Lâm Huyền dạo qua một vòng, tìm thấy mấy cái phòng, nhưng đồ vật trong phòng đại đa số đều đã theo thời gian trôi đi mà rách nát.  

             Bất quá Lâm Huyền phát hiện một vấn đề.  

             Tòa địa cung này, không chỉ là một cái lăng mộ.  

             Nếu là lăng mộ, hoàn toàn không cần thiết phải có nhiều hành lang và phòng như vậy, hơn nữa ở trong phòng, Lâm Huyền còn phát hiện những vật dụng cần trong cuộc sống như ghế đá bàn đá.  

             Đủ loại dấu hiệu cho thấy, nơi này đã từng là nơi mà Ma Đế Mạc Tà sinh sống.  

             Căn cứ bí tịch ghi lại, sau khi Ma Đế Mạc Tà bị chính phái chí tôn đả thương, biến mất không rõ.  

             Thì ra là đi vào khu vực xa xôi này của Long Đằng đế quốc, xây địa cung trốn đi chữa thương.  

             “Trước là để ở, sau khi chết làm mộ, Mạc Tà này có được thực lực tàn sát sáu vị đại đế chính phái, nhưng ở trước mặt chí tôn, lại chỉ có thể trốn đông trốn tây, chỉ mong giữ được cái mạng chó.”  

             Trong lòng Lâm Huyền trở nên nóng cháy, thần sơn ba ngàn sáu trăm thềm đá thờ phụng linh bài của cường giả các đời.  

             Thềm đá càng cao, cung phụng võ giả lúc sống càng mạnh.  

             Lâm Huyền mới chỉ kích hoạt hai trăm thềm đá, liền đã tấn chức Tụ Khí Cảnh tầng sáu.  

             Hắn chỉ cần không ngừng mạnh lên, liền có thể không ngừng kích hoạt linh bài trên thần sơn, rồi sẽ có một ngày, kích hoạt đến linh vị chí tôn, được thấy phong thái của chí tôn.  

             Lâm Huyền đi theo đường cũ trở về, khi đi ngang qua phòng Cửu công chúa đang ở, hắn nhìn thấy Cửu công chúa đang vận công chữa thương.  

             Lâm Huyền không quấy rầy nàng, một mình trở về đại điện lúc tới.  

             Lúc này trong đại điện đã là không có một bóng người, mười sáu tên tà võ đã đi tìm kiếm cổ mộ.  

             Lâm Huyền cẩn thận xem xét toàn bộ đại điện, phát hiện có tổng cộng mười tám lối rẽ, trong đó có mười bảy lối rẽ nhỏ, một đường lớn.  

             Hắn khiêng một cây cột đá sập trong đại điện lên ngăn chặn lối rẽ đến chỗ Cửu công chúa.  

             Cho dù tà võ quay lại tìm tới, cũng phải phá vỡ cột đá này mới có thể tiến vào.  

             Phá hỏng cột đá sẽ có động tĩnh, địa cung trống trải, âm thanh có thể truyền rất xa, hắn có thể phát giác trước tiên.  

             Làm xong hết thảy, Lâm Huyền hỏi Bạch Linh Nhi trong lòng ngực.  

             “Bạch Linh Nhi, chúng ta nên chạy đi đâu?”  

             Cảm giác của yêu thú nhanh nhạy hơn con người nhiều, dù bây giờ Lâm Huyền trở thành hồn sư, ở phương diện này, vẫn không thể so được với Bạch Linh Nhi.  

             Bạch Linh Nhi nhảy xuống từ trong lòng ngực của Lâm Huyền, mỗi lối rẽ đều nhìn nhìn.  

             “Con đường lớn này cho ta một loại cảm giác rất không thoải mái.”  

             Không hề nghi ngờ, nơi mà Ma Đế Mạc Tà an giấc ngàn thu ở ngay cuối con đường lớn này.  

             Lâm Huyền đang chuẩn bị nhấc chân đi đến, hắn đã đi sau tà võ, bây giờ phải nắm chặt thời gian chạy tới nơi mới được.  

             Đúng lúc này, Bạch Linh Nhi nghiêng đầu sang lối rẽ khác bên cạnh.  

             “Nhưng ta cảm thấy, ngươi nên đi bên này nhìn một cái.”  

             Lâm Huyền không có do dự, hắn tin tưởng phán đoán của Bạch Linh Nhi.  

             “Chúng ta đi!”  

             Bạch Linh Nhi thả người nhảy vào trong lòng ngực của Lâm Huyền, một người một yêu đi vào lối rẽ.  

             Hành lang này lớn hơn nhiều so với hành lang Cửu công chúa đang ẩn thân. Hai bên hành lang cũng vẫn có rất nhiều phòng, phần lớn đã rách nát, nhìn không ra công dụng nguyên bản.  

             Cứ đi như vậy, Lâm Huyền bỗng nhiên ngửi được một mùi hương.  

             “Đây là hương vị của linh thảo!”  

             Thân là đan sư và dược sư, Lâm Huyền rất mẫn cảm đối với hương vị của linh thảo.  

             Bạch Linh Nhi đều sắp chảy nước miếng rồi.  

             “Thơm quá, thật muốn ăn!”  

             Lâm Huyền vỗ vỗ đầu Bạch Linh Nhi.  

             “Đừng không có tiền đồ như vậy.”  

             Lời tuy nói như vậy, nhưng Lâm Huyền lại không tự chủ được mà bước chân nhanh hơn.  

             Càng đi về phía trước, mùi hương của linh thảo càng dày đặc.  

             Lâm huyền phát hiện một cái phòng có cửa đá hờ khép, mùi hương chính là truyền ra từ trong kẹt cửa.  

             Hắn kiểm tra cửa đá một chút, nó vốn là dùng cơ quan để mở ra, nhưng bởi vì lâu năm thiếu tu sửa, cơ quan đã hỏng rồi.  

             “Xem ra phải dùng sức mở ra!”  

             Lâm Huyền chống hai tay lên cửa đá, dùng sức đẩy vào phía trong.  

             Nhưng mà… Cửa đá không chút sứt mẻ!  

             Lâm Huyền hơi sửng sốt.  

             “Cửa đá này nặng quá!”  

             Lâm Huyền không từ bỏ, hắn hít sâu một hơi, vô cấu nguyên khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển.  

             “Bá thể thần công!”  

             Lâm Huyền thi triển bá thể thần công, trong nháy mắt sức mạnh tăng lớn.  

             “Mở cho ta!”  

             Lâm Huyền lại lần nữa đẩy cửa, lúc này, cửa động đậy.  

             “Ầm ầm ầm!”  

             Cửa đá hoạt động truyền ra tiếng vang nặng nề, Lâm Huyền nhíu mày, động tĩnh lớn như vậy, phỏng chừng sẽ hấp dẫn tà võ tới.  

             Bất quá vừa vặn, giải quyết kẻ địch sớm một chút, hắn mới có thể càng yên tâm tìm kiếm cổ mộ ma đế.  

             Kẹt cửa càng đẩy càng lớn, có ánh sáng từ trong phòng chiếu ra.  

             Khi kẹt cửa đủ một người tiến vào, Lâm Huyền nghiêng người đi vào.  

             Phòng này rất lớn, so với đại điện khi mới vào cổ mộ cũng không sai biệt mấy.  

             Nhưng khác với đại điện vách tường thiêu đốt lửa xanh lục, ở trên đỉnh gian nhà này, được khảm đầy đá nhật quang.  

             Đá nhật quang có thể tản mát ra ánh sáng giống như ánh nắng mặt trời, trải qua ba ngàn năm, vẫn có thể sáng lên.  

             Lại xem toàn bộ nhà ở, có rất nhiều giá đá, trên giá bày đầy chậu hoa làm bằng ngọc, linh thảo sinh trưởng ở trong đó.  

             Giờ phút này linh thảo dày đặc trong toàn bộ gian phòng, không chỉ có trong chậu ngọc trên giá đá, ngay cả trong kẽ gạch cũng có linh thảo cắm rễ.  

             Lâm Huyền nuốt nước miếng, dù hắn có tâm cảnh tốt thế nào, lúc này này trong lòng cũng có gợn sóng.  

             Linh thảo hấp thu nguyên khí đất trời mà trưởng thành, sống càng lâu dược hiệu càng kinh người.  

             Ma Đế Mạc Tà đã chết ba ngàn năm, phòng trồng linh thảo này cũng hoang phế ba ngàn năm.  

             Nói cách khác, ngoài những linh thảo sinh sôi nẩy nở sau, có một bộ phận linh thảo rất lớn đã ba ngàn năm tuổi!  

             Tùy ý lấy một gốc cây ra, đều giá trị một vạn nguyên thạch trở lên! Trung phẩm nguyên thạch!  

             Lâm Huyền còn được coi là bình tĩnh, nhưng Bạch Linh Nhi trong lòng ngực hắn đã không thể ức chế được nước miếng trong miệng nữa, quần áo trước ngực Lâm Huyền đã bị nước miếng của Bạch Linh Nhi ướt nhẹp.  

             “Lâm Huyền, ta có thể ăn thoải mái không…”  

             Lâm Huyền đương nhiên sẽ không làm Bạch Linh Nhi ăn uống thỏa thích, cũng không phải là hắn luyến tiếc, mà là nuốt sống những linh thảo này thật sự là quá lãng phí.  

             “Bạch Linh Nhi, ngươi cố chịu đựng, về rồi ta sẽ đem những linh thảo này tôi thành nước thuốc cho ngươi uống.”  

             Lâm Huyền là dược sư, cũng là đan sư, hắn có hơn một trăm loại phương pháp tăng dược hiệu lên.  

             “Được… Được… Khụ khụ!”  

             Bạch Linh Nhi nuốt nước miếng, kết quả lại làm chính mình bị sặc.  

             Thế nhưng hiện tại đang có vấn đề ở trước mặt Lâm Huyền.  

             Những linh thảo này, nên mang đi như thế nào?  

             Linh thảo kiều quý, đổi cái hoàn cảnh cũng rất dễ bị khô khốc chết đi, dù sao cũng không thể làm Lâm Huyền trực tiếp nhổ hết đi? Không khỏi cũng quá phí phạm của trời.  

             Ngay khi Lâm Huyền đang rối rắm, Bạch Linh Nhi có phát hiện mới.  

             “Lâm Huyền, ngươi mau xem, đó là cái gì!”  

             Lâm Huyền nhìn theo ánh mắt của Bạch Linh Nhi, liền thấy bên tay phải hắn, trong khắp thạch đài màu xanh lục, có ẩn giấu một thứ màu vàng nâu.  

             Lâm Huyền đi qua đó, đẩy linh thảo ra, hắn thấy được một quyển sổ sắp hỏng mất.  

             Lâm Huyền cầm lấy quyển sổ, bên dưới lộ ra một đồ vật hình vuông.  

eyJpdiI6IkxXSXJQMzRSVnJXeVwvSVcxMkp3RE53PT0iLCJ2YWx1ZSI6InBXWlYwMWtzMXBzM2ZPdVlHdUpLXC9uRnViOEVRY3Z2ajVhemwyelhzYnphWDhMRnJ0UWFxNG1veFJNd1phQTNuVmJcL1FtQktMeWNsS0w5cW01S1ZndEFlRlJ3Yzl5SlozR3NWc3Y5QmhvTEY1THRxYU5hZjZLSkdvYXJraFpGXC8zVjNhMEJMbUdsWTF3blBmS1kxYnZhN1JrUWNoQk8xd2h6U1BjSm1leVF1OEdCMGZrbWNwTlh2MG5FeG55VTF0aElxM3NGTWd1a3N0Y3hNTzVaSVhFR29OWmNOOEZnV1owY0k3OEs0XC9PaWd2cFVlWjNHMlJHSnk1RnJJaFlFYURwVld1S2JHOHBTM05OdXdwSW0yUEFmcUo5XC9RZHZCdDB3QU94MEJoMlV6U0FIUTI5UWJsVkpCSjM5ZjBQeDZDbkJQNGVQcGtEbVMzbW5JMWxmVWJld0hpdnBHam9rTWZwbWFnN21SMnh2Q2FaTlJxbTZ6dkF4b3NZVWhPbUkwRXpaIiwibWFjIjoiZWUxYTc5NTYyNTRmMzFjMGViNmUyYmRlOWNhYzhkMjk2ZTY0ZmUxOWNhNGZlNjUyZGQwOWE2MWJiNzFjZWE4YyJ9
eyJpdiI6IjBtS1lhRUx5QWI4azlvblhVbWN4aGc9PSIsInZhbHVlIjoid0swN3VHRit4c2Y0T3NWazdZRXJENmRoQk9cLzZsUHl3U3JNcmViS2FMY21DbGt5RytmVjd0TlVJemZ3c1ZxMWdzNTRlaVByeExtOG1PU2pHbTFzV2hEb0pWTEk5WkxIMzdRcngxQk9ZbVwvY3R3Skw0YTZ6WDd5WVBTZEcybUVxSHZ5VzFQUEN2c1plK1F0RFpIdnQ2dG1pcjMyekViOENqbEprQ2pTVnJaRnk5RnpiV1E0eFRMbzhBK2Z6UGVHV3BvVDAxWUZwZ3cyYTJINmhxeTFKRDBwc0pBUUZjUHNyRmhvUEJHbDFDTEJ5T3kxb1ZtZVwvQnQ2Y3FLYUtNYXVDTWlDUHlCR2Naa1JieTB4OXV5YXZQN0E9PSIsIm1hYyI6IjlhYzk4OWFlOTU5ZGFjMTcwNTg4YWM3Y2Q1YmY2MGI1MDVkMmFmN2E2YzIyMjE0YmExZGM1N2EwODY3NjQyZmYifQ==

             Lâm Huyền hô hấp trở nên gấp gáp lên, thật là đạp mòn giày sắt không tìm được, có thiên tư linh phố, hắn có thể dễ như trở bàn tay mang toàn bộ linh thảo trong phòng đi!

Ads
';
Advertisement