Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

Du Giai Ý không muốn dây dưa với Phó Quân Hạo đang say rượu, nhưng Phó Quân Hạo lại sống chết ôm chặt eo cô không buông tay, không những không buông tha mà còn ép hỏi cô: “Cô còn chưa cho tôi một lý do. 

Du Giai Ý nâng mắt nhìn người đàn ông đang gần trong gang tấc, đôi mắt hạnh ẩn chứa sự tra hỏi dò xét. 

Quấn lấy không ngừng dây dưa, đối tượng còn là một người vợ cũ như cô, đây thật sự không phải là phong cách làm việc của Phó Quân Hạo. 

Dưới đáy mắt Phó Quân Hạo là một vùng sâu thẳm u tối nên Du Giai Ý không nhìn thấu được suy nghĩ của anh, vì vậy chỉ có thể đưa ra kết luận cho hành vi này của anh là: anh say rượu rồi. 

“Anh cần lý do chứ gì?” Cô lạnh nhạt nói với Phó Quân Hạo: “Được, tôi cho anh.” 

Phó Quân Hạo bày ra dáng vẻ chăm chú lắng nghe, vẻ mặt Du Giai Ý thì bình tĩnh: “Tôi không muốn có liên hệ ngoài công việc quá nhiều với một người đàn ông đã có vợ, cho nên tôi cảm thấy rằng chúng ta không cần kết bạn Zalo với nhau làm gì” 

Bởi vì hoàn toàn không có nhận định “Người đàn ông đã có vợ” cho nên Phó Quân Hạo không khống chế được, vừa mở miệng là lập tức chửi tục một câu: “Khốn kiếp, ai là người đàn ông đã có vợ?” 

Du Giai Ý cong môi tặng cho anh một nụ cười nhẹ, ý trên mặt chữ, nói anh chứ còn ai nữa. 

Mấy ngày nay Thẩm An Ngưng không đến tiệm áo cưới thì cũng đi dạo ở tiệm trang sức, liên tục lên đầu bảng tìm kiếm mà chẳng lẽ anh không biết à? 

Cộng với tin tức sắp đến ngày cưới của bọn họ lúc trước, đây chẳng phải rõ ràng là sắp sửa kết hôn ư? 

Mà tính ra cũng không biết Thẩm An Ngưng đang diễn cái gì nữa, đối mặt với sự chúc mừng của phóng viên thì thái độ của cô ta lại rất kỳ lạ, lạnh lùng nói cô ta chỉ đi dạo dạo mua sắm lung tung vậy thôi, không liên quan gì tới Phó Quân Hạo cả, càng không phải là chuẩn bị vì sắp kết hôn. 

Chuyện này nếu đổi lại là trước kia thì Thẩm An Ngưng đã sớm trưng ra vẻ mặt hạnh phúc, ngọt ngào chấp nhận rồi. 

Nhưng tuy là Thẩm An Ngưng phủ nhận, nhưng đối với bên ngoài thì cũng chỉ như đang giấu đầu lòi đuôi mà thôi. 

Đâu ai rảnh rỗi không có chuyện gì làm mà đi dạo tiệm áo cưới và cửa hàng trang sức? 

Đôi tay ở trên hông Du Giai Ý của Phó Quân Hạo lại siết chặt thêm một chút, anh lạnh lùng làm sáng tỏ cho mình: “Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi và cô ta kết hôn vậy?” Du Giai Ý vẫn bình tĩnh: “Tuy còn chưa có thủ tục kết hôn kia nhưng trong lòng anh đã có nơi thuộc về, thì ở chỗ tôi cũng đã tính là người đàn ông có vợ rồi. 

Phó Quân Hạo không hít thở nổi, suýt chút nữa là bị mấy lời của cô làm cho tức chết. 

Lý luận hoang đường này của cô từ đâu mà ra vậy? 

Chuyện còn chưa đến đâu mà cô đã gán cho anh cái mác “Người đàn ông đã có vợ”? 

Anh vừa định nói cái gì đó thì lại thấy Du Giai Ý bỗng cong môi cười chế giễu nói: “Xem ra đàn ông nhà họ Phó mấy anh đều thích bắt cá hai tay nhỉ” 

Quá khứ của ông cụ thì Du Giai Ý không biết, cho nên cô không đánh giá. 

Nhưng còn người ba Phó Thanh Trung của Phó Quân Hạo, mấy năm trước đã ngoại tình rồi. Còn Phó Quân Hạo ấy à, trong thời gian còn kết hôn với cô thì liên tục truyền ra chuyện xấu với Thẩm An Ngưng. 

Bây giờ rõ ràng ngày cưới của Phó Quân Hạo và Thẩm An Ngưng đã sắp tới rồi nhưng lại nhập nhằng không dứt với người vợ cũ là cô đây. Không phải hai ba con đều bắt cá hai tay thì là cái gì đây? 

Câu này của Du Giai Ý làm cho Phó Quân Hạo tỉnh rượu hơn một chút, đôi tay đang ôm eo cô cũng không tự chủ được mà buông lỏng ra. 

Anh không ngờ Du Giai Ý lại dùng chủ đề này để công kích anh, đã từng chỉ có anh là người ghét bỏ ba và anh của cô, nhưng không ngờ hôm nay lại đến lượt cô ghét bỏ người nhà anh. 

Chuyện của ba anh - Phó Thanh Trung, quả thật làm cho anh hơi khó để mở miệng. 

Nhân lúc Phó Quân Hạo lơ đãng, Du Giai Ý lập tức đẩy anh ra không chút khách sáo, quay người ngồi vào trong xe rời đi. 

Cô biết, loại hành vi công kích ba mẹ đối phương trong khi cả hai đang cãi nhau là cực kỳ không phải phép, nhưng lúc này cô cũng chỉ là dưới cơn tức giận không biết lựa lời 

thôi. 

Cô tức vì Phó Quân Hạo quái lạ, giận vì Phó Quân Hạo ích kỷ. 

Anh nhập nhằng dây dưa với cô, vậy anh để cô ở đâu? 

Một khi bị Thẩm An Ngưng biết thì cô chính là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của bọn họ. 

Tuy Thẩm An Ngưng đã từng vào vai một kẻ như thế trong cuộc hôn nhân của cô, nhưng Du Giai Ý lại rất xem thường chuyện này. Bởi vậy, cô tuyệt đối không cho phép mình trở thành loại người giống như thế. 

Cho nên, sau khi ly hôn với Phó Quân Hạo, cô vẫn luôn duy trì khoảng cách xa đến mức không thể xa hơn. 

Nhưng hành động vừa rồi của Phó Quân Hạo, vô cùng có khả năng làm cho cô thất bại trong gang tấc. 

Phó Quân Hạo đứng đó trông theo chiếc xe taxi màu xanh lá nhanh chóng rời khỏi tầm mắt mình, ánh mắt anh hơi tối lại. 

Sau khi về nhà, Du Giai Ý đỡ Chu Bảo Khiết về phòng ngủ, đang định đứng dậy xuống bếp nấu chút canh giải rượu cho cô ấy, nhưng Chu Bảo Khiết bỗng dưng ôm cổ cô, vùi đầu vào vai cô mà khóc ầm lên. 

Du Giai Ý bị dọa cho giật thót, bởi vì từ khi kết hôn với Phó Quân Hạo rồi bắt đầu tiếp xúc với Chu Bảo Khiết cho đến nay thì trong mắt cô, Chu Bảo Khiết vẫn luôn là một cô gái cực kỳ cứng rắn và tỉnh táo lý trí. 

“Chu Bảo Khiết, cô sao vậy?” Du Giai Ý vô cùng lo lắng. 

Chu Bảo Khiết khóc nói: “Du Giai Ý, yêu một người đàn ông cao không thể với thật sự quá đau đớn, quá đau đớn... 

Du Giai Ý như nhoáng cái bị đâm trúng nỗi đau, cô cụp mắt thì thầm đáp lại Chu Bảo Khiết: “Đúng vậy, quả thật rất đau đớn. 

Chu Bảo Khiết vẫn tiếp tục khóc, nước mắt lập tức làm ướt đẫm đầu vai áo của Du Giai Ý, nhưng lại khiến Du Giai Ý cảm nhận sâu sắc được sự đau đớn của cô ấy. Du Giai Ý nhẹ giọng an ủi cô ấy: “Tuy người đó cao không thể với, nhưng nếu người đó cũng yêu cô thì khoảng cách giữa hai người sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều” 

Dù thế nào thì hai người cùng nhau đối mặt vẫn tốt hơn với việc một mình dành hết toàn bộ sự chân thành nhưng lại không hề được hồi đáp dù chỉ một chút. 

Chu Bảo Khiết bỗng bật cười: "Anh ấy yêu tôi á?” 

“Làm sao mà anh ấy có thể yêu tôi được?” Giọng nói Chu Bảo Khiết tràn ngập sự tự giễu và buồn bã: “Trước giờ anh ấy chỉ đang trêu đùa tôi thôi” 

Du Giai Ý khẽ thở dài: “Cô cứ nằm nghỉ một chút trước đi, tôi đi nấu ít canh giải rượu giúp cô. 

Du Giai Ý không hỏi rốt cuộc người đàn ông cao không thể với mà Chu Bảo Khiết yêu là ai, nếu như đã khiến Chu Bảo Khiết đau khổ đến như thế thì đừng hỏi làm gì, tránh cho sau khi Chu Bảo Khiết tỉnh rượu lại thêm xấu hổ. 

Bảo sao Chu Bảo Khiết trước giờ vẫn luôn tỉnh táo đêm nay lại uống nhiều đến thế, hoá ra là bởi vì tình yêu. 

Cũng chỉ có tình yêu mới có thể làm cho người ta khóc cười, cười khóc như vậy. 

Vừa ổn định cho Chu Bảo Khiết không bao lâu, là Du Giai Ý nhận được cuộc gọi video với Tô Thiên Bội. 

Tô Thiên Bội ở đầu kia tức giận nói: “Cậu có thấy bài đăng trên Facebook của Tử Dạ kia chưa?” 

“Chưa thấy, sao vậy?” Phần lớn thời gian Du Giai Ý đều đang làm việc, cô cũng không có thói quen lướt Facebook. 

Tô Thiên Bội nói: “Facebook của cô ta đăng một đoạn video, nội dung là một phỏng vấn mà cô ta đã nhận, trong đó cô ta nói cái gì mà mỗi ngành nghề đều có rất nhiều góc khuất, ngành biên kịch cũng vậy. Nói gì mà rõ ràng là một giới dựa vào năng lực và tài hoa để kiếm tiền nhưng ngặt nỗi lại có người nào đó dựa vào nhan sắc để thăng tiến, đây rõ ràng là đang ám chỉ cậu!” 

Du Giai Ý bình tĩnh hơn nhiều so với Tô Thiên Bội: “Cô ta cũng đâu chỉ mặt gọi tên, cậu cần gì phải tức giận như vậy” 

Tô Thiên Bội khịt mũi nói: “Nếu cô ta dám chỉ mặt gọi tên thì tớ sẽ là người đầu tiên xé xác cô ta!” 

Du Giai Ý bật cười: “Cậu đừng có cả ngày đòi xé xác người này xé người kia nữa, nói chuyện giữ ý chút đi. 

Du Giai Ý biết từ xưa đến nay Tô Thiên Bội là một người rất trọng tình nghĩa, nhất là trong chuyện của cô. 

Nhưng loại hành vi ám chỉ người khác như Tử Dạ thế này, chẳng phải bọn cô cũng chẳng thể làm gì được cô ta sao? 

Bọn cô cũng đâu thể bắt chước Tử Dạ mà lên Facebook ám chỉ Tử Dạ một trận được? 

Có thời gian rảnh lên mạng cãi nhau với người khác thì chi bằng cô cảm ơn mấy tiếng, rồi tranh thủ làm cho kịch bản tiến triển thuận lợi hơn. 

Tô Thiên Bội còn nói: “Tớ cảm thấy cô ta đang bắt đầu dần dần nhắm vào cậu rồi, cậu nên cẩn thận đấy” 

eyJpdiI6IjNiaFJWOHpNUTJhMmpLb25Sb0VQWGc9PSIsInZhbHVlIjoiRDFvM0lzN0creFl6ZkwrMXMxVG9reVwvaTR2RFRsNldrWXNCc3pDWG9cLzdVWEdnaTc4ODh1THFCMGFneThDc3puWnV1azl6OHd4S0xkNVE3WWN0aWMrSlI5SmRGd0RsNVZsbTdobUNFVjVHcENWZ2xVRTI3S2psOW5JaVgwWWQ2eWUxWjNzOFV5bnRvdXFJUHVqVXVuNExkcnRSZjZiUlhtTHRLclJmSEZSNlNcL0gxaXUzT3Z1QWpsd1ZPQTRCV0lCUkc1dzBraXpad2hNUzNWbW9CZDVYYjg1WDBSVGx4XC9VVE9vUHd5ak9USUsyamtMQ1pJVCtKTVBOeWVsb0FTbGVrczhhT3dEOTNsQTROWll5NnlGeHFmTTdWeFhIZ1dkM2k4OXZ2RkwzYWdweTdVc0xkVUFrQ25MRlZReTBnbTAwUDFUaVdzU0QzQ1dtamdJUitTVHZEclNaYWNieHpFNmhqaFRRS2hxMXZ2QUptZEwrbXVmTlZUSWIzZ0F0bGhjTWE4am5ZR2EzYUlkaE1WRDVEeXZQMUhncHhyTXRaa0UwN2VOTUllcXhacXZWQ2g5QW1GOFwveUF0UFpZV1ZxQWV2WFFXU3NETmdGZlRmYlwvYnB0YXZremlCa3BQQitPMGtyYUJMM3FSM0lvbmhFWUZ0alhuNkNrbkhsSnFpRG9kaDMiLCJtYWMiOiI2MzQ1MTYxZmU2MzE3NTNmNDQyNmUxMzFmODJlMmM1OTZlMjE3M2MwMmM0ZGVlNGVkNGZiZGYxNTNlNmYxNTYxIn0=
eyJpdiI6InpoSmZSUCtZbmx6VEtWOG1iQlwvWndnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im5wMTNNTVFwbUJiYzFQZlR3YzFZZUZ2ekM2bkcwZ05xc2NSSkZoOGZsS2VkS0NpTXFhSHo1WWgwTGF1d21aNE5yTlJFbXdFeERnditFdGNQVVNyUEpSbFpGaWxLVGR6bFBpaGZwS3drUVZzYmUrcEFhYW1TN0lqRnNpclQ4RVRPODV3UDFyZjdiYUNEcEJWOXZVNG9vaHN2UUhjYUxnN0I5RnhqSk15NlV2ZHVteW9oOWo1U21qSkg2WThHM050R2h1OStqY3dOY3ZlT05SaWxOWWJuR0o1dklScmZPdjRubFVaUkJpRjIxSDE1aVJXVU43bDhoNFh3YWcyZGhlZTI3dEJxTzVkZTVxRVJwUGFkRTJGeWNSQjRWNnVLNDNTbGFudm1xaHd0Y283NnlDYXF5YUZjRXVVRlRiQkp5eHNQWFUxckJiVEZQckhjamtBY1BJNENaM2xwS2RkbkxMRHNRcXdBZjRtUUdvMD0iLCJtYWMiOiJiNWQ4YTgzYzNlMjY3NGRkZmI4YTEyMDJhODNkNWQwM2QxNTAzZjRlZjk1NWUyYjY3MTg1ZTFkYTE2OWI1MzQ4In0=

Cũng bởi vì Tử Dạ cũng muốn làm kịch bản này nhưng Chung Bảo Nam lại cho cô, nên cô ta không vui à?

Ads
';
Advertisement