Mọi người hít hơi, sắc mặt thay đổi không ngừng, ai cũng trố mắt nghẹn họng, trong mắt đều để lộ vẻ hết sức kinh ngạc.
Vốn tưởng rằng Độc Cô Viêm không làm theo luật mà mở ra mắt kiếm Thanh Lôi có thể đánh Lâm Nhất cho trở tay không kịp, khiến hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng ai ngờ, người quỳ sụp xuống đất lại là Độc Cô Viêm, điều này quá châm biếm!
Sắc mặt Độc Cô Viêm rất khó coi, gã cố gắng giãy giụa, chống cự long uy để đứng lên.
Đùng đùng!
Cơ thể gã như bị núi đè lên, kiếm thế bao phủ, gã giãy giụa khiến mặt đất không ngừng đung đưa.
Nhưng vẫn không được, long uy kia như trời, trong mắt rồng hàm chứa uy áp động trời, khiến cho từ đầu đến cuối, gã không thể bộc phát kiếm uy ra.
"Tự tìm đường chết!"
Độc Cô Viêm nổi giận, gã cũng không nhịn được nữa, bị buộc phải sử dụng tinh tượng trước tiên.
Một bức họa cuốn từ từ mở ra ở sau lưng gã, tranh cuốn kia rất thuần túy, chỉ là một thanh kiếm, trong trẻo lạnh lùng trống trải, trên trời cũng chỉ có ánh trăng màu xanh.
Khi bức họa hoàn toàn nở rộ, tay trái Độc Cô Viêm cầm kiếm hung hăng đạp một cái trên mặt đất, một chân quỳ xuống đất bỗng nhiên đứng lên như một ngọn núi.
Đồng thời tay phải nắm quyền, gã trực tiếp đánh ra ngoài, quyền của gã mang Thanh Lôi lóng lánh giống như mặt trời lớn.
Bùm!
Thương Long bị đánh mạnh trong nháy mắt, phát ra một tiếng kêu rên, bị đánh ra ngoài.
Thật là mạnh!
Mọi người bất ngờ trong lòng, sử dụng tinh tượng sau, tu vi cảnh giới Thần Đan của Độc Cô Viêm hoàn toàn được thi triển ra.
Lâm Nhất dùng mũi chân gõ xuống mặt đất rồi bay lên trời, đến khi rơi xuống thì vừa vặn đứng ở trên người Thương Long bị đánh bay về.
Vèo!
Kiếm ý của hắn giữ vững ở trên người Thương Long, những vết nứt Thương Long bị đánh nhanh chóng biến mất.
"Ngươi rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn sẽ là bại tướng!"
Đôi mắt kiếm Thanh Lôi của Độc Cô Viêm tỏa ra thánh quang, gã nhìn về phía Lâm Nhất, tỏ ra bướng bỉnh, cao cao tại thượng.
Lâm Nhất không để ý tới gã, chẳng qua là sau lưng lại có bức họa lặng lẽ mở ra.
"Không tin à?"
Độc Cô Viêm lạnh lùng nói: "Chỉ dựa vào sự chênh lệch trong cảnh giới tu vi thì ta cũng đủ để nghiền ép ngươi, cho dù chưa thăng cấp Thần Đan thì chuyện ta muốn đánh bại ngươi cũng dễ như trở bàn tay."
"Quỳ xuống."
Lâm Nhất đột nhiên mở miệng.
Đùng!
Mọi người còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì Độc Cô Viêm đã quỳ sụp xuống đất, bức họa tinh tượng đằng sau gã xuất hiện chút kẽ hở.
Nhìn về phía Lâm Nhất, chẳng biết từ lúc nào mà sau lưng hắn có một bức họa màu vàng lặng lẽ mở ra.
Ta có mắt thần phân nhật nguyệt, khi tức giận có thể mang đến sự lạnh giá vĩnh cửu!
Tám hung thái cổ, Chúc Long xuất hiện!
Tay trái Độc Cô Viêm chống kiếm, tay phải chống đất, quỳ một gối xuống đất một lần nữa.
Điều này sao có thể?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất