Vào lúc nửa đêm, sau khi Chân Hồng kết thúc trận đấu huấn luyện, cậu ấy bị một số người đàn ông mặc đồ đen đẩy vào bên đường và dùng rìu chặt đứt hai tay!
Nếu một người qua đường không phát hiện ra Chân Hồng và kịp thời gọi 115 thì cậu ấy có thể không chỉ mất hai bàn tay thôi, mà còn mất cả tính mạng.
Tin tức về việc một người được hàng ngàn người say mê biến thành một kẻ vô dụng không có tay đã gây ra sóng to gió lớn.
Mọi người đều suy đoán đây là thủ đoạn bẩn thỉu của câu lạc bộ Chí Tôn, cảnh sát cũng đã nhập cuộc điều tra, nhưng sau nhiều lần điều tra vẫn không có bất kỳ kết quả gì, không biết rốt cuộc là do ai ra tay.
Do ai làm cũng không còn quan trọng nữa.
Bởi vì chướng ngại ngăn cản trước mặt câu lạc bộ Chí Tôn đã không còn nữa.
Bọn họ cũng thực sự thuận lợi giành được chức vô địch của năm.
Kể từ đó, tất cả các tuyển thủ chuyên nghiệp có tài năng thiên phú đều bị câu lạc bộ Chí Tôn thu mua, không ai dám chống lại, có Chân Hồng làm ví dụ nên ai dám chống lại câu lạc bộ Chí Tôn cơ chứ?
Không ai có cái gan này.
Còn về chuyện Chân Hồng bị người ta chặt tay, mọi người đã quên đi rất nhanh.
Ở thời đại này, thứ không thể thiếu nhất chính là lưu lượng và bao bì, thế hệ mới thay thế thế hệ cũ, không lâu nữa sẽ có thế hệ mạnh mẽ mới thay thế được vị trí của anh ta.
Còn bản thân Chân Hồng thì ngày ngày đều phải nằm ở nhà, không làm được việc gì giống như một kẻ vô dụng.
Để chữa lành vết thương, không chỉ tiêu hết tất cả tiền thưởng và tiền lương của Chân Hồng, mà tất cả thu nhập của Chân Nguyên Giang cũng đều bù vào. Bây giờ ngay cả tiền cho con trai thứ hai Chân Minh của ông ấy đi học cũng nhờ vào người thân bạn bè đóng góp.
Gia đình họ thật sự sắp cùng đường bí lối rồi.
Mỗi lần nhìn thấy hoàn cảnh thê thảm của cậu con trai cả Chân Hồng, người ba già Chân Nguyên Giang đều sẽ khóc thầm, nếu ông ấy biết trước sẽ có ngày như vậy thì đã không cho phép cậu ấy dấn thân vào con đường tuyển thủ chuyên nghiệp rồi.
Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Giang Nghĩa và Bảo Bình cuối cùng cũng hiểu tại sao Chân Nguyên Giang lại phản đối như vậy.
Nếu đổi lại bất kỳ người ba nào, đều sẽ từ chối chuyện tương tự xảy ra với đứa con trai thứ hai của mình
Bảo Bình thở dài nói: "Tập đoàn Hoa Thượng thực sự là đồ không ra gì. Nhưng tiêu nhiều tiền cho Chân Hồng như vậy, tại sao bây giờ tình hình vẫn... không tốt lắm?"
Theo lý mà nói, mặc dù hai tay bị chặt đứt, trải qua quá trình trị liệu lâu như thế thì ít nhất cũng có thể sống một cuộc sống bình thường, không đến mức phải nằm trên giường mãi thế chứ.
Chân Nguyên Giang thở dài một hơi rồi nói: "Bởi vì tập đoàn Hoa Thượng đó! Bệnh viện không dám đối đầu với tập đoàn Hoa Thượng, rất nhiều bệnh viện thẳng thừng từ chối chữa bệnh cho con tôi, chúng tôi chỉ có thể chi rất nhiều tiền đến chữa trị ở những bệnh viện nhỏ, kết quả là càng khám thì bệnh càng nhiều, càng khám thì vết thương càng nặng, nhiều năm trôi qua lại thành ra bộ dáng sống không bằng chết như vậy, chao ôi... "
Vừa nói Chân Nguyên Giang vừa chực chờ muốn khóc.
Giang Nghĩa im lặng đi đến bên giường ngồi xuống, kiểm tra cẩn thận tình trạng của Chân Hồng mới cảm thấy yên tâm.
Anh nói: "Việc điều trị trong nhiều năm qua vẫn có hiệu quả, mặc dù tình trạng bây giờ của Chân Hồng không tốt nhưng chỉ cần cố gắng điều dưỡng, chưa đến
một tháng là có thể khôi phục lại cuộc sống như bình thường rồi"
“Hả?” Chân Nguyên Giang há hốc mồm: "Anh nghiêm túc sao?”
Bảo Bình cười nói: "Yên tâm đi, người đàn ông trước mắt có y thuật siêu phàm trên đời không ai bì kịp, nếu anh ấy nói có thể bình phục thì nhất định có thể bình phục"
Chân Nguyên Giang lộ vẻ vui mừng, nhưng ngay sau đó lại thở dài: "Nói những lời này thì có ích lợi gì? Bác sĩ cũng từng nói y vậy, vấn đề là chi phí cho những lần điều dưỡng và điều trị là rất lớn, hàng chục thậm chí hàng trăm tỷ một tháng, làm sao gia đình chúng tôi có thể kham nổi chứ? Có muốn cũng vô ích.
Lúc này, Giang Nghĩa ho khan một tiếng rồi nói: "Chú à, hay chúng ta làm một cuộc giao dịch đi, nếu chú có thể đáp ứng điều kiện của tôi, tôi sẽ cung cấp miễn phí cho Chân Hồng môi trường y tế tốt nhất, để cậu ấy có thể hồi phục trong thời gian ngắn nhất có thể."
Có chuyện tốt thế này sao?
Chân Nguyên Giang không thể tin được, bèn hỏi: "Cậu... Cậu muốn điều kiện gì? Tôi... không có tiền.
Giang Nghĩa bật cười: "Tôi không cần tiền"
"Vậy cậu muốn gì?"
"Tôi muốn.." Giang Nghĩa nhìn nhìn Chân Minh rồi nói: "Tôi muốn chú đồng ý với tôi, đồng ý để Chân Minh trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp.
"Không được!" Chân Nguyên Giang từ chối một cách thẳng thừng, thân là một người ba, ông ta không thể nhìn đứa con thứ hai của mình cũng biến thành một kẻ tàn phế được.
Giang Nghĩa biết câu trả lời sẽ như vậy.
Vì vậy, anh giơ hai ngón tay lên và nói: "Chú này, chú từ chối là vì hai lý do. Thứ nhất là vấn đề thu nhập, thứ hai là vấn đề an toàn. Bây giờ chúng ta hãy giải
quyết từng cái một.
"Trước hết là thu nhập. Tôi sẽ trang trải mọi chi phí của một tuyển thủ chuyên nghiệp cho Chân Minh, không chỉ vậy, tôi còn chu cấp cho Chân Minh ba trăm năm mươi triệu tiền sinh hoạt hàng tháng, đồng thời, tôi sẽ trả toàn bộ chi phí điều trị cho Chân Hồng, giúp cậu ấy hồi phục trong vòng một tháng" "Thứ hai là vấn đề an toàn. Tôi hứa với chú, tôi sẽ bố trí những vệ sĩ mạnh nhất để bảo vệ Chân Minh 24/24. Nếu cậu ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tôi sẵn sàng dùng tính mạng của mình để đền mạng!"
Chuyện này...
Chân Nguyên Giang hoàn toàn mơ màng.
Tất cả những gì ông ấy lo lắng là hai vấn đề này, nhưng Giang Nghĩa đã giúp ông ấy giải quyết chúng một cách hoàn hảo.
Chân Nguyên Giang hỏi ra câu hỏi mà lẽ ra ông ấy nên hỏi nhất: "Không phải là tôi không tin cậu, cậu này, rốt cuộc cậu là ai và tại sao cậu lại nói những điều này? Cậu có năng lực này sao?!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất