*Tất cả các loại hoa và cây cỏ đều lộng lẫy, thơm ngát; Đây là phép ẩn dụ cho nữ tử xinh đẹp.
Gặp đại nạn mà không chết, đồng thời sau khi trải qua sự việc lần này, Bách Hoa Tiên Tử coi như thành công ở bên Tiêu Trần, hai người ở trong phòng với nhau một hồi lâu, mãi cho đến khi một vị môn khách Thiêu Kiêu của Tiêu Trần tới cửa hai người mới ra khỏi phòng.
Bách Hoa Tiên Tử đã thay sang một bộ váy dài màu đỏ, sau khi trang điểm vẫn tuyệt diễm câu hồn y như cũ, dựa sát vào người Tiêu Trần, nhìn thấy hai người sóng vai đi ra khỏi phòng, vị môn khách Thiên Kiêu chờ ở ngoài cửa đầu tiên là sững sờ, nhưng sau đó rất nhanh cung kính nói.
“Kiêu Vương, tối nay Phần Thiên Kiêu Vương muốn thiết yến ở Bách Tiên Lầu, đặc biệt phái người tới mời Kiêu Vương.”
Thập Đại Kiêu Vương lại tề tựu ở thành Ngũ Hành, mà cách thời gian Ngũ Hành Đạo cung mở ra còn có mấy ngày nữa, vì vậy nên tối nay Phần Thiên Kiêu Vương mở tiệc chiêu đãi Thập Đại Kiêu Vương cùng với một đám môn khách Thiên Kiêu dưới trướng của hắn ở Bách Tiên Lầu, hắn vừa mới phái người đến đây mời.
Nghe những lời này, Tiêu Trần khẽ mỉm cười không suy nghĩ nhiều mà đồng ý, hiện giờ Bách Hoa Tiên Tử đã không có vấn đề gì, vậy đi tham gia yến tiệc của Hoàng Phủ Ngạo một chút cũng không sao.
Thấy Tiêu Trần gật đầu, vị môn khách Thiên Kiêu cũng rất nhanh quay trở lại báo tin cho Hoàng Phủ Ngạo, cùng lúc đó căn tiểu viện này sau khi trải qua một trận đánh đêm qua xong, hiển nhiên là không thể ở được nữa, vậy nên thành Ngũ Hành cũng sắp xếp lại chỗ ở mới cho Tiêu Trần, dưới sự dẫn đường của môn khách dưới trướng, Tiêu Trần đi vào tiểu viện mới.
Tiểu viện vẫn không lớn y như cũ, tuy nhiên cũng đủ rồi, mà cũng không biết có phải vì lý do an toàn hay không mà thành Ngũ Hành lại phái một tên cường giả Đạo Môn Cảnh trấn thủ mỗi chỗ Thập Đại Kiêu Vương ở.
Chuyển đến chỗ ở mới, sau khi trải qua một buổi trưa điều tức, sắc mặt của Tiêu Trần hồng hào hơn không ít, mặc dù vẫn chưa khôi phục lại hoàn toàn nhưng mà so sánh với lúc trước đã tốt hơn nhiều rồi.
Màn đêm buông xuống, Tiêu Trần mang theo mười hai vị môn khách dưới trướng cùng với Bách Hoa Tiên Tử, một đoàn người đi đến bên ngoài Bách Tiên Lầu, tối nay vì Hoàng Phủ Ngạo thiết yến, toàn bộ Bách Tiên Lầu đều đã được bao trọn, đương nhiên, tham gia yến hội lần này không chỉ vẻn vẹn có Thập Đại Kiêu Vương cùng một nhóm Thiên Kiêu, mà một vài gia tộc lớn xung quanh thành Ngũ Hành cũng có người tham gia, đồng thời, vì để tham gia tiệc rượu lần này mà những đại gia tộc này đều đã bỏ ra không ít sức lực.
Có thể kết giao một chút với Thập Đại Kiêu Vương cùng với nhóm Thiên Kiêu, hiển nhiên là mang lại không ít lợi ích cho những đại gia tộc này, chính vì vậy lần tiệc rượu này có không ít gia tộc đều mang theo những tiểu thư trong nhà, mục đích không cần nói cũng biết, nếu tiểu thư của gia tộc mình có thể cùng một vị Thiên Kiêu hay là Kiêu Vương kết mối lương duyên vậy thì không còn gì tốt hơn.
Mang theo nhóm người tiến vào bên trong Bách Tiên Lầu, vào lúc Tiêu Trần tiến vào, chín vị Kiêu Vương còn lại đã đến trước một bước sôi nổi đứng dậy cười nói.
“Ha ha, Tiêu Trần huynh, ngươi thế mà lại tới chậm, lần trước ở hồ Thiên Đảo ngươi là người đến cuối cùng, hôm nay ngươi cũng lại đến cuối cùng.” Thiên Lôi Kiêu Vương Lam Tà Ngạo cười vang nói to.
“Các ngươi chẳng lẽ không nhận ra sao? Bây giờ Tiêu Trần huynh đã có tiên tử làm bạn, tất nhiên không giống chúng ta.”
Hoang Cổ ở bên cạnh cũng cười đùa nói.
“Hừ, khả năng tán gái của Tiêu Trần ngươi ngược lại làm cho người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác xưa đấy, hồng kỳ trong nhà không ngã, thải kỳ bên ngoài tung bay sao?”
Những người khác so ra thì là nói đùa vui vẻ, nhưng u Dương Nhu Tuyết thì có chút khó chịu.
* Giải thích: câu này ý chỉ trong nhà đã có vợ nhưng vẫn có thêm tình nhân bên ngoài.
Là một nữ nhân, u Dương Nhu Tuyết chắc chắn cho rằng Tiêu Trần có chút lăng nhăng quá mức, trong nhà đã có kiều thê như Tần Thủy Nhu, hiện tại lại có thêm một Bách Hoa Tiên Tử, thật không biết hai nữ nhân này có phải mắt đều mù rồi không, cho dù là Tần Thủy Nhu hay là Bách Hoa Tiên Tử, bất kể là người nào cũng đều đủ để vô số võ giả của Thiên Thần lục địa điên cuồng, nhưng bây giờ hai người lại cứ khăng khăng yêu Tiêu Trần cùng một lúc.
Nghe thấy giọng điệu khó chịu của u Dương Nhu Tuyết, tất cả mọi người bất đắc dĩ cười khổ, trong số Thập Đại Kiêu Vương chỉ có mình u Dương Nhu Tuyết là nữ.
Cũng bất đắc dĩ cười khổ y như vậy, cũng không nói thêm gì, mang theo Bách Hoa Tiên Tử đi đến chỗ ngồi ngồi xuống, về phần môn khách Thiên Kiêu của mình, bọn hắn cũng đều có chỗ ngồi riêng.
Toàn bộ Bách Tiên Lầu tổng cộng có hai tầng, một tầng là đại sảnh có diện tích lớn, lúc này đã bày đầy bàn ghế, mọi người ngồi chung một chỗ uống rượu nói chuyện phiếm, còn Thập Đại Kiêu Vương thì ngồi ở đài cao lơ lửng trên lầu hai, ở chỗ này có thể thu trọn vào tầm mắt toàn bộ Bách Tiên Lầu, cho người ta một loại cảm giác từ trên cao nhìn xuống.
Người đã đến đông đủ, tiệc rượu cũng chính thức bắt đầu, người từ các đại gia tộc qua lại trong nhóm Thiên Kiêu, không ngừng lôi kéo quan hệ với đám Thiên Kiêu, thậm chí còn có người công khai nói đến việc kết nhân duyên.
Bầu không khí rất náo nhiệt, tuy vậy ở nơi Thập Đại Kiêu Vương ngồi lại không có người nào dám tới quấy rầy, cho dù người của các đại gia tộc có lòng muốn kết giao với Thập Đại Kiêu Vương, nhưng bọn họ cũng không dám tùy tiện tiếp cận, dù sao Thập Đại Kiêu Vương khác biệt với những Thiên Kiêu bình thường, cách thức ở chung hoàn toàn khác biệt.
Vì tiệc rượu lần này, các đại gia tộc đều đem theo tiểu thư xinh đẹp nhất trong nhà đến, cùng với đó, mỹ nữ của Bách Tiên Lầu cũng sôi nổi ra ngoài góp vui, trong chốc lát, thật là có cảm giác muôn hoa đua sắc.
Chỉ là, ở nơi muôn hoa đua sắc này, có một đóa hoa không nghi ngờ gì chính là đóa nổi bật diễm lệ nhất, mặc dù nàng từ đầu đến cuối đều yên lặng ngồi bên người một thanh niên áo trắng, nhưng đông đảo nam nhân vẫn không kiềm được lén lút đánh giá một phen.
Đóa hoa nổi bật diễm lệ nhất này hiển nhiên chính là Bách Hoa Tiên Tử, so sánh với Bách Hoa Tiên Tử, những nữ tử khác ở đây hiển nhiên đều là phai mờ kém sắc đi không ít, cho dù từ đầu đến cuối Bách Hoa Tiên Tử đều chỉ yên tĩnh ngồi bên cạnh Tiêu Trần, khe khẽ mỉm cười rót rượu cho Tiêu Trần, nhưng dù vậy vẫn như cũ không thể ngăn được ánh mắt si mê của đông đảo nam nhân.
Nhiều con em các đại gia tộc ngồi chung một chỗ, bọn họ đi theo trưởng bối trong nhà, đương nhiên với thân phận của bọn họ hiển nhiên còn chưa đủ tư cách cùng đông đảo các Thiên Kiêu ngồi cùng bàn uống rượu, chứ đừng nói đến là Thập Đại Kiêu Vương, trong tiệc rượu hôm nay, những con em các đại gia tộc bình thường ngang ngược, giờ lại chỉ có thể ngồi ở trong góc, tuy nhiên bọn họ cũng không có một lời oán hận nào với việc này.
Ngồi chung một chỗ, ánh mắt mỗi người đều là nhìn về phía Bách Hoa Tiên Tử đang mặc một bộ váy dài màu đỏ trên đài cao lầu hai, trong đó có một tên con em của đại gia tộc say mê đầy mặt nói.
“Nếu ta có thể có được nụ cười của Bách Hoa Tiên Tử thì tốt biết bao, cho dù ta chết cũng cam lòng.”
Vẻn vẹn chỉ một nụ cười mà tên con cháu của đại gia tộc này đã cam lòng chết, nhưng khi nghe lời này của hắn, một người bên cạnh lập tức cười nói.
“Ngươi hãy tỉnh lại đi, Bách Hoa Tiên Tử là nhân vật thế nào chứ, ta nghe nói, ngay cả những vị Kiêu Vương khác Bách Hoa Tiên Tử cũng đều thấy chán ghét, duy chỉ có mình Yêu Kiếm Kiêu Vương là chiếm được lòng nàng, cả đời này chỉ e Bách Hoa Tiên Tử cũng sẽ không buồn nhìn ngươi lấy một lần.”
Một đám con em đại gia tộc đã sớm bị Bách Hoa Tiên Tử mê hoặc đến thần hồn điên đảo, nhưng bọn họ hiểu vô cùng rõ rằng đối với tiên nữ như Bách Hoa Tiên Tử bọn họ không thể nào có cơ hội, cũng chỉ có Kiêu Vương như Tiêu Trần mới có thể xứng với người như Cửu Thiên Huyền Nữ là Bách Hoa Tiên Tử.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất