Lời nói của Giang Nghĩa khiến mấy người trong phòng đồng thời sửng sốt. 

Trong tình huống bình thường, mọi người đều nghĩ rằng trẻ em chơi game là chuyện không đàng hoàng. Họ đều sẽ cảm thấy những gì Chân Nguyên Giang nói rất hợp lý và sẽ cùng nhau giúp đỡ Chân Nguyên Giang “dạy dỗ” Chân Minh. 

Nhưng Giang Nghĩa thì không. 

Bởi vì anh thật sự nhận ra thiên phú của Chân Minh. Cậu ta có thể dễ dàng đánh bại một tuyển thủ chuyên nghiệp đã nghỉ thi đấu suốt ba ván liên tiếp, thực lực này không thể khinh thường. 

Hơn nữa, Giang Nghĩa còn nhìn thấy bóng dáng của chính mình ở Chân Minh. 

Nếu đứa trẻ này thực sự có cá tính của mình thì cậu ta tuyệt đối không phải là một vật trong ao. Mọi người không thể đối xử với cậu ta như lẽ thường được. 

Chân Nguyên Giang nhìn Giang Nghĩa với vẻ khó hiểu rồi hỏi: “Cậu có biết mình đang nói gì không? Cậu có biết lời nói của cậu vô trách nhiệm đến mức nào không? Nó sẽ hủy hoại cả nhà chúng tôi và phá hỏng cuộc đời của con tôi đấy!” 

Nhưng Giang Nghĩa không nghĩ như vậy. 

Anh nói tiếp: “Chú à! Tôi biết với tư cách là một người ba, chú sẽ có ý nghĩ của riêng mình. Nhưng sự thật là: mặc dù Chân Minh không thể học nhưng cậu ấy lại có năng lực phi thường trong lĩnh vực Esports và vượt xa người bình thường. Hãy bồi dưỡng Chân Minh để cậu ấy trở thành một tuyển thủ Esports chuyên nghiệp. Đây mới là cách dạy theo năng khiếu chính xác. 

“Cậu nói bậy!” Chân Nguyên Giang chỉ cây chổi lông gà vào Giang Nghĩa và quát lên: “Tuyển thủ Esports chuyên nghiệp là cái quái gì thế? Đó chỉ là thứ trò chơi hại người mà thôi. 

Bảo Bình khẽ lắc đầu rồi nói: “Xã hội bây giờ đang thay đổi từng ngày, chú ạ! Tôi biết ngành công nghiệp mới nổi này là một chuyện khó chấp nhận đối với những người thuộc thế hệ của chú. Nhưng mà... 

Anh ta còn chưa nói xong thì Chân Nguyên Giang đã lập tức hét lớn: “Cậu câm miệng lại cho tôi!” 

Căn phòng rơi vào sự trầm lặng thật lâu. 

Đôi mắt của Chân Nguyên Giang đỏ bừng, thậm chí còn có thể nhìn thấy viền mắt của ông ấy đang ngần ngận nước mắt. Chắc chắn ông ấy đã gặp phải chuyện gì đó cực kỳ đau buồn và uất ức. 

Chân Nguyên Giang nghẹn ngào hỏi: “Cậu cho rằng tôi thực sự không tiến bộ như vậy sao? Tôi thực sự không biết Esports chuyên nghiệp có thể kiếm tiền à? Không phải! Tôi đã biết tất cả. Nhưng tôi vẫn không thể để con mình đi theo con đường này được!” 

“Tại sao?” Bảo Bình thật sự không hiểu. 

Nếu ông ấy đã biết Esports phổ biến ở thành phố Yến đến mức nào, biết ngành này hái ra tiền và cũng có thể tiếp nhận nó rồi, vậy thì tại sao ông ấy lại muốn từ chối trong khi con mình rất có thiên phú như thế? 

Chẳng mấy chốc, anh ta đã biết câu trả lời. 

Chân Nguyên Giang xoay người rồi yếu ớt nói: “Đi theo tôi. 

Giang Nghĩa và Bảo Bình đi theo Chân Nguyên Giang đến một căn phòng ngủ. Trong khoảnh khắc cánh cửa được mở ra thì một mùi hôi thối lập tức bốc ra từ trong phòng. 

Giang Nghĩa là một bác sĩ, đặc biệt là một bác sĩ có y thuật rất xuất sắc. 

Chỉ cần ngửi thấy mùi này thì anh đã biết trong phòng có người bị bệnh nặng. Quả nhiên, người xuất hiện trước mặt họ là một người đàn ông đang nằm trên giường, hai tay quấn băng và được truyền nước biển liên tục. 

Khắp cơ thể của người đàn ông toát ra mùi tanh hôi, hơn nữa sắc mặt còn tái nhợt, theo sự hình dung của một giáo sư, nếu không biết thì còn tưởng rằng đó là xác ướp Ai Cập. 

Bảo Bình liếc nhìn Giang Nghĩa. 

Tình hình này là sao? 

Lúc này, Chân Nguyên Giang nghẹn ngào nói: “Người nằm trên giường là con trai cả của tôi – Chân Hồng. Các người có biết tại sao thằng bé lại biến thành dáng vẻ này không? Chính là bị Esports làm hại đấy!” 

Trong tâm trạng bi thương cực độ, Chân Nguyên Giang kể cho Giang Nghĩa và Bảo Bình nghe về câu chuyện quá khứ bi thảm của người con trai cả của ông ấy. 

Chân Hồng giống như Chân Minh, cũng là một thiếu niên có thiên phú đặc biệt. 

Tuổi còn trẻ mà cậu ấy đã có kỹ năng Esports cực kỳ cao siêu. 

Với trình độ cao và phản ứng nhanh nhạy, hơn nữa còn có ngoại hình điển trai nên lúc đó, Chân Hồng là một người nổi bật trong lĩnh vực Esports. Cậu ấy được muôn vàn người săn đón và có biệt hiệu là “Vạn người mê”. Chân Hồng là một siêu sao tầm cỡ thực sự. 

Nhưng chuyện tốt không kéo dài. 

Vì năng lực cá nhân siêu phàm của mình nên Chân Hồng đã được câu lạc bộ Chí Tôn dưới trướng tập đoàn Hoa Thượng chú ý và chính thức mời cậu ấy trở thành thành viên. 

Vào thời điểm đó, câu lạc bộ Chí Tôn mới được thành lập nên họ đã dùng mọi mánh khóe để cưỡng ép và dụ dỗ nhằm thu phục nhiều cao thủ ở thành phố Yến. 

Vì thủ đoạn của bọn họ vô cùng xấu xa nên danh tiếng cũng rất thậm tệ. 

Chân Hồng còn trẻ, bồng bột và có tinh thần chuộng nghĩa khí mạnh mẽ nên cậu ấy đã từ chối tham gia một câu lạc bộ bẩn thỉu và bỉ ổi như vậy. 

Bất kể câu lạc bộ Chí Tôn có đưa ra điều kiện gì thì cậu ấy cũng không chấp nhận sự cám dỗ đó. 

Cuối cùng, câu lạc bộ Chí Tôn đã bỏ cuộc. 

Theo cách nghĩ của câu lạc bộ Chí Tôn, việc thiếu vắng một Chân Hồng ắt hẳn không phải là mối đe dọa đối với họ. Dù sao thì ngoại trừ Chân Hồng, những cao thủ khác cơ bản đều bị bọn họ “một lưới bắt hết”. 

Nhưng không ai ngờ rằng Chân Hồng lại quá tài giỏi. 

Dưới sự chỉ huy của Chân Hồng, cuối cùng, cậu ấy đã dẫn dắt các đồng đội của mình đánh bại câu lạc bộ Chí Tôn! 

Câu lạc bộ Chí Tôn thua cuộc trên sàn đấu của trận chung kết, trở về với tinh thần chán chường, toàn bộ chín mươi tỷ tiền thưởng cũng bị hẫng. 

Ông cụ nhất quyết không chấp nhận thất bại như vậy. 

Sử dụng nhiều thủ đoạn như thế, lại tiêu tốn nhiều tiền và hao tổn tâm sức để chiếm lấy thị trường Esports nhưng kết quả lại là cái chức á quân sao? 

Một thất bại như vậy, dù sao đi nữa thì ông cụ cũng không thể chấp nhận được! 

Ông cụ đã cách chức toàn bộ giám đốc điều hành cấp cao ban đầu của câu lạc bộ Chí Tôn. Nghe nói rất nhiều người trong số họ đã chết thật thảm khốc. 

eyJpdiI6InBuclRVNE0yQjJcL21VWUpEUmI5VUZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InhVUFgyT3BVYWNObDFvZytvZHozZm9jdkIzczJwc2RFOG9RcmM3ODlCdFV1QW9JMlFJTkVpVmMxODVhMVVQejhMS1RYcEI2TTVhMTNyV2Q0eDlEbFMxWjJXdEMxeUFlNkc3UnVPYzFFNTcyMlhoempJRGZvV0ZaaW91V2k1TFUzbjB2ZHBGUW9cL3hRMVNtSjdoeHpwcEl3a1VYbkY5NVRMdDU0MDFBZCtaVkE0VkRMZUxyUTRMdjcxSmUwamswWDljUjhrZWVtdTRKc0RvR0NMbnIya05UaHI1Wk1ibmVZdmVqazBTcXYzQWtcL0pnR3VFTHFxd2RXNWlaNTZqaW1CT0pwcWFCM0krbmR0bVljTW9xOCtvT0dBVlpkVUQzMnR6VzhScXlYVUNJWFd4amhrRjdyaUpLTER3Wlg3Wk4yUzc5MEprRTBIaTYzVFpRb1k3eVpiYlpnPT0iLCJtYWMiOiIzMTQ4ZWE2MTdiNjBlNjA0ZWVlMDViMDc1ODYxYTIxMDk3NjU2MTEwZjNmNWUyYjIzZDlmNWUyMTE1YjJhNjY4In0=
eyJpdiI6IkFaSUpcL3hlQ0RhSTVKdzZLeXhRMm9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVNd05IZmM1YjNCaEp1Nk5MUVwveDZjMGU5OVlpa05nWGYrajFGd21lczRMWUM3R0JYVUdLSGowcTdhbU5LQVwvZ0lEa25FaWF6TkF2RVlYaFkyckxBbkdQVUk5VWRQeXNCTnJmXC9tYVp2RmluUkNmd09TOUlEbGJyZWRTYnNHWlM3WWswYTBJaDlyN3F5d1ZmUXZ0TkFGbDU4cDNndUVLaDhPb2VHR3NFU3JKVFNLNmZwMUl1VGVqM3pEQk9VQkRTbjYxYnhsUXRNeUlXN1FUVVpFXC9BRmpuZjBMcmFpR2dQblVFaW9jcnFTcytnd3cyK3VQcGwyR2wzTng4NkxMNXk1WVpqeHdRQ0taVzJiNDM5ekRrUVd5aTJKNFhWWFRVRmtWOTRxc0h0b3lJMEd5UXROSlRXK1wvbkxFTHlvMUIzOExcL05xdnVpS2tBbTMxc0NtUTdhalA5Q0lzYUl3NEloTGZUMWJlaEhoQkQ3WT0iLCJtYWMiOiI2ZmI4MTExOTlhN2ZmZDBmNWNiZDhiOTJlOGZkYTE3ZThlYzU3NjhhNTAzNDQxYWNhZjMxZWMzZDNmOTdkYzZhIn0=

Khi tất cả các kiểu ép buộc và cám dỗ đều thất bại, cuối cùng đối phương đã lựa chọn thủ đoạn độc ác.

Ads
';
Advertisement