"Lâm Phong, mày giết lão bộc của tao, hôm nay Lăng Vũ này nhất định sẽ lấy mạng mày!"  

 

"Ở thành phố Tây Hải của tao mà cũng dám gây chuyện, đúng là gan hùm mật gấu!"  

 

"Dám cả gan sỉ nhục Thần tộc Đại Hòa, ngươi thật đáng chết!"  

 

Ba tên cường giả với khí thế đáng sợ đã tới rất gần, trong giọng nói lạnh như băng ẩn chứa sát khí vô cùng vô tận, như muốn kéo người ta xuống luyện ngục chịu khổ hình.  

 

Cảnh tượng ấy khiến đám đông đứng vây xem xung quanh cảm thấy căng thẳng tột độ, rồi lại háo hức chờ mong.  

 

Đến rồi, đến rồi, họ đến thật rồi kìa… Một trận đại chiến long trời lở đất sắp nổ ra... Và hiển nhiên, được quan sát các cường giả chiến đấu ở khoảng cách gần như vậy sẽ đem lại lợi ích vô cùng lớn cho họ!  

 

Nhưng đúng lúc này...  

 

"Ha ha ha, một lũ ngu ngốc!" Lâm Phong - kẻ vốn đang khí thế ngút trời, huênh hoang biến ảo ra hàng nghìn, hàng vạn bóng kiếm bỗng ngửa đầu cười lớn đầy châm chọc, sau đó xoay người bỏ chạy. Tốc độ còn nhanh đến mức khiến người ta không kịp trở tay, chỉ trong nháy mắt, anh đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!  

 

"(⊙o⊙)…"  

 

"(⊙o⊙)…"  

 

"(⊙o⊙)…"  

 

Trước tình huống bất ngờ này, cả ba đại cường giả là Lăng Vũ tới từ Linh Giới, Thống lĩnh Nghịch Thương Thiên của thành phố Tây Hải và Thần linh của nước Oa đều sửng sốt không nói nên lời.  

 

Đám đông ở hiện trường cũng ngây ra như phỗng. Mới nãy thôi, họ còn tận mắt nhìn thấy dáng vẻ kiêu căng, ngạo mạn không để ai vào mắt của Lâm Phong, cứ tưởng cuối cùng hắn sẽ hùng dũng xông lên đánh một trận sống mái với ba người kia, ai mà có dè...  

 

"Mẹ kiếp! Tên chó chết này, ngoài mặt thì bày ra biểu cảm nặng nề, nghiêm trọng, hóa ra là đang giả vờ để đùa giỡn chúng ta!" Lăng Vũ - thanh niên khoác áo choàng lông vũ, sở hữu gương mặt điển trai, phong độ, tức đến mức mặt mày tái mét. Anh ta rất muốn đuổi theo, nhưng lại buồn bực phát hiện không có cách nào đuổi kịp!  

 

"Đây hẳn là kế dương đông kích tây trong ba mươi sáu kế. Đầu tiên, hắn cố tình giả vờ quyết một trận tử chiến làm chúng ta lơ là cảnh giác, sau đó tìm cơ hội đánh bài chuồn."  

 

"Người Đại Hạ đúng là gian xảo!" Thần linh nước Oa lạnh lùng bình phẩm.  

 

"Trước khi đi, hắn còn mắng chúng ta là một lũ ngu nữa chứ! A a a... Đúng là đáng chết! Tức chết tôi rồi!" Thống lĩnh Nghịch Thương Thiên của thành phố Tây Hải bực đến độ cả người run lên bần bật. Lúc này, cõi lòng hắn ta đã bị lửa giận chiếm trọn, lại không cách nào giải tỏa, cuối cùng chỉ đành ngửa mặt gầm lên một tiếng vang dội, sau đó vung quyền đập nát một ngọn đồi nhỏ cách đó không xa ra thành trăm mảnh.  

 

***  

 

Chẳng mấy chốc, những chuyện xảy ra ở ngoại ô thành phố Tây Hải đã lan khắp hang cùng ngõ hẻm. Toàn khu vực ven biển Tây Hải tức khắc dậy sóng.  

 

Tuy đến phút cuối, Lâm Phong lại xoay người bỏ chạy, nhưng chiến tích một thân một mình tiêu diệt hàng chục Ma Thần Vệ của Phong, Vũ, Lôi, Điện cũng đủ khiến vô số người nước M phải khiếp vía!  

