CHƯƠNG 1149
Một ngày sau!
Núi Võ Đạo vô cùng hỗn loạn.
Phủ đệ của Thiên Toán Võ Tôn vẫn còn đang phát sáng, không bị phá hoại chút nào.
Nhưng mặt đất phía trước lại xuất hiện vô số hố sâu, vô cùng đổ nát.
Mọi người đã giải tán không biết đi nơi nào từ lâu, chỉ để lại hai người Thiên Vĩnh Phúc và Hàn Vĩnh Tường. Bọn họ đã chiến đấu suốt một ngày một đêm!
Máu tươi chảy xuống từ trên mũi kiếm. Thiên Vĩnh Phúc nói với Hàn Vĩnh Tường trước mặt: “Đừng tưởng huyết mạch của Hàn gia các người là vô địch. Ở dưới kiếm của tôi, anh vẫn sẽ chết thôi!”
Hàn Vĩnh Tường nhìn trước ngực mình, nơi đó xuất hiện một vết thương rất sâu, máu thịt lộ cả ra bên ngoài.
Vết chém chẳng là gì cả, đối với con cháu Hàn gia, ngoại thương bình thường chỉ giúp họ tăng sức chiến đấu mà thôi.
Nhưng vết chém Thiên Vĩnh Phúc đâm vào người hắn ta lại khiến Hàn Vĩnh Tường cực kỳ đau đớn.
Vì thanh kiếm này của Thiên Vĩnh Phúc đã phá vỡ trạng thái điên cuồng của hắn ta!
Ánh sáng đỏ trong mắt biến mất, Hàn Vĩnh Tường thật sự rất khó tin.
Trạng thái điên cuồng luôn là một trong những chiêu giết người của Hàn gia, nó có thể tăng cường sức chiến đấu của võ giả lên rất nhiều, hơn nữa còn không sợ bị thương, dũng cảm liều mạng.
Dùng vết thương đổi vết thương là chuyện như cơm bữa, một tay một chân đổi lấy một mạng người cũng rất là bình thường.
Một khi sử dụng nghĩa là không chết không thôi.
Nhưng hôm nay, trạng thái điên cuồng của hắn ta lại bị Thiên Vĩnh Phúc phá vỡ.
Phá vỡ chỉ bằng một chiêu kiếm đơn giản!
Hàn Vĩnh Tường không biết sao Thiên Vĩnh Phúc có thể làm được, hắn ta chỉ biết lực lượng của mình đang biến mất một cách nhanh chóng.
Đây là hậu di chứng của trạng thái điên cuồng, thời gian càng lâu thì di chứng sẽ càng dữ dội, có lúc còn nguy hiểm đến tính mạng.
Hàn Vĩnh Tường thở nặng nề, chín hư ảnh sau lưng hắn ta đều bắt đầu trở nên mơ hồ.
Dù sao hắn ta cũng chỉ mới lấy được truyền thừa của Cửu Hoa Võ Tôn, vẫn chưa luyện được võ kỹ này lên đến cấp bậc cao nhất.
Một khi nhịp thở không ổn định, chín hư ảnh đều sẽ bắt đầu tan biến.
Hàn Vĩnh Tường cảm thấy mọi thứ xung quanh bắt đầu trở nên quay cuồng.
Còn Thiên Vĩnh Phúc thì ung dung bình tĩnh hơn nhiều.
Thiên Vĩnh Phúc nhẹ nhàng dùng ngón tay lau sạch máu tươi trên mũi kiếm.
Bảo kiếm không dính máu, dùng tay quẹt một cái, máu tươi lập tức bay ra, bắn lên mặt Hàn Vĩnh Tường.
Máu tươi tựa như hai đòn tấn công nặng nề, khiến Hàn Vĩnh Tường lùi về sau mấy bước.
Thiên Vĩnh Phúc nói với Hàn Vĩnh Tường: “Nếu anh khởi động Huyết Mạch Chi Lực có lẽ còn tư cách chiến đấu với tôi. Nhưng bây giờ, ngay cả lực lượng mạnh nhất của tôi anh cũng không có tư cách nhìn thấy nữa rồi. Chỉ có thể để tôi luyện kiếm mà thôi.
Thiên Vĩnh Phúc tiến lên một bước, chĩa kiếm lên bả vai Hàn Vĩnh Tường.
Lúc này, Hàn Vĩnh Tường không lùi mà còn tiến tới, dùng bả vai chặn kiếm Long Ngâm của Thiên Vĩnh Phúc, sau đó hắn ta xoay kiếm chém về phía cổ của Thiên Vĩnh Phúc.
Chín hư ảnh lập tức bay hết vào kiếm của Hàn Vĩnh Tường, biến thành chín chùm sáng đánh lên cổ Thiên Vĩnh Phúc.
Keng!
Trường kiếm cũng không chém vào cổ của Thiên Vĩnh Phúc mà bị một lực lượng màu trắng sữa chặn lại.
Cùng lúc đó, bả vai của Hàn Vĩnh Tường bị kiếm của Thiên Vĩnh Phúc đâm thủng.
Thiên Vĩnh Phúc nhìn Hàn Vĩnh Tường: “Anh vẫn còn chưa chịu hết hy vọng à!”
Thiên Vĩnh Phúc xoay cổ tay, cánh tay trái của Hàn Vĩnh Tường lập tức nổ tung.
Hàn Vĩnh Tường cắn chặt răng lùi lại mất bước, canh kình trên người lướt qua, cố gắng phong bế kinh mạch không cho máu tươi chảy xuống.
Cánh tay trái đã đứt, Hàn Vĩnh Tường vẫn còn đứng trước mặt Thiên Vĩnh Phúc.
Thiên Vĩnh Phúc bắt đầu phân thân ra hàng nghìn hàng vạn người, canh kình lập tức bao phủ cả người Hàn Vĩnh Tường.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất