Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

Đột nhiên bị Chung Bảo Nam hỏi như vậy, Du Giai Ý đang uống nước bỗng dưng khựng lại, vẻ mặt hơi bối rối. 

Sau khi bắt gặp ánh mắt chân thành trìu mến của Chung Bảo Nam, cô bỗng chốc hoàn hồn. 

Không ngờ Tô Thiên Bội lại nói chuẩn thật này, Chung Bảo Nam có ý với cô. 

Du Giai Ý luôn cảm thấy Tô Thiên Bội gán ghép lung tung, nhưng ánh mắt lúc này của Chung Bảo Nam đã tiết lộ tất cả. 

Cô gượng gạo bất an đặt cốc nước xuống: “Tổng giám đốc Chung, tôi... 

Cô còn chưa nói lời sau đó, Chung Bảo Nam đã tỏ tình luôn với cô: “Du Giai Ý, tôi rất thích em” 

Du Giai Ý bị dọa cho hãi hồn, chỉ kém điều bỏ trốn thôi. 

Đã nhiều năm rồi cô không được người khác tỏ tình, vừa tốt nghiệp đại học đã gả cho Phó Quân Hạo, bạn học cũ ngoài Tô Thiên Bội ra thì không liên lạc một ai cả, cách biệt với thế giới làm một mợ Phó hết chức trách. 

Cũng không có quá nhiều giao tiếp với bất kì người đàn ông nào, tránh mang chuyện thị phi cho Phó Quân Hạo và nhà họ Phó lại. 

Lúc này Chung Bảo Nam đột nhiên tỏ tình, Du Giai Ý ngoài kinh ngạc ra thì còn có cả sợ hãi. 

Chung Bảo Nam nhìn ra được cô đang bất an, bèn dịu giọng nói: “Lúc đầu tôi chỉ bị hấp dẫn bởi tài năng của em, sau này từ từ tiếp xúc, nhận ra tính cách em cũng tốt đẹp ôn hòa, khiến người ta muốn trân trọng bảo vệ” 

“Tôi biết bây giờ có thể trong lòng em tạm thời không muốn yêu đương, vốn dĩ tôi cũng định tiếp tục kìm nén tình cảm của mình, nhưng chuyện của ba con Du Đình Trọng khi nãy khiến tôi không muốn kìm nén giấu diếm nữa” 

Chung Bảo Nam nhìn cô, chân thành nói từng câu từng chữ: “Tôi muốn đứng bên em, bảo vệ em, để em không phải chịu tổn thương từ bất cứ ai. 

Du Giai Ý thừa nhận, trong hoàn cảnh sứt đầu mẻ trán hiện tại của cô, lời nói của Chung Bảo Nam khiến cô rất rung động. 

Nhưng càng rung động, cô lại càng lý trí. 

Càng biết rằng cô không thể hại Chung Bảo Nam được. 

Cô lắc đầu nói: “Tổng giám đốc Chung, cảm ơn tình yêu của anh, nhưng tôi tin sau này anh sẽ còn gặp cô gái càng tốt hơn. 

Cô từng ly hôn, không xứng với Chung Bảo Nam. 

Mà nam thần hoàn mỹ như Chung Bảo Nam, cũng xứng đáng có được một cô gái tốt hơn. 

Đương nhiên Chung Bảo Nam biết được vì sao cô lại nói như vậy, đau lòng hỏi cô: “Vì sao phải coi thường bản thân như vậy chứ? Em rất tốt, rất hoàn mỹ, cũng rất xuất sắc. 

Chung Bảo Nam cố gắng hết sức muốn khiến cho Du Giai Ý buông bỏ khúc mắc: “Gia thế của tôi rất bình thường, ba mẹ tôi đều là người bình thường, ở bên tôi, em không cần chịu áp lực về gia thế đâu” 

Đâu là nỗi đau rất lớn trong lòng Du Giai Ý. Đổng Thư Nhã rồi cả cả Phó Như Ngọc, bởi vì kinh thường cô từ tận đáy lòng nên đã gây ra ám ảnh rất lớn trong lòng cô trong ba năm đó. 

Du Giai Ý có thể cảm nhận được sự chân thành của Chung Bảo Nam, nhưng cô vẫn cụp mắt nói: “Tôi xin lỗi, tổng giám đốc Chung.” 

Cô từng yêu một lần, biết rằng yêu là cảm giác như thế nào. 

Mà lúc này cô cũng không có tình yêu dành cho Chung Bảo Nam. 

Ánh mắt Chung Bảo Nam ảm đạm đi đôi chút, nhưng sau đó anh ta lại mỉm cười dịu dàng: “Tôi biết em sẽ từ chối. 

Một năm trước sau khi cô ly hôn với Phó Quân Hạo, trạng thái mà cô thể hiện ra luôn là tập trung vào sự nghiệp, Chung Bảo Nam nhìn ra được, cho nên anh ta cũng không nói thêm nữa. 

Nếu không phải hôm nay xảy ra chuyện này, anh ta sẽ tiếp tục kiên nhẫn đợi cô mở lòng. 

“Đi thôi, đưa em về nhà trước đã.” Chung Bảo Nam đứng dậy nói. 

Du Giai Ý vội vàng nói: “Không cần đâu, tôi tự về là được rồi. 

Chung Bảo Nam kiên quyết muốn đưa cô đi: “Bây giờ em như thế này, tôi không yên tâm để em tự về, em cũng không cần có áp lực tâm lý quá nhiều với tôi đâu. 

Du Giai Ý cũng chỉ đành thuận theo Chung Bảo Nam, khi hai người cùng đi ra khỏi phòng họp, các nhân viên khác đều ra sức nhìn Du Giai Ý, như thể thực sự coi cô trở thành người vô tình vô nghĩa không phụng dưỡng ba mẹ vậy. 

Sau khi vào thang máy, Chung Bảo Nam an ủi Du Giai Ý: “Sau khi về tôi sẽ giải thích với mọi người giúp em. 

Chung Bảo Nam suy nghĩ rồi lại nói: “Trong chuyện này, nếu như em có khó khăn gì thì cứ tìm tôi là được. 

“Cảm ơn. Du Giai Ý rất cảm kích, nhưng cô thấy tạm thời có lẽ cô không cần giúp đỡ gì cả. 

Buổi chiều cô lấy được chứng minh giấy trắng mực đen là kết quả xét nghiệm ADN rồi thì ngay lập tức nói rõ mọi chuyện với ba con Du Đình Trọng, cắt sạch quan hệ với bọn họ. 

Nhưng Du Giai Ý không ngờ rằng chỉ trong thời gian cô đợi kết quả thôi mà chuyện này đã dậy sóng rồi. 

Nguyên nhân là do một blogger tích V nổi tiếng đăng một đoạn video, đoạn video đó phỏng vấn Du Đình Trọng. 

Du Đình Trọng trong phỏng vấn khóc hết nước mắt nước mũi tố cô lạnh lùng tàn nhẫn, tổ cô không phụng dưỡng ba già, tổ cô chơi trò mất tích sau khi ông ta đổ bệnh. 

Blogger tích V nổi tiếng kia có hàng triệu fans, trang Facebook của anh ta cũng đa số là theo dõi các vấn đề nhỏ nhặt trong gia đình, cho nên video vừa đăng lên đã gây ra một làn sóng lớn. 

Trong phần bình luận toàn là tiếng mắng chửi cô là đồ bất hiếu, lời gì khó nghe cũng nói ra được. 

Du Giai Ý đọc những bình luận kinh tởm kia, chỉ cảm thấy trước mắt quay cuồng. 

Trước đây cô chỉ thấy trên mạng có rất nhiều nghệ sĩ hoặc người đương sự trong một số vụ việc hot bị bạo lực mạng, nhưng cô chưa từng ngờ rằng có một ngày mình sẽ gặp 

phải chuyện này. 

Tuy rằng trong video Du Đình Trọng không nói rõ danh tính của cô, nhưng mọi người có thể tìm người. 

Có người lặng lẽ đăng một bức ảnh của cô vào bình trận, lại khiến Du Giai Ý bị chửi bới một trận nữa. 

Nhìn ra được bức ảnh đó được chụp gần đây, có thể nói là chụp lén cô. 

Du Giai Ý tức đến mức chân tay run rẩy kịch liệt, có thể chụp được hình ảnh dạo này của cô thì chắc chắn là người có mục đích nhằm vào cô. 

Cô hít sâu vài hơi, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại. 

Cô cầm điện thoại lên gọi điện cho Du Đình Trọng, hỏi thẳng: “Rốt cuộc ông muốn thế nào?” 

Giọng điệu Du Đình Trọng rất trơ trẽn: “Không muốn thế nào cả, mày không phụng dưỡng tao, tao kể lể với truyền thông một chút thì đã sao?” 

Du Giai Ý cười khẩy một tiếng: “Hủy hoại tôi là hai người hài lòng đúng không?” 

Du Đình Trọng hừ lạnh: “Tao cóc cần biết, mày khiến chúng tao sống không yên thì chúng tao cũng sẽ khiến mày sống không yên” 

Bây giờ bọn họ đã không hy vọng lấy được tiền từ Du Giai Ý nữa, dù sao thì cũng có người cho bọn họ tiền rồi. 

Sau khi bọn họ bị đuổi ra khỏi Chung Đỉnh chưa được bao lâu thì có người liên lạc với bọn họ, nói rằng chỉ cần bọn họ ra sức bôi nhọ Du Giai Ý thì sẽ cho bọn họ tiền. 

Còn giới thiệu blogger tích V này cho bọn họ, như vậy lưu lượng và mức độ vạch trần đều có. 

Du Giai Ý nói thẳng với Du Đình Trọng: “Tôi đã lấy được kết quả xét nghiệm ADN rồi, đợi lát nữa tôi sẽ công bố” 

Du Đình Trọng tức gần chết: “Kết quả xét nghiệm ADN? Mày đi làm từ khi nào?” 

Du Đình Trọng hoàn toàn không ngờ Du Giai Ý còn giữ lại một chiêu này. 

Trước đây ông ta sống chết không thừa nhận Du Giai Ý không phải là con ruột cũng chính là muốn đòi tiền Du Giai Ý nhờ việc này. 

Trong lúc tức tối, Du Đình Trọng trơ trẽn gào lên: “Cho dù có tung hết việc chúng ta không có quan hệ huyết thống thì mày cũng phải nuôi tao, tao nuôi mày lớn như thế này, về mặt đạo đức vẫn có công lao!” 

“Mày định nói tao lấy được rất nhiều tiền từ Phó Quân Hạo chứ gì?” 

“Mày có chứng cứ gì không?” 

“Tao cứ nói tạo không lấy một đồng nào đấy, có giỏi thì mày bảo Phó Quân Hạo làm chứng cho mày đi!” 

“Cậu ta chán ghét mày như vậy, muốn cậu ta làm chứng cho mày á, mày cứ nằm mơ đi!” 

eyJpdiI6ImdKMjNNVm5FNUdrNVVEZFwvM04xMk9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZHclFjTU43QzlUNDh4a2NPQWZHaFRSS0kyaEVKbkNlRG9ISjdsdWpWeEJzdTdOM2pPUzByTldDVHdmZHNjNWFcL29PdGVYNmpxS0pMYlBqXC9aQXhpUm9kUjRTeWxNWG8wWEtwNEMwdkN5bEI1RHpUaytMSmNoZWhGMCtFS3R2NlYzSHBScW1jNGNjanZhSUJ5TElVWGg4ek9hdUFQQXpxRks0cnpaaVA1c0VOTmt3Y3EyVDREbDVrQnlTazhFanV6QXpOVndLckxTMG1GVkZqYStlRnRrTm56MHVzMXV6WkJ4N1JpUm12elN2WlpjVzNZWXh3Q0dNZkhmeEhwRGx4TDladnk3Umx4S2l6dHlMMmVMek5VT0EwMVBSUGM2eGFvN0pORFM1UE5CQTFnWktcL2lJRzVcL1hlTnIxS0NsbFdvT0RHUUQydFVZOFZKOUZuMU1nQ1BYS2c9PSIsIm1hYyI6ImFmY2I0NmIxMjFmNmQ2OWY2YmRmOTRmNGYwMDJhZGEwZWVlM2ZlOGI0NGUzM2FhMTNkNGI4NzVhMDE1NjJhNzAifQ==
eyJpdiI6IndPZk9FaGF0ZVhaZnF1bVNcL2tpbEZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZFQnFGcE80TlBoXC9BYVwvUUJxbE92ZkpxZVF2bUtmYkhuMnpnaHhjTXFma0libTEza1BMMXRpMVg0VTI2VkxmNGVoNjJKZTcxWW9wMmtmV081Njc4MThDRk5leVJobHNmRGt6NWFHNWhhZFRoVElQSThhTE00eTMwVGdJOXMyTmRhdkhOdmZcLzMrczF6MzhKMjArUU13eDZIRTlrbnUzXC9icVN2anR1UTlxSmM2aUhic1BrK1lmazdYenF6aXhtOUI3dm1XazF4UFwvditUQXdsVXB0V0Flak9aaG50aDdFa3lhdXBtd3JcLzhPNGd3bjh5TjRjRlBGOE9SSXpYQldRTW9kb0QzNVVzRGxjdndDMmlzeVY4bTRGTWJEalQxVjBwc01ubnVpVW1mUGZBMUJWdGIreStpMWRwMGJmeHE0TStJZ0c1TWJtc1F0OGowRHNmK3hVSVlPYm8rYkhSWHhLVUJ5UXBBOHZxS0VZblVtTUZhMllDZlZza2RNZ1wvYlY1RmYyNjQzdCt2d1QzY0NkaGpJUUlWd3pXR21EK1wvcEptMkRnVlBYcjBXSUlib1krXC9WQ0ZtWDNJdTZ0TFNQTGtKNmgiLCJtYWMiOiI3YTU5NjUzNmNmOWQxOGMwNzkwNjgxOTE5ODkxYjA1MTc1ZDM2ZjAwZDMyNDc2OGUwMDhkZTc2NjUwZjRlMWNmIn0=

Quá mất mặt.

Ads
';
Advertisement