Nhưng hôm nay lại bị người thanh niên trước mắt này giết chết.
Hơn nữa, đây gần như là nghiền ép nghiêng về một bên!!!
Quá mạnh, thật quá mạnh!
Mà đúng lúc này…
"Bùm!"
Một luồng khí tức giống như thần linh đột nhiên bùng nổ ở thành Tây Hải, khí tức bay thẳng trời cao, càn quét phạm vi ba trăm dặm, làm cho tất cả mọi người ở đó đều có cảm giác như rơi vào hầm băng...
Có cường giả còn kinh khủng hơn xuất hiện!
Chỉ bằng khí tức đã làm cho hư không rung động, nứt vỡ ra.
"Cái này... Luồng khí tức này là Đại thống lĩnh Nghịch Thương Thiên, thần long thấy đuôi không thấy đầu thành Tây Hải."
Có người thét lên, giọng nói gần như khản đặc.
"Bùm!!"
Lại là một luồng uy áp mạnh khiến người ta ngạt thở bộc phát ở thành Tây Hải.
Mơ hồ có thể thấy được, trên đường chân trời lại hiện ra một cái bóng kim quang óng ánh, như thể một vị đại thánh viễn cổ được hồi sinh...
"Đây... Đây chính là Lăng Vũ, thiên kiêu cái thế của Linh giới. Có chuyện xảy ra rồi, có chuyện xảy ra thật rồi.” Có người nói với vẻ mặt tái mét.
Người đó vừa dứt lời…
"Lâm Phong, còn nhớ tôi không?"
Lúc này, giữa trời đất lại vang lên một giọng nói lạnh lẽo.
Hư không dao động, một bóng người ẩn nấp trong hư không, như ẩn như hiện, phảng phất giống bóng ma...
"Ông là ai?" Ánh mắt Lâm Phong lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Anh có thể cảm nhận rõ ràng rằng có vô số thần niệm đáng sợ đang khóa chặt khí cơ của mình, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động công kích dữ dội.
Nhưng trong lòng anh không hề sợ hãi chút nào, ngược lại máu trong người còn đang sôi lên.
Thống lĩnh thành Tây Hải, thiên kiêu Linh giới và cường giả bí ẩn không biết tên!!!
Quá kích động, quá phấn khởi, quá sướng rồi!
Anh khát vọng được chiến đấu với những cường giả này, để xem tiềm lực bây giờ của mình đang nằm ở đâu...
"Trước đây cậu đến đất nước chúng tôi giết chóc, tôi đã từng đối mặt với cậu từ xa..." Cường giả ẩn trong hư không kia lạnh lùng đáp lại.
Lâm Phong nghe vậy thì khẽ giật mình, sau đó dường như nghĩ ra điều gì đó, ngạc nhiên nói: "Thần linh nước Nhật?"
"Cuối cùng nhớ ra rồi à? Cậu giết vô số hậu duệ của tôi, còn giết thần tử tộc tôi ở Trung Á, thành mối thù truyền kiếp của tộc tôi. Lần trước tôi không thể ra tay với cậu vì một số lý do, nhưng lần này cậu chắc chắn phải chết." Thần linh nước Nhật lạnh lùng đáp lại.
"Ha ha ha, đồ chó nước Nhật cũng có mặt mũi tự xưng Thần tộc à? Lâm Phong tôi giết bọn Nhật như giết chó. Có đến bao nhiêu cũng không đủ cho tôi giết." Lâm Phong cười ha hả, vô cùng kiêu ngạo.
"Cậu.... Đáng chết!" Thần linh nước Nhật nổi giận.
"Bớt nói nhiều lời, lên hết đi, hôm nay tôi muốn thoả sức chém giết, lấy các người làm vật tế cho thanh kiếm vô địch của tôi." Lâm Phong thét dài một tiếng!
Anh lập tức chắp tay trước ngực, triệu hồi kiếm bản mệnh, kiếm bản mệnh gào thét không ngừng, hóa ngàn vạn kiếm ảnh, lơ lửng bên cạnh Lâm Phong.
"Xoạt xoạt xoạt ~"
Cùng lúc đó, mấy cường giả đáng sợ cũng cấp tốc chạy từ thành Tây Hải đến đây,
khí tức đáng sợ của chúng xuyên qua mây đen, khiến hư không rung chuyển dữ dội, như thể ngày tận thế đã đến!
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên vẻ lạnh lùng, anh đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu với kẻ địch.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai Lâm Phong.
"Tiểu sư đệ, rút trước đã!"
"Hả?" Lâm Phong nhíu mày.
Đây không phải là giọng của đại sư huynh sao?
"Nghe tôi, rút trước đã, tôi có chuyện muốn nói cho cậu, có liên quan đến sư phụ.” Giọng nói của đại sư huynh vang lên bên tai Lâm Phong.
Nghe vậy, sắc mặt Lâm Phong thay đổi không ngừng, anh nhìn thoáng qua mấy cường giả thiên kiêu nơi xa sắp đến, có chút không nỡ.
Bản thân đã chuẩn bị thẳng tay giết chóc, lúc này lại bảo mình rút lui?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất