Ầm!  

             Lôi điện màu tím vang vọng phía chân trời, ba vị Kiếm Vương đi tới trước mặt Trác Uyên, ba đạo sấm sét đã phóng thẳng tới người bọn họ.  

             Ba người bất giác chậm lại, lập tức vung tay lên, ầm ầm ầm, ngăn cản ba đạo sấm sét kia, chẳng qua thân thể lao về phía trước lại quay về chỗ cũ, nhíu mày, trên mặt lộ vẻ kỳ lạ.  

             Rốt cuộc là người nào, sao loại loại sấm sét này lại giống sấm sét trong Bổ Thiên Thần Kiếm như đúc vậy?  

             Ầm!  

             Một cái lắc mình, bóng dáng Tước nhi lập tức xuất hiện trước mặt Trác Uyên, cười hì hì: “Phụ thân, con không tới trễ chứ!”  

             “Đã tới chậm!” Trác Uyên hơi bĩu môi, không khỏi bật cười, nhún vai, pha trò: “Nếu ngươi không chạy đến, chỉ sợ cha đã bị ba tên này chém thành nghìn mảnh rồi!”  

             Tước Nhi khinh thường bĩu môi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, cười hì hì: “Lừa gạt, trong tay phụ thân có nhiều lá bài tẩy như thế, sao ba tên này có thể làm người bị thương được chứ?”  

             “Chưa chắc, lỡ như ta keo kiệt, không nỡ dùng bài tẩy thì sao? Nói thế nào thì ta còn phải đi Bắc Hải đấy, chỉ nên dùng bài tẩy ở thời điểm mấu chốt bảo vệ tính mạng, ha ha ha...” Trác Uyên cười khẽ, từ chối cho ý kiến lắc đầu. Tước Nhi hơi bĩu môi, nhăn cái mũi đáng yêu tinh xảo, cười hì hì.  

             “Cha thật nhỏ mọn!”  

             Có điều, những người còn lại thấy bọn họ không xem ai ra gì trình diễn một màn người nhà thân thiết thì hoàn toàn choáng váng, nhất là  u Dương Trường Thanh, không nhịn được nói: “Này này này, Trác đại ca, ngươi... Cô nương...”  

             “Sao thế?”  

             “Không phải, bản lĩnh vừa nãy của cô nương...”  u Dương Trường Thanh khoa tay múa chân, hoảng hốt không nói nên lời, lắp bắp: “Nàng... Rốt cuộc nàng mới...”  

             Mấy người còn lại đều nhìn tiểu cô nương không biết đến từ đầu bằng vẻ mặt kỳ lạ, không thể tin vào mắt mình.  

             Nha đầu kia cùng lắm mới chỉ năm sáu tuổi, thế nhưng khi vừa mới xuất hiện chỉ tiện tay đã chém ra ba đạo sấm sét có khí thế Dung Hồn Cảnh tầng tám chín, thật đáng kinh ngạc.  

             Nếu một thanh niên bình thường dùng một chiêu này, tuy mọi người ngạc nhiên trước thiên phú của hắn ta nhưng vẫn cảm thấy không có gì to tát. Thế nhưng đây chỉ là tiểu cô nương, đoán chừng còn không cầm chắc bình sữa, sao lại có thực lực Dung Hồn Cảnh?  

             Thế giới này... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

             Mọi người liếc mắt nhìn nhau, ngay cả ba lão gia hỏa  u Dương Lăng Thiên cũng trợn mắt há miệng, không nói được lời nào một lúc lâu.  

             Lúc đầu bọn họ thấy Trác Uyên dẫn theo nữ nhi của mình xuất hiện cũng không để tiểu cô nương này vào mắt, nhưng bây giờ mới chợt nhận ra tiểu cô nương lại nguy hiểm như thế.  

             Bên cạnh Trác Uyên này... Quả là một đám toàn yêu nghiệt!  

             Đặc biệt là Thượng Quan Phi Hùng càng thấy đồng cảm hơn, bởi vì lão ta còn nhớ rõ trong nhóm Trung Châu lần trước, bên cạnh Trác Uyên là một tiểu nam hài. Hắn chỉ dùng một quyền đã đánh Thượng Quan Phi Vân hộc máu, hiện tại lại xuất hiện một nữ hài nhi nhỏ như thế.  

             Trác gia này... Là cơ sở sinh sản quái vật à?  

             Mọi người nhìn chằm chằm Trác Uyên một lúc lâu, vừa nghi ngờ vừa hoảng sợ, trong mắt tràn đầy mê man.  

             Hiểu rõ suy nghĩ trong lòng bọn họ, Trác Uyên không hề tức giận vung tay áo, không trả lời câu hỏi của  u Dương Trường Thanh, chỉ thản nhiên cười nói: “Tước Nhi, ngươi đã đến rồi thì ta yên tâm, giao ba tên Kiếm Vương này cho ngươi, đừng để bọn họ đuổi kịp. Có điều ngươi cũng phải cẩn thận một chút, bọn họ có xung đột với ngươi, đừng rơi vào trong Phách Thiên Kiếm Đạo!”  

             “Yên tâm đi cha, con biết rồi, hì hì!” Tước Nhi hoàn toàn không thèm để vào mắt, lắc hai đuôi ngựa sau đầu, xoay người, đi tới trước mặt mọi người, đắc ý vênh váo nhìn về phía ba người trên không trung, bướng bỉnh nói: “Cha ta bảo, ba lão gia hỏa các ngươi không được đi qua nơi này, nếu không phải khiến các ngươi chết không toàn thây. Bản tiểu thư cảm động lòng độ lượng của lão thiên gia, không làm khó các ngươi, các ngươi cũng đừng được voi đòi tiên, tự tìm đường chết!  

             Đinh!  

             Giống như tiếng chuông vang vọng trong óc, tất cả mọi người nghe lời nói đầy kiêu ngạo và thiếu đồn của tiểu cô nương mũm mĩm xong không khỏi sợ ngây người.  

             Sau đó phản ứng đầu tiên của bọn họ là... Ừ, đây đúng là nữ nhi của tiểu tử Trác Uyên, ngang ngược càn rỡ, mùi vị nói chuyện giống nhau như đúc, kiêu ngạo đến mức khiến người khác giận sôi gan.  

             Phản ứng tiếp theo chính là có phải nha đầu kia điên rồi không? Tuy rằng nàng còn nhỏ tuổi mà thực lực đã đạt tới Dung Hồn Cảnh là điều thần kỳ trên đời nhưng dù thiên phú có hùng mạnh, yêu nhiệt thế nào cũng không phải là đối thủ của Kiếm Vương. Hiếm khi có người có thiên phú cao như vậy, nếu như chết trẻ thì thật đáng tiếc.  

             Nhìn bóng dáng nhỏ bé của Tước Nhi đứng ở nơi gió thổi lạnh thấu xương, ngăn cản trước mặt mọi người như một kẻ làm quan trăm họ được nhờ, đám người  u Dương Trường Thanh bất giác tỏ vẻ thương tiếc, sau đó nhìn sang Trác Uyên đầy khó hiểu.  

             Hài tử này ít trải đời, ngông cuồng tự đại, làm ra hành động thiếu đầu óc như thế còn có thể thông cảm được. Thế nhưng phụ thân nàng là người có kiến thức rộng rãi, xảo quyệt đa nghi, sao lại đặc biệt giao cho nữ nhi nhiệm vụ nguy hiểm như thế?  

             Cái này... Rốt cuộc là vì cái gì?  

             Tất cả mọi người còn không rõ, Trác Uyên đã xua ta, đi về phía sau: “Thời gian một khắc đồng hồ, ta đưa các ngươi đến Truyền Tống Trận, an toàn rời đi. Mặt khác, ta cũng muốn xác nhận một chút, Khuynh Thành chưa rời đi!”  

             “Ầy... Trác đại ca, ngươi cứ rời đi như vậy, để một mình chất nữ ở lại chỗ này có...”  u Dương Trường Thanh khá quen thuộc, vừa nhận đại ca đã đổi giọng gọi Tước Nhi là chất nữ ngay lập tức, thuận theo cáo leo lên trên.  

             Nghe được lời này, Trác Uyên nhìn chằm chằm hắn ta một lúc lâu, không nhịn được bật cười lắc đầu. Tiểu tử này thật không biết xấu hổ, giống y như hắn ngày xưa.  

             Còn nhớ lúc Lạc gia một nghèo hai trắng lúc trước, hắn nóng lòng muốn tìm chỗ dựa cho Lạc gia cũng gặp được người liền gọi đại ca, còn kết nghĩa với Long Cửu của Tiềm Long Các. Tuy rằng hắn không xem trọng người bình thường, lúc trước kết bái huynh đệ cũng vì bản thân nghèo khó, muốn nhanh chóng bành trướng thế lực gia tộc. Nhưng không thể không nói, nhờ thái độ không biết xấu hổ này mới khiến cho Lạc gia kéo bè kéo phái thành công chỉ trong một thời gian ngắn.  

             Hiện tại nhìn dáng vẻ của  u Dương Trường Thanh, Trác Uyên cảm thấy giống như đang nhìn bản thân trước kia, bất giác cười thành tiếng: “ u Dương huynh đệ, không phải ngươi nói Trác gia mới là gia tộc đệ nhất thiên hạ à? Vậy ngươi không ngại nhìn kỹ uy thế của Trác gia ta một chút. Đối phó với mấy tên Kiếm Vương mà thôi, ta còn không thèm ra tay, để mấy thanh niên đi làm thì tốt hơn, ha ha ha...”  

             Mọi người bất giác rùng mình, con ngươi trợn tròn, chấn động.  

             Đại ca, giọng điệu thật lớn, dù ngươi lợi hại thế nào thì cũng giả vờ quá rồi. Cao thủ cấp Kiếm Vương, phái một tiểu cô nương năm sáu tuổi ra ứng phó, Trác gia các ngươi là thiên thần hạ phàm, nghịch thiên như thế à?  

             Kết quả, trong thời khắc này, ngoại trừ một mình Trác Uyên vẫn nhẹ nhàng cất bước chậm rì rì đi về phía xa xa bên ngoài, tất cả những người còn lại đều dùng bước, cùng chuyển ánh mắt về phía bóng dáng xinh đẹp của Tước Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ.  

             Ngược lại bọn họ rất muốn nhìn một chút, rốt cuộc tiểu cô nương kỳ lạ này có năng lực gì, có thể dùng thực lực Dung Hồn Cảnh ngăn cản bước chân của ba đại Kiếm Vương?  

             Trong mắt bọn họ hoặc tràn đầy nghi ngờ, hoặc đầy hoảng sợ, muốn tìm hiểu mức độ sâu cạn của Tước Nhi, nghiệm chứng dáng vẻ kiêu ngạo của Trác Uyên thật hay giả. Nhất là đám người  u Dương Lăng Thiên, tay cầm chặt Thần Kiếm, chuẩn bị lao tới trước.  

             Nếu như Tước Nhi không ngăn được, bao lão gia hỏa bọn họ phải đi lên bảo vệ tính mạng của tiểu cô nương này. Để một tiểu nha đầu năm sáu tuổi bỏ mình vì bảo vệ ba lão gia hỏa bọn họ, truyền ra ngoài, dù bọn họ có mất mạng, mặt già cũng nóng đến mức đun được nước, không thể nhịn được.  

             Ba tên Kiếm Vương kia nhìn chằm chằm nơi này, không thèm để ý Tước Nhi.  

             Bởi vì lần trước bọn họ nhìn thấy Tước Nhi, nàng chỉ là Dung Hồn Cảnh mà thôi, ba đạo sét đánh vừa nãy cũng vậy, bọn họ không thèm để ý. Bọn họ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ba thanh Thần Kiếm kia và bóng dáng đang từ từ đi xa của Trác Uyên.  

             “Vân ca, ta vốn cho rằng lần này lấy đầu tiểu tử kia sẽ có được chiến công đầu tiên, không ngờ ba lão gia hỏa kia cũng cầm kiếm tới. Nếu như chúng ta dâng ba thanh kiếm này lên cho lão tổ tông sẽ tăng thêm chiến công. Không thể không nói, sau khi lão tổ tông lĩnh ngộ hết đạo pháp trên thân kiếm, luận công ban thưởng, sẽ thưởng cho chúng ta nhỉ? Đến lúc đó, chúng ta chính là Kiếm Vương cầm Thần Kiếm hiếm thấy trong Cửu Kiếm Vương, cuối cùng không cần phải ngồi ngang hàng với bọn họ nữa, ha ha ha...”  

             Một tên Kiếm Vương nhìn về phía Bách Lí Ngự Vân, trong mắt hiện lên tia gian xảo, Bách Lí Ngự Vân do dự một lúc cũng mỉm cười gật đầu, hét lớn: “Vậy còn chờ gì nữa, đoạt kiếm giết người!”  

             Vừa dứt lời, ba tên Kiếm Vương cùng cười lớn, đạp mạnh bước chân, phóng về phía  u Dương Lăng Thiên và Trác Uyên, trong mắt tràn đầy hưng phấn, hoàn toàn không để Tước Nhi vào mắt.  

             Thấy vậy, sắc mặt ba người  u Dương Lăng Thiên trở nên nghiêm túc, nắm chặt tay, giơ trường kiếm lên, chỉ về phía ba Kiếm Vương đang bay tới: “Đến rất tốt, muốn giết người đoạt kiếm, giẫm lên thi thể của chúng ta trước rồi hãy nói!”  

             “Còn cần ngươi nói à, chúng ta đến vì cái này đó, ha ha ha...” Bách Lí Ngự Vân bật cười điên cuồng, ầm một tiếng, tụ tập kiếm khí mờ ảo như mây như sương, vô cùng sắc bén. Đột nhiên lão ta vung tay lên, chỉ nghe thấy một tiếng sấm nổ rền vang, khí thế khủng khiếp như muốn đánh thẳng vào tâm mạch. Đạo kiếm khí kia hóa thành ba đạo chỉ trong nháy mắt, phóng thẳng về phía ba người.  

             Ba người kia nhíu mày, trên trán túa ra mồ hôi rậm rạp, Thần Kiếm chắn ngang trước người, hàm răng nghiến chặt, chuẩn bị đón lấy một kiếm khí thế kinh hồng.  

             Thế nhưng đúng lúc này chợt xảy ra dị biến, chỉ nghe một kêu vù vù vang lên, điểm sáng màu vàng như vì sao rơi bất ngờ lóe lên, đón lấy ba đạo kiếm khí mạnh mẽ kia.  

             Con ngươi Bách Lí Ngự Vân run rẩy, không khỏi sững sờ: “Đó là cái gì?”  

             Ầm!  

             Thế nhưng lão ta còn chưa kịp hiểu rõ, một tiếng nổ vang ầm ầm ngay lập tức vang vọng khắp trời xanh, hỏa diễm vàng rực lan ra phía chân trời, gió lốc cực nóng thiêu đốt bầu trời thành một cái động lớn.  

             Điểm sáng màu vàng kia va chạm với ba đạo kiếm khí tạo ra cơn nổ mạnh mẽ không gì sánh kịp, ngay lập tức thiêu đốt toàn bộ bầu trời thành biển lửa vàng kim.  

             Luồng khí sinh ra khi nổ tung tản ra bốn phía, trong nháy mắt đã ngoài ngàn dặm, khí thế hủy thiên diệt địa, tất cả sự vật biến thành bột mịn dưới hỏa diễm cực nóng này.  

eyJpdiI6ImZtMW5Cb1lPUzF5YlRGQVF4S3A0blE9PSIsInZhbHVlIjoidmM2SThMVUFGT2huUkdURVo0UXJTM2YwM2xsYVFWOHZDYmVSbFRBalRFbUhmK1Vhbms5MlpZUDA3N3c0ZW1aZjlDQTc4MjZcL2ZZOWFLeFBJUFhGMmZcL3J5aWlzXC9HS0ZDMWpPZmtOVFwvWEp4TmxnWHlOUHJ0TTNXaElSYmhtK2tzVkhheFlnNURXbExGdTlZVkFVUXRxVXZkS29SeUd2amxCZGtNd1lTODAxMFBcL3RcL0gxK3ZGTUJseXVDRzJcL2pFb3AyZ1Q3cHk1SDdiNDdoWGhFZ2ZleTUrWkFKaW9Qa1wvQ3k0TmtkT3doZjdZaDRkVjY5V0VpR1NxOWFsOFwvRGpBZ29OUU9PY1ZCc2M5dVlxT2VXR1JaWkpBU0FKUVdNbDVJaHdLSTNoVVNFNjB2dGJUUjdTY3FhRGxLQWlHKytJbUdOSXhSZ3lXeHNOM05LMk9xdGdxZTVzMjBubnhrMFFIT091RVc4SlhlemkxOWc1YXV0ZG5LU05wSWVTXC9HcVwvVHE0bFBMU3hJdlQyclBuYVBmMmNuKzhTZ0prWVZMVG1mbHJFZTZLNFlwYytkbzFQcWg5UUhMaWtVNEdpQXdYSk04SmdKaERSVWQrcHZcLzVDTXFabzNoWEhwa045eDQxc2hqbnNiSVZ2S0hkOWJobXp4N3p0WWFrUXFJOFVHcUVNSitcL1pvTDcweGg0TXY2VG4rY2gxVHhCa3lVb2RIMWxIMHhMY2Npb0lOU09DUmd2YW92R0J5K2NRc3VDaTFNSzJSQzRnWEI0aU50SjFINzY1R0tPMmdWeHlWN1RLY0wwbE9nUWJPaURvdzlXbXV4MFBEQUErelRQaEdhZTJLMEVnNlMzSUszVzZMalRmYTJCNXA3cFFNUFlYbTRjNlR4dHJON1RFVXdFMEo2VWo3VW4yNnYrUGYwREU3ekNqOXNybG5jIiwibWFjIjoiODQ0OTE2NmM4NDQyZjE0MGZkNTdiZmFlZGYzMGU5YmY5MTVmNTQyMDM2MWI3ZWRjZTY4ZjJhNTg5ZGUwMTc1OCJ9
eyJpdiI6InNEQzNOeHpLRERYOWlBSDJKOXpsQlE9PSIsInZhbHVlIjoiTCswWEtpVXpLQ2VKeHNCcXprMktuOTM4eEdzK0paaDIydjBUZmJhcFZMNk8yWitcL3RuZjZhdHFjNTMxOG1mTlBheFZhTmZcLytJY2NYUHMzMGs5V2Z4T0tFKzJQRTV0b2tOUmErdDlXSWNaQmhUTFhrQ3RwQVFsaVpiRlp5RDdTdVdST0l3R0tPQmVzRkN6WU41eEhKMHkzK0hFSXRoRDJIUGdHaVZXM2FNNXNuaEJVVlJEUVlTNExBMDVhNzhEN3JkclJNWWJsZ283NThDbFl6N01icldzQnk5NUVjeVwvRlJ6UmxaTWpOWUNhVzlBU2UrWitOXC9lZGppd1RqTXRwUk9ra2c4QmZzQzZLQ0QzS1pSYUZYZ3RzVitHY3BmQUR6QmpEMENsZjdMcStyQmNvSUdRV2VXTFFqSkJNY0x5aUFUZlhVVzhvVEI3VEVaTEpsUEFUdlRhcFFqUG12ZHRRdCtIVXF6T1V4dEFpUmZEcHBHNUdGNzZOUVV6QTRJRE9sTkxnMTZLVXo0Nk5mZGErQjhINThmV1pIT25GVkliT3QzeVBiQ0xld1wvbGJ5MTFaSjJHSHZTQTNFMVc3YU9PZlI4bzZkb29cL1lZUDVHbFkrRksxWDgyT3dmWmh0VzRcL2dOM2t3UklEa2RJNkhuQnp3emwyVHBHUTU2Y285bk8zcEdNZXJnMnJyaG8zdWpoYjROVmp1bXlKOXV0T3hRNnY5U2NKdGJlOWxrUU1KTDdUUWl5WDUyenRaa2JzXC94Wk92c2RGdElyK3UyUW9mWWxIbG44S2JFcTFqalRoRG5iak5hczAwRzhQTmxmR3QweG95RHhJbW5RbkhNUGNYQkp6ZVlrcUVRaTBPTE0xdytPcjc0OGYxNjFoMENUcGdlVFNtS0czWGEyQUJxZkdlZz0iLCJtYWMiOiI5YjIxMjBlZmUxNjJkNWJjYjZkMzBiMGY5YzQyNzc1NjUzYmIzNzJhZjBjOWE0NTBlOTFkMjdjZTRiNDUzNmYzIn0=

             Gia tộc mạnh nhất thiên hạ... Có lẽ nên ở chỗ này mới đúng, ha ha ha...

Ads
';
Advertisement