng được, trong đây quả thực có chi chít Thần Văn, nhiều đến không đếm xuể. Nhưng những Thần Văn này đều là trong suốt, bởi thế thần niệm hắn không thăm dò ra được. Nó hệt như là mao mạch trong cơ thể người, bằng mắt thường rất khó nhìn ra. - Cái này... Lục Ly cảm ứng một lát, sau đó vội vàng đặt lại thủy tinh cầu lên bàn, trong mắt đầy vẻ kiêng dè. Thần Văn trong thủy tinh cầu này cường đại khủng bố như thế, nếu hắn lỡ không cẩn thận phát động Thần Văn, chẳng phải sẽ bị giảo sát trong nháy mắt? - Chí bảo a! Nhịp tim Lục Ly thoáng gia tốc, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nếu có thể luyện hóa bảo bối này, dù nó là một kiện bảo vật công kích hay phòng ngự, chiến lực hắn tuyệt đối sẽ đề thăng gấp mười trở lên. … - Thứ tốt! Lục Ly tấm tắc xưng kỳ, thủy tinh cầu này ở trong tay hắn cảm giác nặng tựa như ngàn cân, hơi không cẩn thận liền sẽ rớt mất. Trước kia hắn vốn không quá coi trọng bảo vật, nhưng từ sau khi có được Vô Ngân Đao và Cung Hoàng Đỉnh, cách nhìn của hắn đối với bảo vật đỉnh cấp thay đổi rất nhiều, đây chính là thứ tốt có thể tăng cường chiến lực. - Thứ này quá kỳ dị! Thủy tinh cầu nhỏ như vậy, bên trong lại có chí ít trăm vạn đạo Thần Văn, phức tạp đến cực điểm. Cũng không biết bố trí thế nào mà được, đối với bố trí Thần Văn, Lục Ly không hiểu nhiều, nhưng hắn có thể xác định đây là một kiện chí bảo, chỉ là không biết chí bảo ở phương diện gì. - Chẳng lẽ những Thần Văn này là tự nhiên thành hình? Lục Ly nghĩ đến một khả năng, những đường kẽ trong đây có lẽ không phải Thần Văn, mà là hoa văn tồn tại tự nhiên, những hoa văn này tạo thành từng pháp trận thần kỳ, tựa như thần trận tự nhiên, điều này không phải là không thể, thiên hạ lớn lắm, không gì là không khả năng. - Không đúng... Lục Ly lại nghĩ đến một vấn đề khác, hắn đã từng thăm dò qua Thần Văn trong Vô Ngân Đao và Cung Hoàng Đỉnh, mặc dù cũng rất rắc rối phức tạp, nhưng không phức tạp đến bước này. Vô Ngân Đao và Cung Hoàng Đỉnh đã là thần binh đỉnh cấp, chẳng lẽ thủy tinh cầu này còn cao cấp hơn cả Vô Ngân Đao và Cung Hoàng Đỉnh? Cứ thế mà tính, chẳng lẽ Băng Hậu có cảnh giới còn cao hơn cả đại viên mãn? - Huyết Linh Nhi! Lục Ly vội vàng truyền âm tìm Huyết Linh Nhi chứng thực, hắn nói qua một lượt về suy đoán của mình, kẻ sau lại trầm ngâm suốt hơn một nén hương mới đáp lời: - Chủ nhân, cụ thể là thế nào, ta cũng không rõ ràng. Nhưng ta có thể xác định một điểm, Thần Văn trong thủy tinh cầu này tuyệt đối phức tạp hơn Thần Văn trong Vô Ngân Đao và Cung Hoàng Đỉnh cả trăm lần, nếu đây là một kiện bảo vật công kích hoặc phụ trợ, uy lực chắc chắn cũng phải mạnh gấp trăm lần trở lên. Theo như ta phân tích, Băng Hậu kia chắc phải đạt tới trình độ khó mà tưởng tượng ở phương diện Thần Văn, như vậy suy đoán của ngươi không phải là không có lý, khả năng Băng Hậu còn cao hơn đại viên mãn một bậc. - Cái này... Tròng mắt Lục Ly trợn tròn, trên mặt hiện đầy chấn kinh, hắn nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy trong bức thư pháp ở trên tường trước đó, bàn tay khổng lồ kia trực tiếp vỗ nát nguyên một giới diện. Trong lòng hắn ẩn ẩn có chút hoài nghi, Băng Hậu này không phải đại viên mãn, mà rất có thể là cường giả trên cả đại viên mãn ... Chủ Thần? Trong đầu Lục Ly bật ra hai chữ, truyền thuyết này hắn đã nghe qua không biết bao lần, nghe đồn Chủ Thần không gì không làm được, bọn hắn có thể chưởng khống vận mệnh tất cả sinh linh, chỉ một niệm liền có thể khiến ngươi hóa thành tro bụi, bọn hắn chưởng quản thiên địa, có thể hô phong hoán vũ, có thể hạ xuống lôi đình, là chủ tể của sinh linh vạn giới. Nói cách khác, tất cả sinh linh trên thế gian không quản mạnh đến đâu, không quản tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn hay thế nào khác, nói cho cùng thì vẫn là phàm nhân. Một phàm nhân có thể đánh cắp thiên địa chi lực, có được một ít năng lực kỳ dị mà thôi. Trong khi đó Chủ Thần lại là vị Thần chân chính, vị Thần vĩnh sinh bất tử, không gì không làm được. Luận điểm này không phải là không có đạo lý. Trước kia lúc Lục Ly còn ở nhân gian, hắn tưởng cường giả Thần Giới là Chân Thần, đến sau mới biết đây chẳng qua là cường giả tham ngộ được một ít thiên địa pháp tắc, mạnh hơn phàm nhân bình thường một cấp mà thôi. Khi ấy hắn cũng tưởng Thần ở Thần Giới không gì không làm được, vĩnh sinh bất tử, nhưng thực ra không phải. Đừng nói võ giả Thần Giới, dù là đại viên mãn cũng không phải Chân Thần, bởi vì đại viên mãn cũng sẽ chết.
Chương 4823 Cấp bậc cao nhất (2)
Thọ nguyên tới rồi, đại viên mãn cũng phải chết, đây là số mệnh trốn không thoát được, đây là quy luật tự nhiên không cách nào chống lại, bọn hắn cũng bị trói buộc bởi thiên địa pháp tắc, cuối cùng cũng sẽ hóa thành một nắm đất vàng. Vậy liệu có phải Chủ Thần đã nhảy ra bên ngoài Ngũ Hành, không còn bị thiên địa pháp tắc trói buộc, có thể vĩnh sinh bất tử? - Cũng không đúng... Lục Ly lắc đầu, cung điện này của Băng Hậu đều bị tàn phá, nơi đây rõ ràng đã rất nhiều năm không có người tới qua, điều này chứng tỏ Băng Hậu chắc cũng chết rồi. Sao Chủ Thần lại chết được? Ai có thể giết chết Chủ Thần? Không lẽ lại có rất nhiều Chủ Thần? Nếu đã là Chủ Thần, vậy chắc phải chủ tể ngoại giới, làm sao lại sẽ chết? Trầm tư ngẫm nghĩ suốt nửa canh giờ, Lục Ly lại vẫn nghĩ mãi mà không thông. Hắn sờ lên trán, khu trừ những tạp niệm kia đi, giờ có nghĩ những điều này cũng vô dụng. Nếu có cơ hội câu thông với cấp bậc như Đông Cảnh chi vương, ngược lại có thể hỏi dò xem, rất nhiều chuyện không đến cấp bậc kia thì hoàn toàn không tư cách biết được. - Không biết Tiểu Bạch thế nào rồi? Cả Tử Thần, Lục gia nữa... Lục Ly không khỏi có chút lo