Vương Gia Bị Phạt Quỳ: Chồng, ngoan nào - Sở Kiều Tịnh

 

Sở Kiều Tịnh cúi đầu nhìn Dạ Chí Thần duỗi tay qua đây, khóe miệng không kìm được mà run rẩy. 

Hắn định làm gì vậy? 

Nhưng một đội yêu cầu bốn người, Dạ Chí Thần gia nhập thì càng tốt. Sở Kiều Tịnh bật cười, đặt tay lên tay Dạ Chí Thần. 

Cảm giác mềm mềm lạnh lẽo trên tay làm nụ cười của Dạ Chí Thần càng thêm tươi tắn. 

Thấy vậy, đôi mắt Dạ Minh Hiên đứng bên cạnh càng thêm sâu thẳm, cũng đứng dậy ngay sau đó. 

"Không biết bổn vương có gia nhập được không!" Nói rồi, Dạ Minh Hiên cũng giơ tay ra, nở một nụ cười tự cho là rất quyến rũ, rồi nhìn Sở Kiều Tịnh chằm chằm. 

Mà Sở Kiều Tịnh cũng không ngờ hắn ta sẽ vào đội mình, nhưng nàng cũng không lo hắn ta có bày trò không, dù sao nếu thua cũng không tốt cho danh dự của hắn ta. 

Hơn nữa bây giờ, rõ ràng không ai muốn cùng đội với nàng. 

Nghĩ vậy, Sở Kiều Tịnh gật đầu, vừa định mở miệng thì Dạ Chí Thần ở bên cạnh lại thò tay cầm lấy tay hắn ta trước. 

Rồi một giọng nói trầm thấp cuốn hút vang lên: "Chào mừng!" 

Sắc mặt Dạ Minh Hiền trầm xuống, thu tay về, đôi mắt thâm trầm liếc hắn một cái, biểu cảm ghét bỏ. 

Mọi người không ngờ Hiên Vương lại chủ động xin gia nhập, nhất thời không hiểu nổi. Thần Vương và Hiên Vương vẫn luôn bất hòa, đây là chuyện ai cũng biết. 

Bây giờ lại hợp tác trong trường hợp này! Cũng coi như hiếm thấy đấy. 

Nhưng hai vị Vương gia đã chia đội xong, mấy người còn muốn đứng nhìn cũng hết hứng thú, vội đi tìm người trông có vẻ giỏi để lập đội. 

Mọi người nhanh chóng lập đội xong, bắt đầu đứng hoặc ngồi theo đội của mình. 

Chiếc thuyền chậm rãi chèo về phía trước, quanh thân thuyền sóng nước lao xao, từng cơn gió thổi vào khung cửa sổ rộng lớn, phả vào mặt mọi người, hơi lành lạnh nhưng lại thấm vào ruột gan. 

Vì có tổng cộng năm đội nên mỗi đội có thể ra một câu, bốn đội còn lại sẽ đáp. 

Mỗi người trong đội chỉ được đáp một câu, còn đội trưởng thì có thể đáp nhiều lần. Người đáp hay thì sẽ được một điểm, sau khi ba đội kết thúc, điểm cao sẽ thắng. 

"Vừa nãy mấy người đâu có nói đội trưởng được đáp nhiều lần?" Diêm Tri Hinh bất mãn, nhưng vẫn lí nhí nói. 

"Quy định này còn cần phải nói à? Bọn ta thường xuyên tham gia dạo hồ đều biết cả mà!” 

Nói rồi, những người khác cũng sôi nổi hùa theo. 

Sở Kiều Tịnh nhướng mày, trong lòng thầm hiểu, quy định vẫn luôn như vậy, nhưng những người tới lần đầu như họ không biết, mà cũng chính vì không biết nên Sở Kiều Tịnh mới thành đội trưởng. 

Vì mỗi đội viên chỉ được đáp một câu nên đội trưởng phải đáp năm câu. Mà đội trưởng chính là đối tượng quan trọng nhất. 

Sở Kiều Tịnh liếc nhìn những đội khác, bất ngờ Thượng Quan Ý lại là đội trưởng đội bốn, còn Sở Kiều Tịnh là đội trưởng đội năm! 

Thế này chính là muốn nhìn nàng thua chứ gì? 

Nhưng nàng sẽ không đâu! 

"Tiểu Tri Hinh, không sao đâu, làm thêm chút thơ thôi mà, không mệt được." Nói rồi, Sở Kiều Tịnh kéo Diêm Tri Hinh ngồi xuống. 

Mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt chế giễu, không mệt? Thế thì cũng phải làm mới biết được! 

Quy định được công bố xong, đội đầu tiên bắt đầu ra đề, một nam tử hơi béo, rõ ràng là đội trưởng đội một đứng dậy, nhìn mặt hồ bên ngoài rồi nói: "Tại hạ lấy mặt hồ này làm đề, lấy ngày thu hôm nay làm đề đi!" 

Sau khi ra đề, mọi người lục tục suy nghĩ. Sở Kiều Tịnh thì lại nhàn nhã cắn hạt dưa. 

Dạ Minh Hiên liếc nhìn nàng một cái, không kìm được hỏi: "Muội nghĩ xong rồi à?" 

"Chưa!" 

Dạ Minh Hiên chợt sững người, chưa? Thế nàng định bất chấp tất cả à? Suy nghĩ này làm Dạ Minh Hiên nhíu mày. 

Chẳng lẽ nàng thật sự chỉ gặp chút kỳ ngộ, biết chút y thuật thôi? Những cái khác thì dốt đặc cán mai? 

Hắn ta đang nghĩ vậy thì chợt nghe giọng nói lạnh nhạt của Sở Kiều Tịnh vang lên: "Ta là đội trưởng mà, mấy câu trước đương nhiên là mọi người trả lời rồi?" 

"Nhưng câu hỏi càng về sau càng khó, hay là muội cứ đáp trước đi." 

"Không cần! Ta thích làm một mạch cho xong!" Nói rồi, Sở Kiều Tịnh lại tiếp tục nhấp ngụm trà. 

Dạ Chí Thần liếc nhìn Sở Kiều Tịnh, rất tự nhiên rót đầy tách trà, sau đó, giọng nói lạnh lùng bật ra từ đôi môi mỏng: "Mặt hồ rẽ nước hai bờ, hàng đê trước mắt ngỡ là vàng son. Tiên sinh có hiểu nước non, lấy tâm làm gốc đề phòng ác nhân." 

Hắn vừa đọc xong câu thơ này, mọi người đều sững ra, dù đã nghĩ xong hay chưa nghĩ xong, ai cũng đều khựng lại hết, yên lặng đánh giá ý cảnh trong câu thơ của hắn. 

Không ai mở miệng nữa, có thể thấy rõ, câu này Dạ Chí Thần đã thắng. 

Thượng Quan Ý liếc mắt nhìn hắn một cái, trong ánh mắt càng lộ rõ vẻ ái mộ. 

Sở Kiều Tịnh uống trà chợt khựng lại, nhìn sang Dạ Chí Thần, câu này hay thật! 

Dạ Minh Hiên thấy Dạ Chí Thần giành được một điểm thì cũng không chịu thua kém, vững vàng giật được điểm thứ hai. 

Hai câu của đội một, đội Sở Kiều Tịnh giành được hết. 

Thấy vậy, mọi người cũng không thấy có gì không ổn, dù sao một người cũng chỉ đáp được một câu, Diêm Tri Hinh vẫn còn một lần trả lời nữa, mà năm câu còn lại, e là Sở Kiều Tịnh còn chẳng giành nổi một câu. 

Nghĩ vậy, sắc mặt những người khác như được tiêm máu gà, ai cũng vô cùng kích động. Đội hai bắt đầu ra đề. 

Câu đầu tiên của đội hai, Diêm Tri Hinh thua bởi Sở Mạn Nhi. 

Nàng ấy uể oải cúi đầu. Thấy vậy, Sở Kiều Tịnh đưa một nắm hạt dưa cho nàng: "Không sao, ngươi cứ ngồi đây cắn hạt dưa đi, xem ta giúp ngươi thắng lại đây này" 

Cô nương này thuộc kiểu rất thiếu tự tin, có lẽ vì trên mặt có tàn nhang nên nàng ấy gần như không dám nói chuyện lớn tiếng hay nhìn thẳng vào mắt người ta, điều này khiến nàng không kìm được mà nhớ tới nguyên chủ. 

Nhưng dù là người tự ti, nàng ấy vẫn tình nguyện vào đội Sở Kiều Tịnh khi không ai muốn vào, lấy hết can đảm chịu đựng sự trào phúng để đứng trước mặt nàng. 

Điều này làm Sở Kiều Tịnh không khỏi đồng cảm, nên nàng vô thức muốn đối xử với nàng ấy dịu dàng hơn. 

Có lẽ ngoài người thân, nàng là người đầu tiên đối xử với nàng ấy dịu dàng như vậy, trong lòng Diêm Tri Hinh rất ấm áp. Nhìn đôi mắt trong suốt động lòng người của Sở Kiều Tịnh, nàng ấy vô thức muốn tin tưởng nàng. 

Sở Kiều Tịnh bảo rằng nàng sẽ thắng, Diêm Tri Hinh liền tin. Đây là một loại ma lực Sở Kiều Tịnh cho nàng ấy, một thứ ma lực như được tỏa ra từ xương tủy. 