 

Thậm chí, có người còn cho rằng hành động bỏ chạy của Lâm Phong là cực kỳ lý trí, bằng không dưới sự bao vây tấn côngcủa ba vị đại cường giả, e là anh sẽ khó lòng thoát khỏi cái chết!  

 

***  

 

Cùng lúc đó, tại một tòa phủ đệ xa hoa nhất thành phố Tây Hải, bốn phía được canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, cường giả phải nói là nhiều như mây.  

 

Trong sảnh chính của phủ đệ, một nhóm người ngồi quây thành vòng tròn. Ai cũng tỏa ra hơi thở vô cùng mạnh mẽ, mang tới cảm giác sâu không lường trước, rõ ràng thực lực của họ rất mạnh, đáng sợ không chịu nổi.  

 

Người đứng đầu cũng chính là chủ nhân của phủ đệ này - Thiếu chủ Ma Thần tộc, Ma Thiên.  

 

Thiên kiêu của Linh Giới - Lăng Vũ, Thống lĩnh thành phố Tây Hải - Nghịch Thương Thiên, Thần linh nước Oa - Ozawa Ria điềm nhiên ngồi trên những chiếc ghế làm từ gỗ đỏ đặt bên dưới Ma Thiên...  

 

"Tên Lâm Phong này cũng thú vị thật, ta thấy hơi hối hận vì vừa nãy không đến xem thử rồi. Một Nhân tộc thú vị cỡ đó, nếu có thể thu phục về làm chó giữ cửa cho ta cũng không tệ chút nào!" Ma Thiên tựa lưng vào ghế, mỉm cười nói.  

 

Hôm nay hắn ta mặc một bộ áo choàng ngủ màu xanh nhạt, trong lòng ôm hai người đẹp yếu mềm như không có xương... Vừa nhìn đã biết hai cô gái này không phải dạng tầm thường, quanh người họ được bao phủ bởi một tầng linh khí mỏng manh, không ngờ lại là nữ tu sĩ Kim Đan kỳ của Nhân tộc…  

 

"Cái tên Lâm Phong nhát như thỏ đế đó, uổng công trước kia ta đã đánh giá cao hắn. Ai mà ngờ hắn chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, vừa thấy bọn ta tới là lập tức bỏ chạy mất dép." Ozawa Ria không nhịn được mà chửi đổng.  

eyJpdiI6ImhkNDFyWkQwb2V6bzNjWVhFQk92blE9PSIsInZhbHVlIjoiM1FpRGtNNmQzVW5aZFZVOWlVVmJSY0pFcmdRdm9VaU5XYVY3anErQ3JJTkltNng5ZU02TDVDd1wveDNiSHVwdGMiLCJtYWMiOiIxNmU0YjU3M2M5YzFkZWQ1YTM4ZWE0MDdmNGRkZGI2ZTRmMGY1NjVkNDJkZWIxZGYyNjFkMGFiNDM2YWZjNGU3In0=
eyJpdiI6ImhQWFQ2ckIyQTIwOHFsQStOMmNlc1E9PSIsInZhbHVlIjoiWDFISVpaeHdMWnlyRG9Scno1c3dVSndaYXhZMUJBNExZTnFcL0FcL3ZEZjh0NFdURjVYSWV1cXV4N0k1U1E3MFFjNFhWNDJaMzllcnNuMnlmbWxPdDZzZFNGYTRvMUZnXC9qSWJKcFNualdxYmtIYzRzMmtJYnNrU2NKRXhxTWJhcWxvalZkb2tyZkpRYjg4NHZnbkc3QVlXZG43WXh3QVZ1cldYY3RGWTdQeG4zdm1HcmhvQVAxc1NWWFB0S1YrMnNHTTlLdEVTa1BLWnA2Ukp3eG5PSEwrQT09IiwibWFjIjoiMzY1ZTczZWY0NDk4NGNhNDQ5ZjQyZjcyN2JlOTkzMTM4ZThmNGNjNjAzNjZhYmQ2NzMwNmVkOTQ1ZGM3Y2FkNCJ9

Thấy vậy, Ozawa Ria ngơ ra mất mấy giây, sau đó như nghĩ đến điều gì đó, trên trán bỗng chảy đầy mồ hôi lạnh, vội "chữa cháy": "Ma Thiên thiếu chủ, tôi không có ý sỉ nhục Ma Thần Vệ đâu, tôi chỉ muốn nói rằng cái tên Lâm Phong này thật sự rất vô liêm sỉ thôi!" 

Ads
';
Advertisement