âu, hắn đã bị vây khốn ở đây mấy chục năm, mong là bên ngoài đừng xảy ra chuyện gì. Hắn tiện tay thu lại thủy tinh cầu, truyền âm hỏi dò: - Huyết Linh Nhi, có phát hiện tế đàn truyền tống đi ra hay thứ gì đó tương tự không? Nơi này rất nguy hiểm, trước kia Huyết Linh Nhi đều không dám xông loạn. Giờ đã qua mấy chục năm, hẳn Huyết Linh Nhi đã dò xét được nhiều rồi. - Có một nơi! Câu trả lời của Huyết Linh Nhi khiến tinh thần Lục Ly khẽ run lên, nhưng câu tiếp sau lại khiến nét mặt hắn hiện đầy đắng chát: - Chỉ là Thần Văn bên kia quá phức tạp, ta không dám tới gần, ngươi muốn đi qua căn bản là điều không thể. - Có cơ hội phá trận không? Lục Ly không cam tâm hỏi tiếp. Huyết Linh Nhi thành thật truyền âm đáp: - Tạm thời không khả năng, muốn vậy cần thời gian. Chủ nhân đừng gấp, dù ta không phá giải được Thần Văn ở đây, nhưng nếu để ta nghiên cứu thêm một đoạn thời gian, đến lúc đó hoàn toàn có thể nháy mắt phá mở Thần Văn phía ngoài, Tộc Vương Tê Viên tộc chắc chắn không kịp bố phòng, ngươi cứ thế vọt thẳng ra ngoài, cao chạy xa bay là được. - Cũng tốt! Lục Ly khẽ gật đầu, hắn ở lại trong này nhiều năm vậy rồi, Tộc Vương Tê Viên tộc không khả năng nhìn chằm chằm vào hắn và Huyết Linh Nhi được. Như thế nếu hắn đột nhiên đi ra, sau đó Huyết Linh Nhi nháy mắt phá trận, liền lập tức có thể rời đi. Chỉ cần Tộc Vương Tê Viên tộc không ở gần đó, khẳng định sẽ không kịp bố cục giết hắn. Chỉ cần hắn thoát khỏi Băng Hà Cốc, vậy chính là cá về đại dương, chim về trời xanh, mặc sức tự do. - Được rồi! Lục Ly gật đầu nói: - Ngươi lĩnh hội Thần Văn đi, nỗ lực tăng nhanh tốc độ, nếu không nắm chắc phá giải được Thần Văn ở tế đàn truyền tống, vậy ngươi cứ ghi chép lại, quay đầu từ từ lĩnh hội sau, chúng ta đi ra ngoài trước, ta lo trong nhà xảy ra chuyện. - Biết rồi! Huyết Linh Nhi tiềm ẩn rời đi, thăm dò Thần Văn xung quanh, Lục Ly thì tiếp tục ngồi xếp bằng trong thiền điện, đùa nghịch thủy tinh cầu. Thứ này chắc chắn là trọng bảo, chỉ là không biết làm sao để luyện hóa. Lục Ly cầm lấy thủy tinh cầu, nhắm mắt thúc giục đại đạo chi ngấn đi tử tế cảm ứng, sau mấy ngày cảm ứng mà không có chút manh mối nào, hắn lại dùng Nguyên lực bao phủ thủy tinh cầu, thử xem có thể luyện hóa được không. Cứ vậy luyện hóa suốt ba tháng, thủy tinh cầu vẫn không có nửa điểm phản ứng, Lục Ly còn thử qua đủ mọi cách, song vẫn không mấy hiệu quả. - Trong này đâu có đạo ngấn đâu... Trước đây luyện hóa được Vô Ngân Đao là bởi vì tham ngộ đạo bên trong, Lục Ly cũng tính tham ngộ đạo trong thủy tinh cầu, đáng tiếc hắn không cảm ngộ được một tia dấu vết của đạo. Thế là đành phải tạm thời vứt thủy tinh cầu sang một bên, trong thời gian ngắn e rằng không cách nào luyện hóa thủy tinh cầu này được. - Hay là dùng lửa đốt thử... Dù sao cũng vô sự, Lục Ly điều động ra một tia hỏa diễm, hỏa diễm vừa ra, từng phiến từng phiến băng xung quanh bị hòa tan. Nhưng rất nhanh, hỏa diễm của hắn liền tắt, hàn khí nơi đây quá nặng, hỏa diễm không cách nào thiêu đốt trong thời gian dài... - Đúng rồi! Hỏa diễm không được, Lục Ly lại nghĩ đến một cách khác, bảo vật này là của Băng Hậu, vậy hắn có thể điều động một ít hàn khí trong pháp giới quán chú đi vào, không chừng sẽ có hiệu quả ngoài dự liệu thì sao? Nghĩ đến liền làm, hắn điều động một tia hàn khí từ trong pháp giới, trực tiếp cường hành quán chú vào trong thủy tinh cầu. Ông! Ngay khi hàn khí vừa đi vào, thủy tinh cầu đột nhiên sáng lên, dọa cho cả người Lục Ly khẽ run lên. … Thủy tinh cầu sáng lên, quang mang tán phát ra từ bên trong hình thành nên một cột sáng, chiếu thẳng về phía bức đồ trên vách tường, Lục Ly hơi ngớ, chẳng lẽ thủy tinh cầu này với bức tranh kia là cùng một thể? Lục Ly nhíu mày, nhìn về phía bức địa đồ, rồi lại nhìn thủy tinh cầu, phát hiện không cả hai đều không có biến hóa gì quá lớn. Thủy tinh cầu chỉ sáng lên một đạo quang trụ, địa đồ cũng khẽ sáng lên, còn lại thì vẫn không khác gì. - Đây là sao? Lục Ly ngơ ngác, vốn hắn còn tưởng thủy tinh cầu sẽ phóng thích thần thông cực kỳ khủng bố, khoan nói công kích cường đại, dù là phóng thích một màn quang tráo gia tăng phòng ngự cho hắn cũng được. Không ngờ chí bảo này lại chỉ nhằm phục vụ bức địa đồ kia? Càng thêm then chốt chính là địa đồ này cũng đâu thấy có biến hóa? Lục Ly trầm ngâm khoảnh khắc, tâm niệm chìm vào trong thủy tinh cầu, đi cảm ứng biến hóa trong đó, nhưng cảm ứng hồi lâu mà vẫn không phát hiện được gì. Sau đó tâm niệm hắn chuyển tới địa đồ, yên ắng tiến vào, phát hiện địa đồ cũng không có gì thay đổi, chỉ khe khẽ phát sáng mà thôi, những Tinh Giới bên trong cũng sáng lên mấy phần. - Tinh Giới? Tâm niệm Lục Ly khóa chặt một nơi Tinh Giới, đột nhiên trước mắt chợt lóe lên bạch quang, sau đó hắn bất ngờ thấy được một màn cảnh tượng vô cùng huyền bí...
Chương 4824 Không thể tưởng tượng
Hắn nhìn được vào trong giới diện kia, hắn có thể thấy vô số núi non sông ngòi biển cả, tâm niệm hắn tiếp tục rơi xuống, lập tức liền thấy được thành trì bên dưới, thậm chí có thể thấy được rõ ràng từng võ giả trong thành, nhìn rõ từng sợi lông tơ trên người võ giả. - Đây là thật, hay là huyễn tượng? Lục Ly bị dọa nhảy dựng, vội vàng thu hồi thần niệm, cảnh tượng trước mắt tan biến, hắn lần nữa về lại trong thiền điện. Hắn cứ thế đi tới đi lui trầm tư suy nghĩ hồi lâu. Cuối cùng thần niệm lần nữa quét tiến vào, lần nữa khóa chặt một nơi Tinh Giới, quả nhiên vẫn như lần trước, hắn có thể thấy được hết thảy tình hình trong Tinh Giới, Tinh Giới này có bao nhiêu thành trì, bao nhiêu cường giả hắn đều có thể thấy được rõ ràng, thậm chí cả việc người ta “làm chuyện xấu” trong phòng hắn đều có thể nhẹ nhàng đứng ngoài quan sát! - Quá thần kỳ! Thần niệm Lục Ly khóa chặt một tên Thánh Hoàng hậu kỳ, Thánh Hoàng hậu kỳ kia chính đang tu luyện bên trong một tòa thành bảo, hắn ở bên theo dõi nhưng Thánh Hoàng lại hoàn toàn không biết. Thậm chí thần niệm hắn tiến vào trong thân thể Thánh Hoàng, Thánh Hoàng này cũng vẫn chẳng hay biết gì. - Tìm một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn hoặc cường giả đại viên mãn xem sao! Thần niệm Lục Ly bay đi, rất nhanh liền tìm được một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn trong một tòa đại thành, thần niệm hắn quét tới quét lui trên thân cường giả này, nhưng cường giả này lại không có bất cứ cảm giác nào. Trong lòng Lục Ly không khỏi kích động, tiếp tục tìm kiếm cường giả đại viên mãn. - Có rồi! Cuối cùng hắn tìm được một tên đại viên mãn ở hậu sơn phía sau chủ thành Tinh Giới, chỉ là khi thần niệm hắn vừa đảo qua trên thân đại viên mãn, tên đại viên mãn chính đang tu luyện kia đột nhiên mở mắt liếc nhìn bốn phía, nét mắt hiện đầy hàn ý. - Bị phát hiện? Lục Ly trước là cả kinh, sau đó tiếp tục quét nhìn không chút kiêng dè, bị phát hiện thì đã sao? Hắn lại không ở trong Tinh Giới kia, đại viên mãn này còn có thể truy tung tới đây giết hắn chắc? Thần niệm hắn quét tới quét lui, đại viên mãn kia đột ngột đứng bật dậy, phẫn nộ quát: - Đạo hữu phương nào, mau ra đây gặp mặt! Lục Ly nghe được rõ ràng tiếng nói kia, song hắn không đáp lại mà tiếp tục quan sát biểu hiện của đối phương. Đại viên mãn kia điều động thiên địa chi lực dò xét quanh bốn phía, nhưng mãi mà không phát hiện được gì. Kỳ thực hắn cũng không thấy gì khác thường, chỉ là cảm giác cứ như có một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn mình, cảm giác đó khiến hắn vô cùng không thoải mái, cũng vô cùng chấn kinh. - Cái gì cũng không có? Chẳng lẽ là ta quá nhạy cảm? Lạ thật, lạ thật! Đại Viên Mãn dò xét một lúc, sau đó tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, lát sau hắn lần nữa mở mắt, trên mặt chất đầy sợ hãi, miệng thì thào: - Không đúng, dù là đại viên mãn mạnh nhất yên ắng dò xét bản tọa, bản tọa cũng sẽ có cảm giác mới đúng? Hưu! Đại viên mãn bay ra khỏi thành, đứng thẳng người giữa không trung, sau đó cảm ứng tìm tòi quanh bốn phía một lượt. Mặc dù hắn ẩn mình giữa trời, bằng mắt thường không cách nào thấy được, song Lục Ly vẫn có thể thông qua thiên địa chi lực biến hóa để cảm giác sự tồn tại của hắn, thần niệm cũng một mực tập trung lên người đối phương. Đại viên mãn kia sưu tra xung quanh một lần tiếp một lần, vẻ kinh hãi và nghi hoặc trong mắt càng lúc càng đậm. Bên này Lục Ly lại càng lúc càng hưng phấn, trò này quá thú vị, có thể chơi đùa một tên đại viên mãn, khiến hắn thoải mái dị thường, mặc dù chính hắn cũng không chắc đây rốt cuộc là chân thực hay là huyễn tượng. Chơi đùa một lát, Lục Ly thu hồi thần niệm, rời khỏi Tinh Giới này, quét đến từng nơi từng nơi Tinh Giới xung quanh. Mỗi một Tinh Giới hắn đều có thể quan sát rõ ràng, thấy được mỗi một sinh linh trong đó. - Thứ này quá thần kỳ, nếu những điều ta nhìn thấy là thật, vậy chẳng phải ta đã biến thành Chủ Thần, có được thị giác của Chủ Thần, có thể thấy rõ hết thảy vạn giới? Trong lòng Lục Ly không khỏi kinh hãi, chẳng lẽ Băng Hậu đích thật là Chủ Thần? Bảo vật này quá thần kỳ, quá huyền huyễn, hắn thậm chí không cách nào lý giải. Nếu không phải chính hắn trải nghiệm qua hết thảy, sợ rằng khẳng định sẽ cho là chuyện hoang đường. - Thứ ta nhìn thấy rốt cục là thật hay huyễn tượng? Lục Ly mơ hồ, bất giác sa vào trầm tư, lát sau, trong lòng hắn khẽ động. Muốn chứng thực thứ mình nhìn thấy là thật hay huyễn tượng thì cũng đơn giản, chỉ cần tìm kiếm Tinh Giới mà hắn quen thuộc, tỉ như tìm đến Thiên Cương Tinh Vực, tìm đến Thiên Loạn Tinh Vực, tìm đến Thiên Vũ Tinh Vực, như vậy chẳng phải hết thảy đều có thể xác thực? Tính ra, tám đại Tinh Vực và Tiên Vực đều ở Tam trọng thiên, Lục Ly khóa chặt vòng giới diện Tam trọng thiên, tìm kiếm một lúc. Rất nhanh liền tìm được một nơi Tinh Vực có vẻ như thuộc tám đại Tinh Vực, bên trong có khoảng vạn Tinh Giới. Thần niệm Lục Ly quét tới một phiến Tinh Vực, giới diện trong đó lại vô cùng lạ lẫm, chẳng có nơi nào quen thuộc cả. Hắn thu hồi thần niệm, chuyển hướng đến Tinh Vực thứ hai, Tinh Vực thứ hai cũng rất lạ lẫm. Hắn tiếp tục đổi tới Tinh Vực thứ ba, Tinh Vực thứ tư, đợi đến Tinh Vực thứ năm, trong lòng hắn khẽ động. Bởi vì hắn phát hiện một giới diện rất quen thuộc, hắn đã từng đi qua chỗ này, chính là một đại giới diện ở Thiên Cương Tinh Vực, thậm chí còn hắn đã đại khai sát giới ở đây. Lục Ly kích động đến độ cả người run lên, thần niệm hắn quét quanh bốn phía để tìm kiếm, rất nhanh liền tìm được mấy nơi giới diện quen thuộc. Thần niệm hắn đi ra, quét tới mấy nơi Tinh Vực khác để xác nhận xem sao, bất giác liền có cảm giác lệ rơi đầy mặt. Bởi vì hắn tìm được Thiên Loạn Tinh Vực. Thần niệm hắn quét đến giới diện Tử Thần, hắn tìm được Thiên Việt Giới, phát hiện Thiên Thiên Thành, hắn cũng thấy được chính đại cự đầu Tử Thần, thấy được Mạc Hoàng, thấy được Dực Hoàng, Vũ Hoàng. Thần niệm tiếp tục di động, quét tới Lục phủ, hắn thấy được Lục Nhân Hoàng, thấy được chúng thê thiếp, thấy được vẻ lo lắng và nhớ nhung trên mặt các nàng.
Chương 4825 Thần hồ kỳ kỹ
- Bản đồ này là thật, là thật, bảo vật này quả thực không thể tưởng tượng, quả thực không thể tưởng tượng... Lục Ly kích động đến độ miệng lưỡi lắp bắp cả lại, hắn đã không cách nào dùng ngôn từ để biểu đạt sự thần kỳ của bảo vật này, điều này đã hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi lý giải của logic bình thường, vượt ra ngoài tầm khả năng của nhân lực, không cách nào giải thích nguyên lý, chỉ có thể dùng thần tích để giải thích. Một kiện bảo vật có thể thấy được toàn bộ đại thế giới, có thể quan sát toàn bộ đại thế giới, đây là điều thần kỳ cỡ nào, chuyện này mà truyền ra, sợ là trọn cả đại thế giới đều tạc nồi. … Một bức địa đồ, lại có thể quan sát toàn bộ đại thế giới, mọi chuyện ở tất cả các giới diện đều có thể thấy được rõ ràng, đến từng sợi lông tơ trên thân võ giả đều thấy được. Điều này đã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.... Lục Ly chỉ có thể giải thích đây là thủ đoạn của Chủ Thần. Băng Hậu tuyệt đối không phải đại viên mãn, mà là cấp bậc trên cả đại viên mãn, rất có thể là Chủ Thần trong truyền thuyết! Cộng thêm cảnh tượng Lục Ly nhìn thấy trên bức thư pháp khi trước, bàn tay khổng lồ hủy đi nguyên một siêu cấp đại giới diện kia, Lục Ly càng thêm xác định về sự tồn tại của Chủ Thần. Chỉ có Chủ Thần mới có thể giải thích tất cả những gì mà hắn vừa chứng kiến, mới có thể giải thích những chuyện không cách nào giải thích bằng lẽ thường kia. Chỉ là... Băng Hậu chết rồi, nếu Băng Hậu là Chủ Thần, vậy ai đã giết Băng Hậu? Rồi còn cả chuyện thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ nữa. Lục Ly luôn cảm thấy thế giới này cất chứa bí mật kinh thiên. Đáng tiếc cấp bậc hắn không đủ, không cách nào biết được những bí mật kinh thiên đó. - Thăm dò những nơi khác xem sao! Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó thần niệm quét tới những Tinh Vực xung quanh, rất nhanh hắn liền tìm được Thiên Vũ Tinh Vực, một đường quét đi qua, tìm thấy Tê Cổ Giới, cuối cùng thần niệm dừng ở Băng Hà Cốc. Hắn có thể thấy được bên ngoài Băng Hà Cốc có hai tên cường giả đang ngồi chờ, trong một tòa thành bảo gần đó còn có ba tên trưởng lão Tê Viên tộc. Hắn còn thấy được trong Băng Hà Cốc có độc dịch, Thần Văn bên ngoài Băng Hà Cốc nhiều thêm hai đạo, hết thảy đều tương tự những gì hắn thăm dò được lúc trước. - Bản đồ này là thật! Lục Ly càng thêm kích động, bản đồ này quả thực là chí bảo, đây đúng thật là tú tài không ra cửa, lại biết hết chuyện chuyện thiên hạ. Hắn ngồi trong nhà, nhưng muốn biết bất cứ chuyện gì trong tất cả ức vạn giới diện trong khắp đại thế giới đều có thể lập tức biết được. Hắn ở Thiên Loạn Tinh Vực, lại có thể biết được chuyện ở Tiên Vực... - Đúng rồi, Tiên Vực! Trong lòng Lục Ly khẽ động, bắt đầu tìm kiếm nơi Tiên Vực tồn tại, Tiên Vực nằm ở trung tâm bát đại Tinh Vực, hẳn rất dễ tìm thấy, thần niệm hắn tiếp tục di động, lát sau quả nhiên thấy được Tiên Vực, thần niệm yên ắng tiến vào, cảnh tượng Tiên Vực dần hiện ra trong đầu. - Đông Cảnh, đi xem xem Tiểu Bạch! Thần niệm Lục Ly quét tới Đông Cảnh, khóa chặt Thần Khải thành, quét một vòng nhưng không tìm được Tiểu Bạch. Thần niệm hắn lại quét tới Đông Vương Thành, lúc đảo qua một tòa cổ bảo, Đông Cảnh chi vương đang bế quan chợt bất ngờ mở mắt. Trong mắt hổ hiện đầy hàn ý, tựa như một con hung thú chi vương đang ngủ say thì bị đánh thức, khí tức kia khiến Lục Ly chỉ dùng thần niệm quét qua mà cũng khẽ run lên. Lục Ly vội rút về thần niệm, xem ra Tiểu Bạch đang đi bế quan trong bí cảnh nào đó, Đông Cảnh chi vương bình yên vô sự, vậy chắc Tiểu Bạch không sao, không cần Lục Ly phải lo lắng. - Đúng rồi, không biết ta có thể truyền âm thông qua bảo vật này không nhỉ? Trong lòng Lục Ly lần nữa khẽ động, nếu có thể truyền âm, vậy hắn liền báo cho bọn Lục Nhân Hoàng biết một tiếng, dặn không cần phải lo lắng. Thần niệm hắn quét tới Thiên Loạn Tinh Vực, cuối cùng khóa chặt Thiên Thiên Thành, hắn vốn định trực tiếp tìm Lục Nhân Hoàng, đến sau nghĩ nghĩ lại sợ hù đến phụ thân. - Tỷ tỷ! Hắn tìm tới Lục Linh, Lục Linh chính đang bế quan trong lòng, thần niệm hắn khóa chặt nàng, sau đó thử truyền âm nói: - Tỷ tỷ! - Hả? Lục Linh đột nhiên mở mắt, trên mặt lộ ra hỉ sắc, sau đó thần niệm quét ra bên người, đột ngột đứng dậy, thần sắc tràn đầy vui sướng nói: - Lục Ly trở về? - Tỷ tỷ đừng động! Trong lòng Lục Ly cũng không khỏi cuồng hỉ, vội truyền âm nói: - Tỷ tỷ, ta chưa về được, ta còn đang ở Thiên Vũ Tinh Vực! - Hả? Lục Linh hơi ngớ, mãi lúc sau mới kinh hãi nói: - Lục Ly, ngươi không đùa đấy chứ? Mau ra đây, đừng trêu tỷ. - Là thật... Lục Ly cười khổ truyền âm nói: - Ta đích thật đang ở Thiên Vũ Tinh Vực, ta đang tu luyện trong một nơi bảo địa, nơi này có một tòa pháp trận rất thần kỳ, có thể thông qua pháp trận truyền âm đi về. Thứ này khó mà giải thích lắm, ngươi tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, chỉ cần nói cho mọi người, rằng ta thông qua phương thức đặc thù truyền tin trở về, ta vẫn bình an vô sự, rất nhanh sẽ về thôi, mọi người không cần phải lo. - Được rồi! Lục Linh tuyệt đối tín nhiệm Lục Ly, nàng khẽ gật đầu, song vẫn không khỏi ngạc nhiên nói: - Truyền âm từ Thiên Vũ Tinh Vực, còn trực tiếp truyền đến chỗ này, pháp trận truyền tin kia thần kỳ vậy à? - Quả thực rất thần kỳ! Lục Ly cũng cảm khái nói: - Ta chính đang lĩnh hội thứ này, sau này sẽ có lợi ích rất lớn, bởi thế ta mới một mực ở lại đây, nhưng đoán chừng cũng sắp ra rồi, nhiều nhất vài chục năm nữa ta liền sẽ đi ra, các ngươi đừng lo lắng. Thứ này ngươi tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, chỉ nói cho người trong nhà là được, ngay cả cự đầu Tử Thần cũng đừng nói. Đúng rồi, gần đây Tử Thần có chuyện gì không? - Không việc gì! Lục Linh khẽ gật đầu, kể qua tình hình một lượt, Tử Thần phát triển rất thuận lợi, hiện tại mọi thứ về cơ bản đều ổn định, chỉ cần Lục Ly không gặp chuyện, vị trí chủ tể vẫn sẽ được bảo đảm. Lục Ly lần nữa trao đổi mấy câu, dặn dò Lục Linh một phen, sau đó liền thu hồi thần niệm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất