Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Chậc chậc chậc, đúng là có năng lực, người bình thường thật sự không làm được chuyện này. 

Quá mất mặt! 

Khương Tiến Đạt chỉ ước có thể đào cái lỗ dưới đất để chui xuống, bây giờ ông ta đã không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa rồi. 

Vì thế ông ta trút hên cơn giận lên Giang Nghĩa. 

Ông ta chỉ vào Giang Nghĩa mà nói: “Cậu đừng có đắc ý, đồ của tôi không tốt nhưng đồ của cậu thì tốt lắm chắc? Cậu nhìn đống rác trong tay cậu đi, vừa xấu 

vừa đen, vứt trên đường cũng chẳng có ai thèm nhặt. Dù gì của tôi cũng đáng mười lăm nghìn, đống rác của cậu đến ba nghìn cũng chẳng bán được ấy chứ?! Vậy nên người thắng chắc chắn vẫn là tôi. 

Giang Nghĩa không vội phản bác mà đặt năm miếng đá quý lên bàn nói: “Ba chuyên gia, mời mọi người bắt đầu kiểm tra 

Ba chuyên gia đưa mắt nhìn nhau. 

Từ tận đáy lòng, đương nhiên họ cũng muốn Giang Nghĩa thắng, nhưng nhìn năm viên đá của Giang Nghĩa toàn là rác rưởi, làm sao thắng được? 

Chẳng lẽ phải trái với lương tâm nói rằng năm viên này đều là hàng tốt? 

Ở đây có biết bao cao nhân, không thể lừa được. 

Khi ba chuyên gia đang do dự thì Giang Nghĩa bỗng nói: “Năm viên đá quý của tôi đều là hàng cực phẩm, tuy bề ngoài không đẹp nhưng bên trnog lại rực rỡ chói mắt. Chỉ nhìn thôi thì không thấy được điều gì, nào, cắt ra đi. 

Anh búng tay. 

Ngay lập tức, người của Star Jewelry mang máy cắt kim loại đến, như đã được chuẩn bị trước. 

“Anh muốn cắt ra ạ?” 

“Cắt!” 

Vì vậy, dưới sự dõi theo của mọi người, nhân viên lấy máy cắt và cắt cả năm viên đá quý, sau khi cắt xong mỗi viên đều có màu xanh lục, toả ra ánh sáng rực 

rỡ. 

Ôi.... 

Ba chuyên gia đều kinh hãi. 

“Ngọc Đế Vương?” 

“Ngọc lục bảo?” 

“Cực phẩm, cả năm viên đều là cực phẩm!” 

“Viên nhỏ nhất ở đây cũng đã có giá trị hơn mười lăm tỷ, năm viên cộng lại cũng phải trăm tỷ. Trời ạ, chủ tịch Giang, anh chỉ bỏ ra ba mươi tỷ mà mua về được đá quý siêu giá trị thế này, đúng là quá lợi hại!” 

Nhìn thấy vẻ mặt kích động của chuyên gia, mọi người xung quanh đều biết Giang Nghĩa lợi hại nhường nào. 

Khương Lị nhìn năm viên đá quý đã được cắt ra trên bàn với vẻ không dám tin, lòng thầm bội phục. 

Nói thật, vừa rồi bà ta hoàn toàn không nhìn ra giá trị của năm viên đá này, thậm chí còn cho rằng chúng là rác rưởi, chẳng bằng đá nhặt bên đường, không ngờ bên trong lại là cực phẩm. 

Bà ta ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, thầm nghĩ: Vậy mà người đàn ông này lại có năng lực đến vậy? Quá lợi hại, rốt cuộc cậu ấy còn bao nhiêu năng 

lực mà mình chưa biết nữa? Không ngờ trên đời lại có người đàn ông xuất chúng thế này, đúng là thiên thần hạ phàm. 

Nếu Khương Lị trẻ hơn hai mươi hay ba mươi tuổi thì có lẽ đã theo đuổi Giang Nghĩa. 

Người đàn ông như vậy thực sự quá xuất sắc. 

Giang Nghĩa nhìn Khương Tiến Đạt bên cạnh rồi hỏi: “Ông phục chưa?” 

Thế này còn gì để không phục nữa? 

Khương Tiến Đạt giở trò lừa bịp, cuối cùng cũng chẳng thẳng được, đúng là quá mất mặt. Thua thì chắc chắn là thua, chỉ là ông ta thua một cách không rõ ràng nên hơi oan uổng. 

“Tôi không hiểu!” 

“Đàm Vĩnh Thắng nói với tôi rằng mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thoả, tôi tới cứ mua luôn là được, sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn. 

“Nhưng tại sao vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” 

“Tên khốn Đàm Vĩnh Thắng đó đang chơi tôi à?” 

Ông ta vô tình nói ra sự thật, đến khi phản ứng lại thì đã quá muộn. 

Khương Lị trừng mắt nhìn ông ta, tức giận nói: “Được lắm bác cả, thế mà bác lại bắt tay với nhà họ Đàm để đối phó với nhà họ Khương chúng ta? May mà người thắng là Giang Nghĩa, nếu bác mà thắng thì chắc Phồn Tinh các của nhà họ Khương chúng ta sẽ phải đổi thành họ Đàm đúng không?” 

Khương Tiến Đạt sững người, cúi đầu không nói gì. 

“Cút.” 

Khương Lị không muốn nhìn thấy ông ta nữa, nể tình Khương Tiến Đạt là bác cả của mình nên bà mới bảo ông ta cút, nếu không đã tống ông ta vào đồn cảnh 

sát rồi. 

Khương Tiến Đạt cũng chẳng còn mặt mũi ở lại nữa, quay người chạy ra ngoài, mặc dù đã hơn bảy mươi nhưng ông ta vẫn chạy rất nhanh. 

Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc. 

Mọi người đều khâm phục Giang Nghĩa, vỗ tay khen ngợi anh từ tận đáy lòng. 

Đặc biệt là Miêu Đồng. 

Cô ta vỗ tay mạnh nhất, cảm thấy khâm phục từ tận đáy lòng, ban đầu cô ta còn lo có phải Giang Nghĩa nhầm lẫn gì không, thì ra anh đã đào sẵn cái hố lớn chỉ chờ Khương Tiến Đạt nhảy vào. 

Ông già ngu xuẩn kia thật sự không hiểu gì, nhảy vào không chút nghĩ ngợi. 

Lợi hại! 

Đây không phải lần đầu tiên Giang Nghĩa thể hiện năng lực lợi hại thế này trước mặt Miêu Đồng, nhưng dù thấy bao nhiêu lần, cô ta vẫn thấy anh rất giỏi. 

Khương Lị bước tới, mỉm cười nói với Giang Nghĩa: “Chủ tịch Giang, chúc mừng cậu giành được quyền quản lý Phồn Tinh Các của nhà họ Khương, cậu xứng đáng có được vinh dự này” 

Giang Nghĩa cười trả lời: “Cảm ơn gia chủ Khương. 

Trong tiếng vỗ tay của đám đông, Giang Nghĩa nhận được quyền quản lý Phồn Tinh các của nhà họ Khương, quyền lực của anh lại nhiều hơn nữa. 

eyJpdiI6IkN6UzBVQTRaa2d6M0M1cVF2WmhUR2c9PSIsInZhbHVlIjoiXC9rWmV0NzErXC90N2llWFg1K09yZDFMTm1IXC9sNUlzZmVVUDhCY3FaNXpIeFJEOGZEbDNaQjNEWFlEWVd6NTdJcVZWSDgyT2s1Q2dTZStnTGF1M1gyMXpjcWwrNW93c3E1aTE2MHIzZGJVNUZPQXkwamRZV040Um5NNld5Qkhnb3VETXNDNHNNd2E0aG5Idm9yajhEQkVTbURMSStzVkFtWHQ5M0RIYTFpNWFaYUdmN1NFUlpsdGorbTFuK2hIcGNwem5wTEVBd2IzUFlGZjhWa0VlR1NDUVZZS3JzZ0docFwvdmJRcWpMVzJwRkI3cm9pYW56Z3pLbnBnZTFiOFRRaVV4RFpRMnVwN1B6TjkyeU1zYmtoUEF3PT0iLCJtYWMiOiIyYjI0MDg3OTQ3NDlhYzEzMzg1ZmZlMTYzNGY1ZDUyYzU4ODI2ODI1NzljMDdiNzZlOTI2OTY1OWNiNWE5ZDZhIn0=
eyJpdiI6InV1bzZLNHk3WUsxK2NkeGJhOU1iTkE9PSIsInZhbHVlIjoiREpRVnJMUXEzUTBIWERIQmxob3J4cTBrWUpNOU5RUWZBbElucklOMlVkSGtHTUVPUENDbFN4aDJldkQ1eEdxOXVsamdVUHhub29rTUpRNjYzck0yVzRiK2NFaHdxODBDYzNqWkdaYmxpVWF5MjFCdGhoKzd0ZzJoWnNQa1V2ZDViU0VDN0pseUM4S2E0K0RnNXdLenVkVGZGYzBDQzVcL1FcL2pSUTljckwwcVBhQ0pGQjJSWnpwcFVPQTRjVWpSZnpZU1NxR2Urc2VVdTJCcE5GV3VsWHp5MHBUZk5yYnRtdCtvMmViWm1MejcxelwvQ25kUHJZWnpcL2M5RWdLRVpUeXBMQkYrdlwvZGZxdEFMdHlFQnBrSzNpSktFcW9IMllzd1dpWDE4WUNnbm5aeWI4WGtVT2krVFpWUUxDM2ZzYm1yZFA1d25CQVlnOHVEeG5wekpwb1RTRlZ5QTNpVlIyZTNqVHZoRzFoYWxIbTQwY21tWitOcVEyQW56OXo3TzBxcHM4OWlEYnVLS2tpU0Fsd2RuakFTYXJBPT0iLCJtYWMiOiJlM2M3OWRiZmMxOTE4NjZlZDZkOGM5ZWQ2MWUzNTNhZmM1M2E1YmE5MzYzNzFmMzc5NTRiZjdmNzUyYmUzN2MzIn0=

Ngày tận thế của nhà họ Đàm sắp đến rồi!

Ads
';
Advertisement