Đúng lúc đó, cửa phòng bỗng có người gõ.
Lâm Phong vận thần thức quét qua, phát hiện người đứng ngoài cửa lại chính là Đệ tử chân truyền của Băng Linh Cung, Đường Vân, làm anh hơi nheo mắt lại.
Đường Vân là một người phụ nữ cực kỳ thực dụng!
Lúc trước trong bí cảnh Tây Hải, Đường Vân cùng vài cao thủ khác từng bị cựu Tông chủ của Vạn Thú Tông bày bố trận, hút cạn sinh mệnh bản nguyên, chính Lâm Phong đã cứu cô ta!
Kết quả khi bí cảnh Tây Hải sụp đổ,
Đường Vân lại không chút do dự cầm lấy Phá Giới Châu, rồi dẫn theo Tô Vũ Tình, Đường Tử Đồng cùng vài cô gái khác bỏ chạy...
Chuyện đó, cả đời này anh cũng không thể quên!
cạch!
Lâm Phong mở cửa phòng, lạnh lùng nhìn Đường Vân.
Nhìn thấy khuôn mặt xấu xí và vẻ lãnh đạm của Lâm Phong, tim Đường Vân không khỏi khẽ run, nhưng rất nhanh cô ta đã bình tĩnh lại, mỉm cười nói:
“Tiền bối Inukawa! Vãn bối là đệ tử của Băng Linh Cung ở Linh giới, tên là Đường Vân, không biết tiền bối còn nhớ rõ không?”
“Nhớ.”
Lâm Phong gật đầu.
Nghe vậy, trong lòng Đường Vân không khỏi vui mừng!
Tối nay trong buổi yến tiệc, cô ta chỉ là một vai phụ, chỉ có thể làm một cái đuôi nhỏ theo sau sư tỷ Thánh nữ Đường Thi Nhã.
Điều này khiến người luôn kiêu ngạo như cô ta cảm thấy rất khó chịu.
Cô ta nghĩ rằng, bản thân dù sao cũng là tu giả Hóa Thần sơ kỳ, là thiên chi kiêu nữ, vừa có sắc đẹp vừa có dáng vóc muốn gì được nấy.
Vậy mà tại yến tiệc, nhiều thiên kiêu như vậy lại chẳng ai liếc nhìn cô ta lấy một cái.
Người duy nhất đến bắt chuyện,
lại chỉ là một tên tép riu đến ăn ké và xem náo nhiệt…
Sự chênh lệch đó làm cô ta cảm thấy cực kỳ thất vọng. Tối về cô ta đã cãi nhau với Đường Thi Nhã một trận, sau đó một mình đi ra ngoài cho khuây khoả, không hiểu sao lại đi đến chỗ này.
Còn chỗ ở của Inukawa Jiro, ở thành Tây Hải hiện tại chẳng còn là bí mật gì nữa, tùy tiện hỏi ai đó là biết.
“Không ngờ được tiền bối nhớ đến một cô gái yếu đuối như vãn bối, đúng là vinh hạnh cho vãn bối!”
Đường Vân kích động nắm lấy cánh tay Lâm Phong, bộ ngực đầy đặn không biết vô tình hay cố ý cứ cọ qua cọ lại trên người anh.
“Cô muốn làm gì?”
Lâm Phong mặt không cảm xúc, chỉ coi như bị một tảng thịt heo quệt qua.
“Là thế này… Tối nay tâm trạng vãn bối rất tệ, tiền bối Inukawa có thể ở bên cạnh an ủi vãn bối một chút không?”
Đường Vân nhìn Lâm Phong đầy chân thành.
Dù bây giờ Lâm Phong có gương mặt xấu xí, răng hô, mũi hếch nhưng cô ta hoàn toàn không quan tâm!
Trong thế giới coi trọng cường giả này, thực lực mới là tất cả!
Nếu có thể bám víu được vào vua nổ đầu Inukawa Jiro, thì trong cuộc thử thách tháp Thiên Ma sắp tới, còn ai dám xem thường cô ta?
Nếu may mắn nhận được một cơ duyên, đột phá cảnh giới, vượt mặt Đường Thi Nhã, sau này thay thế cô ta trở thành Thánh nữ Băng Linh Cung cũng không phải không có khả năng!
Đường Vân là một người phụ nữ rất có dã tâm!
Vì tu luyện đột phá, cô ta có thể không từ thủ đoạn, hy sinh thân xác thì có là gì?
“Bên cạnh cô? Tôi không hiểu cô đang nói gì!”
Lâm Phong cố ý hỏi lại, nhưng trong lòng lại cười lạnh.
“Ôi trời ơi tiền bối… Anh đang cố ý trêu chọc người em đúng không? đúng là xấu xa quá đi.”
Đường Vân càng dụi sát vào anh hơn, cơ thể yêu kiều rung rinh, gần như dính chặt cả người lên người Lâm Phong.
Hơn nữa, tối nay cô ta còn ăn mặc cực kỳ mát mẻ, từng mảng da trắng nõn ẩn hiện mờ mờ rất khiêu gợi.
“Tiền bối Inukawa, chúng ta vào trong phòng nói chuyện kỹ hơn được không? Ngoài này lạnh quá…”
Đường Vân tranh thủ chớp thời cơ nói tiếp.
“Bốp!”
Lâm Phong đột nhiên vung tay tát thẳng vào mặt Đường Vân, khiến cô ta không kịp phản ứng, bị đánh bay xa cả mét, ngã mạnh xuống nền hành lang.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất