Ở chỗ Huyền Thiên Tông, trong mắt Tần Thương lóe lên vẻ kinh dị, ánh mắt nhìn vào bức họa màu vàng sau lưng Lâm Nhất.
Tinh tượng này lại có sức mạnh của chí tôn, nhưng trong một trăm bức chí tôn tinh tượng, lại chưa từng nghe nói có tinh tượng Chúc Long.
Trong lúc mọi người ở đây kinh ngạc không thôi, tay phải Độc Cô Viêm cầm chuôi kiếm, chĩa vào bức họa Chúc Long, kiếm quang rút ra nửa tấc.
Đó là một chuôi Thánh Kiếm!
Thánh quang chói mắt nhức mắt, vẻn vẹn chỉ là nửa tấc kiếm quang mà đã hiếu sáng ra ánh sáng vô cùng hào hùng.
Ở nơi này, kiếm quang bao phủ đất trời, bức họa tinh tượng của gã vốn xuất hiện kẽ hở cũng khôi phục lại trong nháy mắt.
Đến khi thân kiếm rút ra một nửa thì ánh sáng trên người Độc Cô Viêm sáng lên, gã lại đứng lên một lần nữa.
"Chịu chết đi!"
Mái tóc dài của gã bay loạn, sắc mặt điên cuồng, có vô vàn mũi nhọn bay ra ngoài, Thần Đan rung động, giờ khắc này không còn được giữ lại chút nào.
"Quỳ xuống lần nữa."
Sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, nhẹ giọng thì thầm một tiếng.
Vèo!
Tiếng nói vừa dứt, hắn bay lên trời, biến mất khỏi đầu của Thương Long.
Đến khi xuất hiện, kiếm Thiên Lôi ra khỏi vỏ, dùng tốc độ nhanh như tia chớp chém vào đối phương đang rút ra một nửa thân trên của kiếm.
Bùm!
Tia lửa văng khắp nơi, sấm sét ngất trời.
Thần văn của kiếm Thiên Lôi nở rộ, một tiếng động trời vang lên, bức tinh tượng vốn lành lạnh của Độc Cô Viêm tan vỡ lần nữa.
Phụt!
Gã khạc ra búng máu tươi, nửa bước kiếm bị chém ngang, bị kiếm Thiên Lôi đánh cho phải quỳ xuống.
Lần này gã không may mắn, không còn là quỳ một chân xuống đất mà là quỳ cả hai chân.
Còn còn quỳ ở chỗ gần trước mặt Lâm Nhất, Lâm Nhất bay ở giữa không trung, tay cầm kiếm Thiên Lôi, kiếm quang trên người nở rộ, giống như thần linh, vô cùng bá đạo.
Mọi người hoảng sợ đến mức sắp rớt cằm, lại quỳ!
Được gọi là kiếm pháp số một, Độc Cô Viêm có thể sánh bằng thiên mệnh siêu phàm, tuyên bố muốn Lâm Nhất quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đã quỳ rồi lại quỳ thêm, đã quỳ ba lần.
Đây cũng không còn là đánh nhau nữa, đây là đang sỉ nhục!
Đúng là sỉ nhục, Táng Hoa công tử dùng hết sức hành hạ đối phương, căn bản không cho đối phương suy nghĩ đến chuyện đánh nhau.
Hít!
Tất cả mọi người đều hít khí lạnh, chỉ cảm thấy ớn lạnh toàn thân, Độc Cô Viêm quá thảm.
Trong Hoang Cổ Vực, còn chưa bao giờ có thiên mệnh siêu phàm từng bị sỉ nhục như vậy.
"Ngươi chọc giận ta rồi!"
Độc Cô Viêm giận dữ, cặp mắt thánh hỏa Thanh Lôi của gã không ngừng ngưng tụ, kiếm quang sáng chói, giống như có hai mặt trời chuyển động trong đó.
Có khí tức đáng sợ truyền tới từ trong mắt giống như trời đất đều run rẩy, vạn vật chúng sinh cũng cảm nhận được sự sợ hãi.
"Thanh Lôi Diệt Thế!"
Độc Cô Viêm gầm thét, trong mắt gã có hai mặt trời chuyển động, sáng chói đến đỉnh điểm trong nháy mắt.
Bốp!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất