Phụt!
Độc Cô Viêm khạc ra búng máu tươi, cả cơ thể và đầu đều quay cuồng theo cú đánh.
Hai luồng ánh sáng hủy diệt trời đất phát ra từ trong mắt của gã, nhưng cơ thể của gã đã bị mất không chế, hai tia ánh sáng dài đến mười mấy trượng không ngừng vòng tới vòng lui trên không trung.
Két két két!
Hư không bị tia sáng này chia năm xẻ bảy, bằng mắt thường cũng có thể thấy được kẽ hở không ngừng nổ tung.
"Thật mạnh!"
Người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ hết hồn hết vía, nếu như bị tia sáng này chiếu đến thì có là thiên mệnh siêu phàm cũng phải chết.
Đáng tiếc, trước khi gã thể hiện thì đã bị Lâm Nhất dùng một bạt tai tát bay.
Nghĩ như thế, không biết Lâm Nhất phải mạnh đến mức nào, hoàn toàn đùa bỡn Độc Cô Viêm trong lòng bàn tay giống như đang đi dạo ở sân vắng.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Khi mấy người Diệp Tử Lăng đánh nhau với Nam Cung Trạch thì sắc mặt ba người Ninh Phong thay đổi lớn, rối rít đưa mắt tới.
Móng vuốt Thương Long!
Lâm Nhất không định nhẹ nhàng tha cho đối phương, bên trái tay cầm vỏ kiếm đưa tay, kiếm Thiên Lôi lập tức bay vào trong vỏ kiếm.
Mà tay phải của hắn thì lại đưa ra ngoài.
Thương Long dài đến ba mươi trượng trốn vào trong cơ thể, hóa thành ba nghìn tia long văn tím vàng, điên cuồng lao vào lòng bàn tay.
Bùm!
Trong nháy mắt, sấm gió nổi lên, vuốt rồng xuất hiện dày đặc trong không trung.
Khí tức của vuốt rồng tỏa ra ánh sáng sắc bén dày đặc trong không trung, bay về phía cơ thể Độc Cô Viêm.
Dù sao thì Độc Cô Viêm cũng là thiên tài sánh bằng thiên mệnh siêu phàm, gã bùng nổ đến đỉnh điểm ở trong tuyệt cảnh, nhanh đến mức khiến cho người ta thán phục không thôi.
Gã không nói một lời, kiếm quang trên người lóe lên, trong mắt đều là vẻ giận dữ, giữa đôi lông mày có lôi hỏa không ngừng quấn quanh.
Gã muốn phản công!
Gã muốn phản đòn!
Gã muốn nghiền ép Lâm Nhất!
Gã còn có rất nhiều thủ đoạn chưa thi triển ra, nếu cứ thua Lâm Nhất như vậy thì Độc Cô Viên gã không cam lòng!
Trong lúc gã đang tránh né vuốt rồng thì sâu trong lòng đang điên cuồng kêu gào gầm thét, tích góp sự căm hận ngút trời.
Nhưng cũng vô ích, Lâm Nhất căn bản không ra tay như vậy, hắn đưa tay phải ra phía sau rồi chợt kéo một cái.
Độc Cô Viêm đang tránh né như một tia chớp đã bị vuốt rồng dễ dàng bắt được.
Đến khi năm ngón tay phải Lâm Nhất nắm chặt, vuốt rồng hóa thành ba nghìn tia long văn tím vàng, nhanh chóng kéo Độc Cô Viêm về nhanh như chớp.
Bụp!
Rõ ràng là cách nhau mấy ngàn thước, nhưng khi năm ngón tay Lâm Nhất nắm chặt thì Độc Cô Viêm lập tức bị bắt trở lại, bị bóp cổ cho phải liều mạng giãy giụa.
"Buông ta ra, buông ta ra!"
Độc Cô Viêm tuyệt vọng trong lòng, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ không thôi, hai chân quẫy đạp không ngừng trong không trung.
Ánh mắt Lâm Nhất quét qua, Tiểu Tặc Miêu đang đánh Chương Tấn của Hỏa Lôi Môn, Nam Cung Trạch bị Tô Hàm Nguyệt áp chế đến nghẹt thở.
Chỉ có Ninh Phong, dựa vào chiến giáp cổ mà bất bại, khiến cho Diệp Tử Lăng rất nhức đầu.
Có rồi!
Trong lòng Lâm Nhất thì thầm một tiếng, hắn xách Độc Cô Viêm, sau đó ném ra ngoài như cây giáo nặng.
Cây giáo hình người di chuyển nhanh như chớp, mang theo uy lực của Thương Long và ánh sáng lôi hỏa, trong chớp mắt, nó lập tức tỏa ra áp lực tương đương với thiên thạch bùng nổ từ ngoài vũ trụ đâm thẳng về phía Ninh Phong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất