CHƯƠNG 1111 

Hai ngày nay, Cửu Thiên cứ cảm thấy trong đầu mình có thứ gì đó muốn chui ra. 

Vậy nên hắn triệt để nhốt mình ở trong phòng, không gặp bất cứ ai. 

Bao gồm cả các võ giả khác đặc biệt tới tìm hắn kết giao, Cửu Thiên cũng đóng cửa không gặp. 

Cách làm của hắn không khỏi lại khiến không ít võ giả không vui. 

Đều là tới tham gia tuyển chọn, kết giao một chút, sau này mọi người cũng có thể chiếu cố lẫn nhau. 

Người có thể tới đây, đâu ai là kẻ ngốc, càng hiểu được tính quan trọng để lăn lộn ở trên thế đạo này là sự đoàn kết. 

Nhưng Cửu Thiên cứ không gặp ai như vậy, thật sự có chút cao ngạo quá. 

Nhất thời, có không ít võ giả thầm bàn luận về Cửu Thiên. 

Nhìn sang Thiên Vĩnh Phúc thì hoàn toàn khác. Bắt đầu từ ngày đầu tiên vào Võ Thần Điện thì kết bạn ở xung quanh, móc nối quan hệ, kết bái anh em. 

Mấy ngày ngắn ngủi, hơn một trăm người ở đây gần như đều trở thành bạn với Thiên Vĩnh Phúc. 

Bất luận bọn họ có thích Thiên Vĩnh Phúc hay không thì vẫn phải nể mặt. Hơn nữa biểu hiện mấy ngày nay của Thiên Vĩnh Phúc cũng rất tốt, không ngông cuồng cũng không cao ngạo. Ngược lại rất khiêm tốn, rất hữu lễ! 

Ngay cả đám Thủy Thừa Vinh cùng là con cháu của mười đại gia tộc cũng không bắt bẻ được. 

Tối nay, Thiên Vĩnh Phúc còn định ở sân của hắn ta, đãi tiệc mời tất cả các võ giả. 

Mọi người đều tới, ngay cả Hàn Vĩnh Tường cũng bị người khác gọi tới kiểu rất không tình nguyện, chỉ có duy nhất Cửu Thiên vẫn đóng cửa không ra ngoài. 

“Các vị, đêm nay không có gì khác, đều là võ giả của Võ Đỉnh, lại trạc tuổi tham gia tuyển chọn, sau này chúng ta chính là võ giả cùng bảng rồi. Cạn ly!” 

Thiên Vĩnh Phúc giơ cao chiếc ly, một đám người phụ họa theo. 

Rượu quá ba tuần, đồ ăn cũng lên vài lượt. 

Thiên Vĩnh Phúc thấy Cửu Thiên còn chưa tới, bỗng khẽ mỉm cười, sau đó khẽ nháy mắt với một võ giả ở bên cạnh. 

Ngay lập tức, võ giả cao gầy này đứng dậy, đanh giọng nói: “Các vị, hôm nay, Thiên công tử mời chúng ta uống rượu ăn thịt. Chúng ta đều rất vinh hạnh, nhưng tôi nhìn một vòng, hình như ai đó không tới, lẽ nào không có ai thông báo cho cậu ta sao?” 

Mọi người đều biết ai đó là ai, ngoài Cửu Thiên còn có ai nữa. 

Một võ giả vai u thịt bắp đanh giọng nói: “Tôi thấy cậu ta sẽ không tới đâu. Người này vừa vào Võ Thần Điện thì trực tiếp bế quan. Ai tới cũng không gặp, giống như chúng ta đều không lọt vào mắt của cậu ta, khinh thường kết giao với chúng ta” 

Lại có một võ giả mắt xếch đứng dậy nói: “Tôi thấy Cửu Thiên này chính là không biết thức thời. Lẽ nào tới Võ Thần Điện là đồ ăn không ăn một miếng, trà cũng không uống một ly ư? Ngay cả mấy cung nữ lung linh cũng đuổi đi. Điều này là vì sao? Tôi thấy tám phần mười là không được. 

Mấy võ giả phụ họa nói: “Anh nói rõ xem rốt cuộc chỗ nào không được?” 

Tên mắt xếch cười to nói: “Đương nhiên là đều không được rồi!” 

Mọi người cười to, ngay cả Hàn Vĩnh Tường ở trong góc cũng cười khan vài tiếng. 

eyJpdiI6ImJUclkxMFVcL1pqb2JscUlsRFlMY2FRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjExS1ZuUEZhckJQdEthTlpscW02dHhUYmxjVnBUQis2anVKTCt5cHdXeHdzUGVLMGtEQlRrN0xqRTQwRzJRVVh3eFptM3hYUXVIUXZheTJXVmpFY0tHMWJcL0ZUNnBNMjhGMXJsNUdkQU1LTXdGZGhXQmJYSWEyOW1qY25FRXdJbk03cnZxVTcxZkJ5Ulg3VHRlQkZJTVBjKzFJZUtZekcxS054eFRMcmhuYUYwYnEwV2Nnc2NVaWZQK1NXdEh5OXNUUTBBSXdcL3l3MWluamZZcWhQcGNuek5QZjNZREEyRjYyUGdrSG0zNU9yYUR4SmtCSDI5SjZDaytjVFVpOThFYSIsIm1hYyI6ImRkOGFlMzA5YWY3YmI4YzM3YzQzNjQ1ZGRiYWQ3YTBhZGZjMjQ4OWFhZDk5MTIwNzg4ZGMzNzc0NjhmMjlhMjcifQ==
eyJpdiI6IllibG5vM2FlN1lqVEZWMmNXTkRZWEE9PSIsInZhbHVlIjoiQ1NUSzRDNWwrOUZFSWRFM1NMVExMcUI5WUlwVXJ4R3A3XC93NnBGaEZiR1Bma2hkUW5naExid2ZnZmpDYXVqZUJjUUwzZllTSjhVVVJOVGZHc0Ixb1RUZ3RTVkh3Vk5IN2NFOFlBUVRWN29jMUphclk1K2o0U1B3MDRGcGFzc1N6SHlaUnlDUTlWR2Z3WWtGYXBUTmNSemdQdlNIWmJQM09uT1VXdG80eEZZaWptY2xCU0grWUoxZGxlTzVMNmlKM1hCcko0RjVEXC9vOEhtNnZpQjNleEs2WVwvdVRvUDVXdWNCWVBOaWlFazN3ZEx0dUJjajFRc1RNVlpHNFUzdVErRzdZWHZoS1wvQmJLYmE1d0JmeDFySmVUVEVDS1ljalpoNjRxVjdYaTRcL0FreVlheGMzbk1ad1craWdWZkhlc0NJWG9tRmxlVmZabFVwcFNJc0JMYWtIbkhcL1VkQmVPVGRVaGtmMUNwcFZjVGg4cjBlRzVqTVFyMnNmMjdObmRNY2MwUnBPT3lCWkVzK2pIY29oN0hDWk5rUHc1YnEySW9NR0JURXlpNEphYXlVWm9VZkZyTmVOWEtGZUlQTHFacW81bnc1NW5Od3ZzTUg2RCtkN0ZFaFprSU5id2ZwXC9DOWZwUXM1bnFaK3hsbmRyRlZrdCt2VmJXZGZzMXJMYjA1Nnh1ZWo4UWlGWU9GbUl1SmtybmFiTTlOd1BHZm9YeXFQb0JvTVwvRTd0ZFwvWVRmejl6dkcwQTVPbkFCWGNvazVoUkpiVDJ1UDc4Z1pMdEFsMzZEdkFoXC9Ec3N4ZVBIdEZYSTQ3WFlaMlBxTWY2T2MxaEFcL0RmUjJxK0tpWmE1OUp4NWdTbkN2ejI3RE5sY1AxMU1aOHpFdm9NT1NtS1d2aGtUdXFKZkc3cnZ3QmRDT2VUbHgycVhnUGYzZzJTNlAxVzRBdGg3RGRlM1wvYmtjRGxjXC9ZSFJvWll6TkdyYnRaUzNKNlBkSHRpT05TNDJaR3J4b2owZFZCMExWOGxaWE1NV1hRb0JYMFFDNlpyYkxXeUd3dkRPZEJvUW5saXhXcWoyNXV0RWtBdHNVU3BNZGYzZ0VsVFQ2bHNLZGNRMlB2VVBcL1wvMmdnWitETjY4MHRGZGwwYzRBZFlYaW1TV1ZWWXowWGlLcCtOa202b2ZFVVZ5czVYZE05ZjNGaE44VFRwVU1hVTlqZGp3U05MVEo3ZHFGTUxWcTZhSDdhczJoOHB5RndFYjBlOXVIaWtyQldWSlBsenlUbThJRzlaaFVZU1JhYWk5N042b2JPOHNiYnhGYlU1K29USnNjU2t2Z2FPcVA4dlVcL0FPc2t1VWRVUFllNFY1eTFlZzFXYjU0b1d6bEN4WnFRakd4XC92MDZzcUxxMEh3ZnppTGhcL3YrSTRKQ1FYZmlWT0QwdFkxcVhqUWhVWmpSekF3b25NRmxYWEtMN3RTRk1ZMFBodGtyT0pjdzdjZ3M0UEpkQmtYNXRNcG9lQUdXUzNwUlRXOGlpczlRPSIsIm1hYyI6ImIyNWJkYmFlODRlMjM0ZjdiOTJiYTIyYTBlNGVmNDUwYzY4YWNiMTA1YTQ2Njk4ZjRhZDNjNmQ3OWE3YzRlZDYifQ==

Tên mắt xếch dùng sức ném vỡ chiếc ly ngọc trong tay, nói: “Tôi tuyệt đối sẽ không để tên Cửu Thiên đó lại lấy hạng nhất nữa. Vòng thứ hai là vượt núi Võ Đạo, là tùy ý chiến đấu, sinh tử không màng. Nếu để tôi ở trên núi Võ Đạo gặp được cậu ta, nhất định phải thỉnh giáo cậu ta mấy chiêu. Xem thử công phu trong tay cậu ta có phải cũng tuyệt vậy không!”

Ads
';
Advertisement