Sau khi Lâm Huyền nhảy vào cái khe, xung quanh có vầng sáng chói mắt che đậy tầm mắt của hắn.
Hắn có cảm giác bản thân đang nhanh chóng bay xuống, đến khi hai chân chấm đất, không khí vẩn đục dũng mãnh vào xoang mũi.
Đôi mắt của Lâm Huyền dần dần thích ứng.
Hắn phát hiện mình đang ở trong một gian đại điện, đại điện đã rất cũ nát, mấy cây cột đều đã tan vỡ ngã xuống.
Trên vách tường có châm ngọn lửa màu xanh lục, nhuộm toàn bộ đại điện thành màu xanh, trông vô cùng quỷ dị.
Lâm Huyền ngẩng đầu nhìn lại, trên nóc nhà có một chỗ ánh sáng trắng, đây là cửa lớn của cổ mộ, Lâm Huyền đã nhảy từ phía trên xuống.
Một bóng người từ trên trời giáng xuống, Lâm Huyền nhìn kỹ, đúng là Cửu công chúa.
Cửu công chúa nhìn thấy Lâm Huyền, trong lòng yên ổn không ít.
Lâm Huyền vừa mới biểu hiện tay không giết chết hai gã tà võ, làm nàng càng có thêm sự tự tin với lần thăm dò cổ mộ này.
Từng bóng người từ phía trên nhảy xuống, hai bên nhanh chóng hướng về người một nhà.
Khi cửa cổ mộ đóng lại, bên Lâm Huyền có mười người, mà bên tà võ chỉ có chín người.
Mười chín người? Không phải có hai mươi cái danh ngạch sao?
Lâm Huyền ngây ngẩn cả người, Cửu công chúa cũng vậy, bên tà võ càng khó hiểu hơn.
Chẳng lẽ là tình báo sai lầm?
Đúng lúc này, một cái đầu thỏ trắng nhung nhung chui ra từ trong ngực Lâm Huyền.
Là Bạch Linh Nhi.
Lâm Huyền hiểu ra rồi, có thể tiến vào cổ mộ, không chỉ là con người, còn có yêu thú!
Bạch Linh Nhi trong lúc vô tình, chiếm một cái danh ngạch.
Cửu công chúa cũng phản ứng lại đây, trên mặt nàng lộ ra nụ cười hưng phấn.
Phe mình có mười người, trong đó còn bao gồm mình cùng Lâm Huyền, tà võ chín người thấy thế nào đều chỉ có phần mặc cho bọn họ xâu xé!
Nhưng mà Lâm Huyền lại là nhíu mày, hắn phát hiện một cái tình huống kỳ lạ.
Phe mình mười người, ngoại trừ mình cùng Cửu công chúa, còn lại tám người, đều là Thập Cường trong đấu võ Liên Châu.
Giờ phút này Thập Cường có chín người tiến vào cổ mộ, chỉ còn một người không thể vào.
Vậy thì lạ quá, phải biết rằng, Cửu công chúa chính là làm song bảo hiểm, từ trong thanh niên thiên tài đế quốc bồi dưỡng, điều tới chín người!
Chín người này thực lực không yếu, trong đó không ít có thể sánh vai với võ đấu Thập Cường, bọn họ vì sao một người cũng chưa thể xuống mộ?
Lâm Huyền nhớ lại, ba người vừa mới chết đi trong chiến đấu, đúng là Cửu công chúa mang đến!
Dù bọn họ không cẩn thận đến mức nào, cũng không có khả năng vừa giao thủ trong nháy mắt đã bị giết.
Trừ phi… Giết bọn họ, không phải tà võ trước mặt, mà là đồng bạn phía sau!
Lúc trước tà võ đánh lén, các châu liền có người bị đồng bạn giết chết, Cửu công chúa hoài nghi có người bị Tà Điện xúi giục, Lâm Huyền còn tự mình bắt ra một người.
Nhưng hiện tại xem ra, không chỉ có một người lẻn vào!
Lâm Huyền nghiêng người, nhìn quét người bên mình, hắn thình lình phát hiện ngoài mình cùng Cửu công chúa, tám người còn lại lúc này ánh mắt đều có chút dị thường.
Ánh mắt của họ đều đặt ở trên người Cửu công chúa.
Lâm Huyền hơi giật mình, hắn nhớ tới sau khi kết thúc tỷ thí cùng khôi lỗi sư Ngu Túc, đối phương đã nói với hắn.
Thâp Cường lần trước, bây giờ đều bại.
Thập Cường lần này, đều là gương mặt mới!
Lâm Huyền rốt cuộc hiểu ra, vì sao thanh niên thiên tài phe Tà Điện, thoạt nhìn có chút yếu đi.
Tà Điện đều đã sắp xếp những thanh niên thiên tài có thực lực mạnh mẽ đến các châu rồi, thông qua đấu võ Liên Châu lấy được Thập Cường, có được danh ngạch tiến vào cổ mộ!
“Cửu công chúa, cẩn thận!”
Nghe được tiếng Lâm Huyền, Cửu công chúa trong lòng kinh ngạc, ánh mắt nàng nhìn thấy người bên cạnh mình cùng tám gã đồng bạn phía sau, đồng thời ngang nhiên ra tay.
Mục tiêu của bọn họ, không phải tà võ trước mặt, mà là mình!
“Thần đạo quyền pháp!”
Lâm Huyền không hề giữ lại mà thi triển ra thần đạo quyền pháp, quyền ảnh đầy trời.
Nhưng mà dù sao cũng là lấy một địch tám, đối phương lại là sớm có chuẩn bị, Lâm Huyền chỉ chặn năm người công kích.
Còn lại ba người, tất cả trút xuống Cửu công chúa.
Cửu công chúa sắc mặt đỏ lên, há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
“Oa!”
Lâm Huyền ôm lấy eo Cửu công chúa, đồng thời đánh một quyền về hướng tám người.
Tám người này lúc ở đấu võ Liên Châu, sớm đã được kiến thức sức mạnh đáng sợ của Lâm Huyền, giờ phút này không một ai dám đón đỡ, đều né hết sang hai bên.
Lao ra khỏi trùng vây, Lâm Huyền cũng không dây dưa thêm lần nữa, mà là nhằm phía hành lang ở mặt bên đại điện.
Cũng không phải là là Lâm Huyền không địch lại, mà là Cửu công chúa trong lòng ngực hắn cần lập tức được cứu chữa.
Trong hành lang có rất nhiều lối rẽ, Lâm Huyền rẽ trái quẹo phải tìm được một gian phòng nhỏ.
Hắn buông Cửu công chúa xuống, từ trong nguyên giới lấy ra một quả kim văn linh đan, nhét vào miệng Cửu công chúa.
Linh đan vào miệng là tan, hóa thành nước thuốc thuần khiết, chảy vào trong bụng Cửu công chúa.
Cửu công chúa ban đầu sắc mặt trắng bệch, thoáng khôi phục một chút hồng nhuận.
“Khụ khụ!”
Nàng kịch liệt ho khan lên, nhổ ra toàn là máu bầm.
Lâm Huyền rót một chút nguyên khí vào trong cơ thể của Cửu công chúa, hắn phát hiện kinh mạch của Cửu công chúa đã rách nát vài đường, ngay cả hắn dùng vô cấu nguyên khí giúp chữa trị, cũng không có cách nào lập tức khôi phục chiến lực.
Cửu công chúa trên mặt lộ vẻ uể oải.
“Không nghĩ tới ta cùng hoàng huynh mưu hoa lâu như vậy, thế nhưng bị Tà Điện thắng một nước cờ.”
Ma cao một trượng!
Cửu công chúa mở miệng nói.
“Lâm Huyền, cổ mộ này mười ngày sau sẽ mở ra một lần nữa, ngươi trốn trước, chờ đến giờ, lao ra đi nói cho hoàng huynh, giết chết hết những người này!”
Cửu công chúa hiện tại vô cùng lo lắng, tám người này sau khi rời khỏi đây, sẽ tiếp tục ngụy trang, đến lúc đó chỉ sợ Đại hoàng tử cũng phải bị lừa.
Nhưng lấy thực lực của Lâm Huyền, chỉ cần hắn trốn kỹ, mười ngày sau tuyệt đối có cơ hội lao ra, cảnh cáo Đại hoàng tử.
Nhưng mà Lâm Huyền lại cự tuyệt.
“Ngươi cho rằng, Đại hoàng tử sẽ tin ta?”
Một câu của Lâm Huyền liền làm Cửu công chúa tâm sinh tuyệt vọng.
Lâm Huyền đã ba lần cự tuyệt Đại hoàng tử mời chào, khiến Đại hoàng tử cực độ không tín nhiệm.
Mà tám người còn lại, đều đã tỏ vẻ thần phục với Đại hoàng tử.
Cho dù Lâm Huyền có thể thoát ra, tám người khác hoàn toàn có thể bôi nhọ Lâm Huyền giết Cửu công chúa.
Đến lúc đó, Đại hoàng tử sẽ tin ai, rõ ràng.
Cửu công chúa khó thở công tâm, lại phun ra một ngụm máu tươi.
“Là ta hại ngươi.”
Lâm Huyền bình tĩnh nói.
“Ngươi không cần tự trách, kế hoạch của Tà Điện gần như không có sơ hở, ta cũng là sau khi tiến vào cổ mộ mới suy nghĩ cẩn thận.”
Nét mặt của Lâm Huyền dần dần trở nên lạnh lẽo.
“Ngươi không cần tuyệt vọng, nếu đã rõ ràng biết kẻ địch là ai, ta đây liền có thể buông tay giết cho thoải mái!”
Cửu công chúa không dám tin tưởng nhìn về phía Lâm Huyền.
Bên địch chính là có mười bảy người! Lâm Huyền còn muốn đi chiến?
“Đều vào cổ mộ rồi, hai tay trống trơn đi ra ngoài, chẳng phải là chê cười?”
“Hơn nữa ta cũng không phải một mình.”
Lâm Huyền duỗi tay sờ sờ đầu thỏ của Bạch Linh Nhi.
“Hai chúng ta, đủ để giết chết hết toàn bộ bọn chúng!”
Cửu công chúa trợn mắt há hốc mồm, Lâm Huyền đến tột cùng là lấy tự tin ở đâu ra?
Lâm Huyền từ trong nguyên giới lấy ra hai quả linh đan cho Cửu công chúa.
“Ngươi phải trốn ở đây nhiều ngày, chờ đến khi cổ mộ sắp mở ra, ta sẽ trở về, mang ngươi rời đi.”
Nói xong, Lâm Huyền cũng không quay đầu lại.
Mang nàng sống sót rời đi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất