Người mới vừa nói, rõ ràng là Dương Khai mà hắn một mực cõng trên người.    

 

 

Dương Khai vỗ vỗ bả vai hắn, từ trên người hắn nhảy xuống, nhẹ nhàng nói: "Ta vẫn luôn tỉnh táo."    

 

Chẳng qua là vì hắn luyện hóa thế giới quả đến lúc nguy cấp, căn bản là không thể cách nào cắt đứt được, nếu không tất cả sẽ biến thành công dã tràng, vì vậy hắn mới không thể nào đáp lại được.    

 

"Nhanh cứu bà chủ!" Đầu bếp vội vàng la ầm lên: "Tình hình của bà chủ bên kia không ổn, ngươi mang nàng đi trước, ta và kế toán sẽ trì hoãn cho ngươi một hồi!"    

 

"Bà chủ không ổn, các ngươi cũng không dễ chịu a." Dương Khai giương mắt nhìn tứ phía một chút, đôi mắt từ từ hiện lên vẻ lạnh lẽo. Hắn bước từng bước một về phía phía trước, âm trầm nói: "Hôm nay ta tâm tình không tốt, sát khí hơi nặng, không muốn chết thì cút sang một bên cho ta."    

 

Đầu bếp và nhân viên kế toán ngạc nhiên nhìn về phía hắn, trong  

 

đầu thầm nghĩ người này có phải ngủ nhiều quá nên hồ đồ rồi hay không, vừa tỉnh dậy liền nói lời điên khùng gì vậy.    

 

Đông đảo khai thiên trung phẩm bao vây xung quanh cũng đều tỏ vẻ cổ quái, mắt thấy Dương Khai từ từ ép lại gần, một người chỉa ra trường kiếm trong tay, quát lớn: "Giết!"    

 

Vừa dứt lời, hắn liền giơ tay đâm ra một kiếm về phía Dương Khai.    

 

Kiếm hoa nở rộ, thế giới vĩ lực ầm ầm bùng nổ, nhưng tầm nhìn của hắn lại chợt mất đi bóng dáng của Dương Khai. Tâm tình hắn chợt máy động, một loại cảm giác cực kỳ bất an bỗng tràn ngập trong lòng hắn.    

 

Còn không đợi cho hắn kịp phản ứng, một thanh trường thương đã cấp tốc phóng đại trong mắt hắn. Thanh trường thương kia lay động, tựa như biến thành một con cự long, giương nanh múa vuốt nuốt lấy mình, che đậy Quang Minh trước mắt, làm cho người ta kinh ngạc run sợ, không biết đây là thật hay là giả.    

 

Hắn vội vàng thúc giục thế giới vĩ lực tiến hành ngăn cản, nhưng lại bị một luồng lực lượng hung mãnh không chút huyền niệm đột phá hàng phòng vệ.    

 

Phốc phốc một tiếng, trường thương xuyên qua đầu người này, trực tiếp oanh bạo đầu óc của hắn người, uế vật mà hồng bạch bắn tung  

 

tóe trong không trung, thi thể không đầu ngừng co quắp, vẫn còn duy trì tư thế xuất kiếm.    

 

Dương Khai thương thế không ngừng, Long Ngâm gầm thét rung trời, thân hình xuất quỷ nhập thần, Thương Long Thương lập loè, trong thiên địa, chỉ còn lại vẻ tươi đẹp của một thương kia.    

 

Khi hắn một lần nữa hiển lộ thân ảnh, bản thân đã đột phá khỏi vòng vây của đông đảo khai thiên cảnh, nhìn như chậm chạp, nhưng kì thực cực nhanh nhào về phía chiến trường của tứ đại Lục Phẩm khai thiên.    

 

Người đã đi, nhưng âm thanh vẫn còn dư lại: "Hai người bọn họ nếu như ít đi một sợi tóc thì ta sẽ bắt tất cả các ngươi chôn theo cùng!"    

 

Đầu bếp và nhân viên kế toán ngây người, hoàn toàn không hiểu Dương Khai rốt cuộc làm thế nào đột phá vòng vây trầm trọng này. Bọn hắn thầm than thở trong lòng, Không Gian Pháp Tắc này thật hữu dụng, thân hình xuất quỷ nhập thần, dù là ai cũng không giữ được.    

 

Đột nhiên, hai người này chợt trợn to mắt, kinh ngạc nhìn địch nhân đang bao vây tứ phía.    

 

Một vệt ánh sáng màu máu nổ tung, một bóng người bạo vỡ ra, lại một vệt ánh sáng màu máu nổ tung...  

 

Rầm rầm rầm...    

 

Bảy tám vị khai thiên trung phẩm liên tiếp nổ thành huyết vụ đầy trời, hài cốt vô tồn.    

 

Trong mắt hai người đều tràn đầy vẻ khiếp sợ và khó tin. Địch nhân đang bao vây tứ phía cũng hỗn loạn một trận.    

 

Vừa rồi Dương một thương đâm nổ một đầu người, mọi người đều nhìn thấy rõ, nhưng người kia bất quá chỉ là Tứ Phẩm mà thôi, sơ sẩy một chút liền mất mạng cũng là chuyện đương nhiên.    

 

Nhưng vào giờ phút này, trong bảy tám người chết đi này, có tới hơn phân nửa là khai thiên Ngũ Phẩm. Mới vừa rồi chỉ có Dương Khai động thủ, những người này là do ai giết, bọn họ không cần nói cũng biết.    

 

Chỉ trong một nháy mắt ngắn ngủi, lấy đi tính mạng của bảy tám vị khai thiên trung phẩm như lấy đồ trong túi, đây là lực lượng kinh khủng bực nào?    

 

Không ai dám hạ thủ với đầu bếp và nhân viên kế toán đang đứng ở chính giữa vòng vây, cho dù giờ phút này nếu bọn họ xuất thủ thì có thể lấy đi tính mạng của hai người này, thế nhưng câu nói Dương Khai để lại trước khi đi lại làm cho bọn họ vô cùng kiêng kỵ.    

 

Bảy tám vị đồng bạn đã mất mạng tại chỗ, e rằng cũng chỉ có tứ đại  

 

sơn chủ mới có thể ngăn cản được người kia.    

 

"Tiểu tử này thứ quỷ gì?" Đầu bếp có hơi ngẩn người nhìn theo Dương Khai đang cấp tốc lao đi.    

 

"Khai thiên Lục Phẩm!" Nhân viên kế toán cũng sửng sờ, thuận theo việc Dương Khai không ngừng ép về phía trước, khí thế trên người hắn cũng nhanh chóng tỏa ra, kia rõ ràng là khí tức của Lục Phẩm khai thiên, vô cùng liều lĩnh, không hề biến mất, không ai bì nổi!    

eyJpdiI6Im5tMXVlRzhFNHpWRHlwYVRid3JURlE9PSIsInZhbHVlIjoidG5DM2JxSithU3RcL0ZVU0JqemwyNWZTMW50UVNpTjA5bTBcL3dEMW5PWTJLbVBUTkJ6b3ZnVjMrZlhnK2FCcEJrIiwibWFjIjoiMmUyOGM3ZjhiZDMxZjE2NDhiNzM2NDlhNzRjNTA4ZmQyNjQ1Y2JmNDU2ZTBmYzVkY2ZkNTU2YTY1ZTcwYjA4MSJ9
eyJpdiI6Ikt3dEtlQU5NKzJXVHNjanI2TnNRRHc9PSIsInZhbHVlIjoidVRoamhkZGI0YzNWUTBzcHdEVzRoN1NuVjNZdkFEOFR2RUFNaTdUWHlwcnRqTlwvME1VSXZKc2RcL0lsSVA5QzFnVTFaOXlGMWtsMTJ0NlRQXC95bDdqVUpFMG9qc1FLcXFiOVM5bFYzMUZrZnhxeFwvck1pQ0ZXeUg4YmVDdWxVVEZ4TGgrcGVQZkIwMDg5T3Z6Z1VhMXV2VDFnYUpwdzVOdXVOdlN2REdncHNPa05WQzVIMHhnUDNsQlRBUEoxallUVnpjOTB3T0dGZ3pBYno0SXpTXC9aVXdaeGprSk1XMnlzZWpCaVwvdDdkdllpMGE0S3NGKzV5OEVYXC9NMFwvUXY5QXpwIiwibWFjIjoiNGU0NDFiYjEzYmJjOWMxODNjMTdjN2U2Y2VjZjJiMzNkYzliMzU0ZjE1YWVmY2RlZmQxYTJjOTdhNjFjYTZlNSJ9

Ads
';
Advertisement