đấu võ Liên Châu đã hoàn toàn kết thúc, Thập Cường đã được tuyển chọn ra.  

             Còn mười ngày nữa là cổ mộ ma đế Mạc Tà sẽ mở ra.  

             Trong khoảng thời gian này, Cửu công chúa cùng kim giáp vệ sĩ cũng không hề rảnh rỗi.  

             Vấn đề mà Ngu Túc phát hiện, thân là người bảo vệ đế đô cùng quốc gia, bọn họ sao có thể không nhìn ra được.  

             Cửu công chúa suất lĩnh kim giáp vệ sĩ, tra xét rành mạch bối cảnh của mười người đứng đầu đấu võ Liên Châu.  

             Thậm chí ngay cả ba đời trước của bọn họ có liên quan gì đến tà võ hay không, đều điều tra một phen.  

             Kết quả cuối cùng là, ngoại trừ Lâm Huyền bỗng nhiên mạnh lên vô cùng kỳ lạ, những người khác cũng không có chỗ nào đáng nghi.  

             Cửu công chúa đi tìm Đại hoàng tử.  

             “Hoàng huynh, ngươi thấy thế nào?”  

             Đại hoàng tử yên lặng suy nghĩ một lúc lâu.  

             “Ngay cả ngươi cũng không điều tra ra được điểm bất thường, mười người này, chắc là cũng không có vấn đề.”  

             “Hiện tại ta lo lắng, là Lâm Huyền!”  

             Cửu công chúa khó hiểu hỏi.  

             “Người này thực lực cường hãn, trong đấu võ Liên Châu, ta cảm giác hắn còn chưa phát huy ra hết tất cả thực lực.”  

             “Hắn là lực lượng quan trọng nhất trong việc đế quốc tranh đoạt mộ của Ma Đế Mạc Tà.”  

             “Tuy rằng hắn từ một người hầu quét rác biến thành cường giả như hện giờ, đích xác còn có nghi vấn rất lớn.”  

             “Nhưng khả năng Lâm Huyền bị tà võ xúi giục không lớn!”  

             “Nếu Lâm Huyền thật sự là đứng bên phe tà võ, chúng ta chỉ sợ không đấu lại được!”  

             Đại hoàng tử lắc lắc đầu.  

             “Lâm Huyền khẳng định không phải là phe tà võ.”  

             Cửu công chúa khó hiểu.  

             “Một khi đã như vậy, hoàng huynh còn lo lắng cái gì.”  

             Đại hoàng tử cười khổ.  

             “Mấy ngày nay, ta tìm từng tuyển thủ Thập Cường, Ngoại trừ Lâm Huyền, đều nguyện ý cống hiến cho đế quốc.”  

             Cửu công chúa đương nhiên hiểu rõ, chín người này sẽ không cự tuyệt.  

             Bọn họ tuy rằng có tư cách xuống mộ, nhưng trên thực tế, họ vẫn là tay đấm của đế quốc.  

             Nếu thật sự tìm được vật báu, cần phải nộp lên cho đế quốc, để đế quốc quyết định khen thưởng cho bọn họ như thế nào.  

             Nhưng bất kể nhìn ra sao, bọn họ đều có lợi.  

             Đế quốc phải để ý đến thể diện của mình, cái gọi là thiên kim mãi cốt (ngàn vàng mua bộ xương khô, ví với việc khao khát có được người hiền tài), đế quốc nhất định sẽ không bạc đãi bọn hắn.  

             “Ta đã đi tìm Lâm Huyền ba lần, lần nào hắn cũng cự tuyệt!”  

             Sau khi Thập Cường được chọn ra, Đại hoàng tử một lần nữa đi tìm Lâm Huyền, lại bị Đỗ Mục trưởng lão ngăn chặn.  

             Đỗ Mục trưởng lão vẻ mặt ngượng ngùng.  

             “Đại hoàng tử lần này đến không đúng lúc rồi, Lâm Huyền nói muốn bế quan tu luyện, ai cũng không gặp.”  

             Nếu không có Lâm Huyền khẳng định từ chối, cho Đỗ Mục thêm một cái lá gan, hắn cũng không dám trả lời Đại hoàng tử như vậy.  

             Cửu công chúa hiểu ý Đại hoàng tử.  

             “Hoàng huynh, ý của ngươi là…”  

             “Ta sợ Lâm Huyền hắn, chưa chắc đã chịu theo ý chúng ta!”  

             Câu này nói rất rõ ràng, Đại hoàng tử sợ Lâm Hyền có được thứ tốt ở trong cổ mộ của ma đế, sẽ không nộp lên cho đế quốc!  

             “Lâm Huyền là một cô nhi, không có người nhà, người như vậy, nếu có dã tâm là khó khống chế nhất!”  

             Thay vì nói khống chế, không bằng nói là uy hiếp!  

             Cửu công chúa cũng khó xử, Lâm Huyền có ân cứu mạng nàng, tuy rằng nàng đem kiếm Chân Long cho Lâm Huyền, đã xem như trả nợ ân tình.  

             Nhưng nàng vẫn không muốn nhìn thấy Lâm Huyền cùng đế quốc phát sinh xung đột!  

             “Vậy chúng ta không cho Lâm Huyền tiến vào cổ mộ.”  

             Đại hoàng tử lắc đầu.  

             “Không ổn, chưa nói thực lực của Lâm Huyền có thể giúp chúng ta lấy được ưu thế khi tranh đoạt với tà võ.”  

             “Đế quốc sớm đã truyền lời rồi, mười người đứng đầu đấu võ Liên Châu, có được cơ hội tiến vào cổ mộ Ma Đế Mạc Tà.”  

             “Nếu chúng ta không cho Lâm Huyền đến cổ mộ… Danh dự và mặt mũi của đế quốc sẽ mất hết!”  

             Sắc mặt của Đại hoàng tử dần dần trở nên xanh mét.  

             “Nếu Lâm Huyền hợp tác thì thôi, còn nếu hắn không hợp tác!”  

             Đại hoàng tử làm một động tác cắt cổ.  

             “Đừng có trách đế quốc nhẫn tâm!”  

             Đồ vật trong cổ mộ của Ma Đế Mạc Tà, có thể tăng lên địa vị của Long đế quốc, Đại hoàng tử sao có thể chịu để Lâm Huyền lấy đi!  

             Cửu công chúa mặt lộ vẻ khó xử, cuối cùng thở dài một hơi.  

             Nàng nghĩ thầm ở trong lòng.  

             “Lâm Huyền, ngươi đừng có làm việc ngốc đấy!”  

             Đại hoàng tử hỏi Cửu công chúa.  

             “Người của chúng ta chuẩn bị thế nào?”  

             “Đều chuẩn bị tốt, chỉ còn chờ cổ mộ mở ra thôi.”  

             “Tốt! Lần này xuống mộ, ngươi đẫn đội, ngàn vạn đừng để xảy ra chuyện gì!”  

             Cửu công chúa gật gật đầu.  

             “Đây là hy vọng vươn lên của Long Đằng đế quốc chúng ta, ta nhất định sẽ không làm hoàng huynh và phụ thân thất vọng!”  

             Nói đến hai chữ phụ thân, nét mặt Cửu công chúa toát ra vẻ bi thương.  

             …  

             Thời gian mười ngày, chớp mắt liền đến.  

             Lâm Huyền tỉnh lại sau khi tu luyện, trải qua một trận chiến với Ngu Túc, hắn có đột phá mới, bây giờ hơi thở của hắn đã tiếp cận tụ khí thất trọng.  

             “Đáng tiếc hồn lực của ta còn chưa có đột phá, hy vọng lần này tiến vào cổ mộ  của Ma Đế Mạc Tà, sẽ gặp được cái gì mới!”  

             Cửu công chúa tự mình tới mời Lâm Huyền, Lâm Huyền phát hiện, ngoài Thập Cường luận võ ra, còn có chín thanh niên, tản mát ra khí thế toàn từ tụ khí cấp sáu đến cấp tám.  

             Lâm Huyền khó hiểu hỏi: “Cửu công chúa, những người này là?”  

             Cửu công chúa giải thích nói.  

             “Cổ mộ có hai thanh chìa khóa, tổng cộng cho phép hai mươi người tiến vào trong đó.”  

             “Đến lúc đó, một hồi ác chiến với tà tu là không tránh được.”  

             “Chín người này, hơn nữa ta và Thập Cường các ngươi, tổng cộng hai mươi người, nếu có thể chiếm được toàn bộ danh ngạch đương nhiên là tốt nhất.”  

             Lâm Huyền gật gật đầu, hắn mười phần khẳng định, ngoài mười người Cửu công chúa, khẳng định còn có cường giả khác sẽ ở bên ngoài cổ mộ chiến đấu với tà võ.  

             Quả nhiên, Lâm Huyền biết được từ Cửu công chúa, Đại hoàng tử mang theo kim giáp vệ sĩ, ba ngày trước đã xuất phát.  

             Hai mươi người cưỡi phi sư, bay tới cửa vào cổ mộ.  

             Phi sư ước chừng bay một ngày mới hạ xuống mặt đất.  

             Lâm Huyền nhìn quét bốn phía, chung quanh ngay cả một chút màu xanh lục đều nhìn không tới, hắn thậm chí có ảo giác như trở lại núi Hoang Mạch.  

             Bạch Linh Nhi từ trong lòng ngực Lâm Huyền dò đầu ra.  

             “Lâm Huyền, nơi này không ổn lắm.”  

             Trực giác của yêu thú nhanh nhạy hơn con người nhiều, Lâm Huyền an ủi nói.  

             “Chẳng qua là một tên ma đế mà thôi, chẳng lẽ còn khó đối phó hơn hoang long?”  

             Cửu công chúa mở miệng nói.  

             “Không biết vì sao, phi sư không dám tiếp tục bay về phía trước, từ nơi này bắt đầu, chúng ta phải đi bộ.”  

             Cửu công chúa đi tuốt đằng trước, hướng về phương đông.  

             Đi được khoảng nửa ngày, trong gió phương xa thổi tới hỗn loạn có tiếng vang va chạm của binh khí.  

             “Tiếng gì vậy?”  

             Cửu công chúa thay đổi sắc mặt.  

             “Là hoàng huynh! Bọn họ đánh nhau với tà võ rồi!”  

             Mọi người vội vàng tiến lên, đi qua một cái triền núi, nhìn thấy ở bên trong khe núi có mấy trăm tên kim giáp vệ sĩ, đang đứng một đoàn cùng tà võ nhân số tương đương.  

             Mà Đại hoàng tử, đang kịch liệt giao thủ với một ông lão áo xám.  

             Thực lực của ông lão này lại không dưới Đại hoàng tử.  

             Khí thế phát ra từ trên người ông ta còn hung mãnh hơn Đại hoàng tử một chút.  

eyJpdiI6Im5Tcjg4UTJBMk5CYVB5SXNaRmk2RXc9PSIsInZhbHVlIjoiRWFqanMxeGh1VUpOUUdTK08rVGpJTVFJNEJLVHRBWlQyOVFrbFZ4anVhYVpaVlFaSUhwZW04ckxZZGFZRnlCWjF5ODJyTFRiMHcrdmRIK0ptOFlTYzVzbFNlQXB2MGdTZFRPdlZyVEZLekJ0K3psUndnXC9HMUNpVUlWXC9BbDA1MFwvMCtEMDlQS3RFcldKOFJNenJYdzAwUURXSmRjVVdLNTlWemllRW1EMnVPSVlPYk9ub25DaytMN1hpdlhrQStOdkJGOW1JVXFRcWlTYysycEJGekk5d3NoeUtRRWFUeEl3OFFSR211TElXMTk5NldWV0NHQXkrSkZnUXFJaEY0TSIsIm1hYyI6IjZjMmJhYTVhNzZiNTE2MzA2YTgwMzg5NjFiNWQ0NzllMjk2NDVjZmM2MDNiYjJlMTk5OGYzNTA5Y2UyOWZiZDgifQ==
eyJpdiI6IjMyd2NBRkxReDVQb1BMZXZxVVNLZFE9PSIsInZhbHVlIjoibjhHd21cL0E5VkY2VldPZ0tNSkl6MjQrMU1XME5MWVVhMnkyS2dka3JacGtmVlJxOEpsaHp5U2RCQ0hnUzJFOWFKRVlseGxCTTFrejZ5cTYzbHB5YVdKNXl2WDhwS2pKMUJhNTM1WEk0eElhakRMeFNoUHEyYWpqMFJ0N0tVMUVaZW5uYzF2bEpWK1liUVwvTk5FTm1rZWUzOGg3WXJNQitvSDlhNVVPTEIyU1ZCN3VRWFJhUlA4N1pPRk5NeFN5Vk0xUHZUcXJUemhIRnJKVTBIdlo2ejNvN25pQWxFWCsrS2dcL1h2M2Z4NVZhOFwvRWpQclJDb0JQd2NLTUxBNDBtbkppQStadU4xd3NkOFBCNTY4R1wvTCt2QlR1ZzFMVksxNWlFNEFONTdtcVFsSVF5OHdVQkFETzgwaXVcL3FONXJvc2RoeGJWaW1yMWNoa3VQTGdHanVoazlRQzJoQ2hKUlpRYXpiK1JlNVBkV0dvbjZFUEIxdVc3SHd6UXRHaGJjSENVT2xtZlZMMjdUb1J2WWg5c2c3eU9Vdz09IiwibWFjIjoiMWFhZjkxYjljNjA0NmM1NzE0NjE2OGQxN2IyMDRhNGQxMmNmNGE2M2NlNmU2ZGRiZWJhMGVlNDA5NmFhMWFmNCJ9

             Xem ra vào Long Đằng đế quốc tà điện phân điện, vì tranh đoạt di sản trong cổ mộ Ma Đế, dốc toàn bộ lực lượng!

Ads
';
Advertisement