Sau đó, đội thứ hai bắt đầu ra câu hỏi thứ hai, đội trưởng đội hai chỉ bầu rượu bên cạnh: "Lấy rượu trên bàn làm đề đi!" 

Đội trưởng đội hai vừa nói xong, Sở Kiều Tịnh lập tức cong môi, gần như hắn ta vừa dứt lời nàng đã nói: 

"Một bầu rượu giữa hoa, uống không ai bầu bạn. Nâng ly nhìn trăng sáng, bóng người bỗng thành ba... Suốt một kiếp bôn ba, gặp nhau tại ngân hà. 

Sở Kiều Tịnh chậm rãi đọc bài bài "Uống rượu một mình dưới trăng" của Lý Bạch. Biểu cảm nàng rất tự nhiên, ngón tay gõ nhịp lên bàn, vừa lãnh đạm mà lại vừa lười biếng. 

Nhưng trong lòng thì nàng lại đang thầm chắp tay, Lý Bạch đại nhân dưới chín suối, xin ngài đừng trách con trộm tài. 

Sở Kiều Tịnh vừa đọc xong câu thơ, xung quanh lập tức yên tĩnh như nghe được tiếng kim rơi. 

eyJpdiI6IjFyM0Jtb3ptSWNGVndleENsUnBKd3c9PSIsInZhbHVlIjoieU5uK0lYTmRGQmJDNWRYRzMwaGw4VGc4M1wvZHFmNlc4ZmFBbWtRSFFxMDRKUlRoMXFQUHh0cGNOcUZHS3dwWXVaTUllNUdyVkZlRDdOWHQ0Znp2ZHh0OHdoK0hHUm1DRnUycitzR2syWENFeG05TkFWSDhoN1RBN0luNXVYNk5rUk1vdEFcL0c4RnlRNzdvbG9sNlo1WHIzVGM4SlNlZ1V2SFByUkptTjBtMEo0b1lrcmlUQTMyXC9xQ1BrbnVVWmtvb1BIWFwvemx6NGphV0ZuZ3pzbzhCXC9RZkZ2KzBIaVkzMW12ckZ5eFlCb3Q5MU50Y2Z3NlFZVkZzRENPY3BWTVRUeWhMVnRUdUtPUTlFaXJPSGhoeElEZFIxQWFZeThVMW5RU2c0S0pZMm5DXC80UFJiUkdlaFp2OU45VHBlQjhcL1FvV2doVlZpbXNZZFVmbXkyVFFaZURLY0NkVXFlMGhYZG5yd2ZOUTVXZ2drZjJhaThxS0JDcDZFN2JcL2ZWRGc4dFJqa25nbXVsb0UwNUN3bWRyNWVCekpRPT0iLCJtYWMiOiI5Mjc2OGQzMWEwMmNkMWExMzM2MjM3NDY1YjQyMTNiZDc0NWFiMDUwNWFlNzY2ZmQ2NWVmN2YyMTlmOWRhZTcwIn0=
eyJpdiI6InJyNzJ3aEl6TVRJRjY1ZHI2YXluWEE9PSIsInZhbHVlIjoiVlV0bXErTHJRNk52c0tneVMyOFFZc2xYXC9saFQ5VmlzVjlXdTdmRnhcL3c3cGVnNEZDOWV1QnBRTFhIb2FOdzFGRlVZQ3IyU2FxdlEwc0xpNHM4TnZJNEUzMXVXck5rS0tWZWthZkcrS3YyQm83cE1Wc0ROV0ZrVk9jSmRkUmZWVmY0UU40VHc4M3JiV0lTYXZ0bjBPRHRrZlJlMXdzZmZMdUU2RytmNEc5dmQ2NnQ1bW9jaXFxVUVlekdDQUFpdlFvNDRoRzRKWk1icWNwWTBQOWFFaVwvTWhjUXA0WmtXek1tZVg5SEJwZXdQdGx5Z1htcEZZME1objBOb1REYVBcL08zbVlCVkpwaDJPK0RPdEl3V2VmWEp1elhwZ1MrM1d2NUpxTEttYXlIYXlSMDh6QjhldDk5VVZBeUdlWkR2ZGpjUHY0VDJQXC93XC9JVEM3czFMNlZ3V1RtOFdHbk9iVUkwRGhGVG1cL0hVaHhCOWRaU24yRm1oUng4RUZDWWNyZTFSMnJvcVNIcE9ORWNPMDNyMGRiZDdQRSt5NDdrd3JUS1JlSElqcnZvWVZjc289IiwibWFjIjoiNzdjNTI3MDVmZDA2MmU3ZGUxMjZiOGI5M2VmZDY5NTQ4NjZkYTViOGIxN2RmMDZlODdiYWYwN2IzNmU5MjFiNSJ9

Sau này, chắc chắn hắn sẽ không để nàng có cảm giác này nữa.

Ads
';
Advertisement