Nghe thấy lời nói của Lâm Huyền, cơn giận của Phúc Vinh đại sư càng tăng thêm.  

             Cái gì là “lý ở chỗ hắn”?  

             "Tiểu tử, lão phu ngược lại muốn nghe xem rốt cuộc ngươi có lý lẽ gì!"  

             Lâm Huyền không lập tức giải thích, mà hỏi ngược lại.  

             "Lão nhân gia, ngươi cứ hùng hổ dọa người như thế, nếu ta thật sự chứng minh được phẩm chất của kiếm mà ngươi rèn ra không tốt, ngươi sẽ làm gì?"  

             Phúc Vinh đại sư hừ một tiếng.  

             "Lão phu há lại là loại người ỷ già lên mặt! Nếu ngươi thật sự chứng minh được tay nghề của lão phu không tốt, lão phu xin lỗi ngươi!"  

             Lâm Huyền nhìn Phúc Vinh đại sư một cái, người này chỉ là kiêu ngạo đối với kỹ thuật luyện khí của bản thân, không tính là người xấu, hắn cũng không muốn làm quá cứng nhắc.  

             "Được, nếu ta chứng minh không được, hiển nhiên cũng sẽ xin lỗi ngươi."  

             Chứng minh một thanh binh khí có tốt hay không, Lâm Huyền có biện pháp rất đơn giản.  

             Trước đó ở Càn Long Tông, hắn chính là dựa vào một chiêu này khiến cho luyện khí sư cấp hai Vương Lân trưởng lão thua tâm phục khẩu phục, thậm chí vì muốn học kỹ thuật luyện khí mà bái hắn làm bán sư.  

             Phương pháp này đơn giản chính là —— chém kiếm!  

             Lâm Huyền mở lời nói với Dịch Thiên Vũ bên cạnh.  

             "Mượn kiếm dùng một lát."  

             Dịch Thiên Vũ không biết Lâm Huyền muốn làm gì, nhưng nàng tin tưởng Lâm Huyền vô điều kiện.  

             "Cầm lấy."  

             Nhận lấy kiếm Dịch Thiên Vũ đưa tới, Lâm Huyền thoáng gõ một cái, trong lòng đã có tính toán.  

             Thanh kiếm này là trước khi đến Đế Đô, Đỗ Mục trưởng lão đổi kiếm mới cho Dịch Thiên Vũ thay, phẩm chất không cao không thấp, Huyền cấp tầng năm.  

             Đối với Dịch Thiên Vũ có Tụ Khí Cảnh tầng 4 mà nói, kiếm có phẩm chất này cũng đủ để sử dụng.  

             Lâm Huyền đưa kiếm trong tay cho Phúc Vinh đại sư.  

             "Kiếm Huyền cấp tầng năm, ngươi kiểm tra đi."  

             Phúc Vinh đại sư không hiểu rõ cho lắm, nhưng vẫn nhận kiếm nhìn thoáng qua, nhẹ gật đầu.  

             "Đúng là Huyền cấp tầng năm."  

             Lâm Huyền từ trong tay nữ tử bán hàng, cầm lấy Truy Phong Kiếm, hỏi.  

             "Đây là kiếm ngươi chế tạo, Huyền cấp tầng bảy, đúng không?"  

             Phúc Vinh đại sư lần nữa gật đầu.  

             "Không sai, đây là Truy Phong Kiếm do ta chế tạo."  

             Lâm Huyền giơ Truy Phong Kiếm trong tay lên, mở miệng hô.  

             "Vừa rồi người hướng dẫn mua hàng có nói, kiếm này thích hợp cho võ giả tu luyện công pháp hệ phong sử dụng nhất, các vị ở đây có ai tu luyện công pháp hệ phong không?"  

             Một nam nhân hơn bốn mươi tuổi từ trong đám người đi ra.  

             "Có ta!"  

             Người này thân hình gầy gò, cất bước đi đến, dưới chân như có gió, đúng là võ giả tu luyện công pháp hệ phong.  

             Từ khí thế phóng thích ra trên người hắn có thể đoán định, hắn có Tụ Khí Cảnh tầng tám.  

             Lâm Huyền ném Truy Phong Kiếm cho đối phương, sau đó từ trong tay Phúc Vinh đại sư cầm lại kiếm của Dịch Thiên Vũ.  

             Hắn mở miệng nói với người nam nhân trước mặt.  

             "Cầm kiếm chém ta, dùng hết toàn lực."  

             Võ giả cầm Truy Phong Kiếm trong tay, sững sờ nhìn Lâm Huyền.  

             Hắn không nghĩ tới Lâm Huyền sẽ nói ra lời như vậy.  

             Nơi này là Võ Thánh Lâu, ở chỗ này động thủ, là tự tìm chết.  

             Hắn đang muốn mở miệng từ chối, lại nghe được tiếng của Phúc Vinh đại sư.  

             "Làm theo lời hắn nói, Võ Thánh Lâu sẽ không truy cứu trách nhiệm của ngươi."  

             Phúc Vinh đại sư là người có tiếng của Hiệp hội Luyện khí, quan hệ với Võ Thánh Lâu vô cũng rất tốt, hắn nói không truy cứu, đương nhiên sẽ không truy cứu thật.  

             Lời vừa rồi của Phúc Vinh đại sư mang theo sự tức giận.  

             Hắn đã đoán ra suy nghĩ của Lâm Huyền, Lâm Huyền là muốn mô phỏng chiến đấu chân thật, để phán đoán kiếm tốt hay xấu!  

             "Huyền cấp tầng bảy Truy Phong Kiếm mà ta chế tạo, sao có thể kém hơn so với kiếm Huyền cấp tầng năm!"  

             "Đúng là không biết tự lượng sức mình!"  

             "Lòe thiên hạ!"  

             Võ giả cầm trong tay Truy Phong Kiếm nhận được lời đồng ý của Phúc Vinh đại sư, trong lòng lập tức hết lo lắng.  

             Rất rõ ràng, Phúc Vinh đại sư nhìn tiểu tử này rất khó chịu, nếu như mình giúp Phúc Vinh đại sư giáo huấn hắn, chẳng phải là có cơ hội kết giao với Phúc Vinh đại sư sao?  

             Nghĩ đến đây, trong lòng hắn liền trở lên nhiệt tình.  

             Hắn nói với Lâm Huyền một câu "đắc tội", liền cầm kiếm xông lên!  

             Trên thân Truy Phong Kiếm ngưng tụ phong nhận, cuồng phong thổi bốn phía, võ giả thực lực không đủ vội vàng lùi lại, để tránh mình bị ngộ thương.  

             Đối mặt với một kích cuồng bạo của đối phương, vẻ mặt Lâm Huyền bình tĩnh nâng kiếm trong tay lên, chỉ dùng ba phần khí lực, chém xuống.  

             Con ngươi của rất nhiều người co rút lại.  

             "Tiểu tử này chỉ dùng sức lực nhỏ như vậy, chẳng lẽ là muốn tìm chết?"  

             "Keng!"  

             Hai kiếm va chạm, một đạo ngân quang lóe lên trước mắt mọi người.  

             Kiếm trong tay Lâm Huyền nhẹ nhõm chém Truy Phong Kiếm thành hai đoạn, ngân quang vừa lóe chính là một nửa thân kiếm bay lên mái nhà.  

             Kiếm của Lâm Huyền kề sát trên cổ võ giả trước mặt, nếu không phải kịp thời thu tay lại, người này đã sớm đầu một nơi thân một nẻo.  

             "Ta… Ta thua rồi?"  

             Biết việc này, võ giả vẫn mê mang như cũ, sao hắn lại thua chứ?  

             Đáp án rất rõ ràng, kiếm trong tay hắn.  

             Nếu Truy Phong Kiếm không gãy, bằng vào tu vi của bản thân hắn, hắn có thể đánh với Lâm Huyền thật lâu.  

             Nhưng kiếm gãy, hắn chưa chết đã là điều đáng chúc mừng lắm rồi.  

             Đám người xôn xao.  

             "Kiếm Huyền cấp tầng bảy bị kiếm Huyền cấp tầng năm chém gãy sao?"  

             "Chuyện này sao có thể! Không phải là ta hoa mắt chứ?"  

             "Chẳng lẽ binh khí Phúc Vinh đại sư rèn ra, phẩm chất thật sự không được tốt?"  

             "Đừng nói đùa, Phúc Vinh đại sư được công nhận là cao thủ luyện khí đó!"  

             . . .  

             Da mặt Phúc Vinh đại sư căng lên, khóe miệng co giật một cái.  

             Kết quả này khiến hắn suýt chút điên rồi.  

             Một cái va chạm, kiếm tự hắn chế tạo liền gãy?  

             Thế nhưng vật liệu mà mình dùng là thứ tốt nhất, phương pháp luyện khí rèn ra Truy Phong Kiếm cũng là tinh diệu nhất!  

             Lâm Huyền nhìn về phía Phúc Vinh đại sư.  

             "Ta nói binh khí ngươi luyện chế phẩm chất không tốt, có sai ư?"  

             Phúc Vinh đại sư nói không ra lời, hắn muốn phủ nhận, nhưng lại nói không ra lời.  

             Sự thật thắng hùng biện.  

             Lâm Huyền từ trong tay người hướng dẫn mua đang sợ ngây người, lấy tới Liệt Dương Kiếm.  

             "Ta biết lòng ngươi có nghi vấn, để ta khiến ngươi càng phục hơn một chút."  

             Lâm Huyền giơ lên Liệt Dương Kiếm.  

             "Huyền cấp tầng tám Liệt Dương Kiếm, có ai tu luyện công pháp thuộc tính hệ  

             hỏa?"  

             Đám người vây xem, lặng ngắt như tờ.  

             Nhìn thấy bộ dáng bị thảm của võ giả cầm Truy Phong Kiếm, còn ai dám đứng ra.  

             "Ta tới." Người mở miệng không phải ai khác, chính là Phúc Vinh đại sư.  

             "Công pháp ta tu luyện chính là thuộc tính hỏa."  

             Ánh mắt Phúc Vinh đại sư kiên nghị, hắn muốn tự mình nghiệm chứng, hắn vẫn không tin kiếm mình rèn ra lại không chịu nổi một kích!  

             "Đỡ lấy!"  

             Lâm Huyền đưa Liệt Dương Kiếm tới, Phúc Vinh đại sư cẩn thận kiểm tra, hắn xác định Lâm Huyền không có động tay động chân trong kiếm.  

             Phúc Vinh đại sư có tu vi Hóa Nguyên cảnh, hắn trầm giọng nói.  

             "Ta chỉ dùng sức mạnh của Tụ Khí cảnh tầng sáu giao thủ với ngươi!"  

             Không đợi Lâm Huyền mở miệng, hắn liền vung kiếm chém xuống.  

             Trong nháy mắt, bên trên Liệt Dương Kiếm dấy lên liệt hỏa hừng hực, hóa thành sóng lửa, muốn đốt cháy Lâm Huyền.  

             Trên mặt Lâm Huyền vẫn là biểu tình hời hợt như cũ, đối diện với sóng lửa mãnh liệt lao đến, hắn cũng không sợ hãi.  

             Kiếm trong tay hắn động, vẫn nhẹ nhàng như cũ chém xuống một cái, sức lực rất nhỏ, cũng không thi triển võ kỹ.  

             "Keng!"  

             Hai kiếm va chạm, thanh âm thanh thúy, có ánh lửa lóe lên trong mắt mọi người.  

             Đám người lại một lần nữa lâm vào trạng thái lặng ngắt như tờ.  

             Liệt Dương Kiếm trong tay Phúc Vinh đại sư, chỉ còn lại một nửa!  

             Kiếm Huyền cấp tầng tám… Gãy rồi!  

             Lâm Huyền mở miệng nói.  

             "Nếu vẫn chưa tin, còn một thanh kiếm nữa."  

             Ánh mắt Phúc Vinh đại sư run rẩy, hắn nhìn qua Lâm Huyền, không dám tin hỏi.  

             "Tại sao?"  

             Lâm Huyền lạnh nhạt liếc mắt nhìn Phúc Vinh đại sư.  

eyJpdiI6IjJnM1NIVkF4ck94NG9JV0dYTWVPVlE9PSIsInZhbHVlIjoiVXZJbFJnQmh2dWYzaG9WRjdZVVZ3YVUwOXhCdXNKV1RtR2lYc2xsWlBcL0txeTlOQldJMkx6d3h2VUtnQkJsamJSRWVCbXN4and6ZW1HY05BeUszdXl3bHlHa3VJWDlnYWUwclp1bHpcL3NYdVlScm5qNnFkcGpVVXU4XC9HaVwvZTVhN3YrZkxyR3ZSKzVOdzgrZFcwTFdrWm9HZ1plYXNMdmRSc1ZPTlwvQmgyVWtUeGxpaHdyYVdHWmJ5ZllSdGZjbUNuYWFjQ2lQUU1TZWloTVN4TWZIQTZLNHRvK2ZGUVpQejhuRytsbkJnRXYzZHg1NGVhRldGYkk1TUJ1Mk9vRlpWQ0JBdzc4MkNpU1wvelBia1ZSYzdiYkg0dkkrc2drTm5JTkg4OWxmdG9ybG89IiwibWFjIjoiMTA5NTA3NjVlMjc2MjE1OGJlODM0ZGE2N2FjYWEzYjQ1NzExMWFlNTAwYTc5MTg2YjM5N2ZjMzQ3ZGQyZGUyZiJ9
eyJpdiI6ImFoWUR4ekV2ejBrNUFXeEhQQjVUaWc9PSIsInZhbHVlIjoicVFXZHNuYStOM1RXdWhybXFtQ0FuK1wvaCtHb2hhV1dLWFVIRU02S3FJRGQ5TEs3NVd6N0dWOGNUeno0SnRWbHRjYTZ5MWhrbWdJNnczZGFVVWM1dWlcL1wvZ2NtdFZwUGdWSkM3OG1uODFiajYwQURrOWp3ZHdpV0JSenc2Mnllb3k0eFdhc1RrOXhtS0RXazVwVmp2S0RReTFVSisySXViWkpLeGJBQlBhQm53Wnc2TWtnNVhoV3R4K2xnWUllYTNOVzVWbFVSZW9DMDVqQnIxWlFCTnR4RzEySE9iN1NrS29WZW5Na0dwT0dCbkQ2WHpoXC9HYXFTajBleWlIWm5Za2hVRXNtaHBETWdrUnJFXC8wNElSN3FwdWlPSkxmZ2l3NUVwU0RWSDZvRWlWeE5tdE9aeEtGVFJnMUhjXC96Q2IxdWUybWlSY21HVmNUNGVxdHBCOVVmOERnPT0iLCJtYWMiOiJmZWQwMGU1MmVhYzIzODRkNThkNDA5MTUwNWYyODk3NTA3ZjU0NDgyNzRhNmJlYjIyNjVhYWQwNzRkNjFiNzZmIn0=

             "Hành lễ đi, ta sẽ nói cho ngươi biết."

Ads
';
Advertisement