Thiết Đại nghe Lâm Tiêu nói vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. May thật, tiểu huynh đệ bụng dạ rộng rãi, không thèm chấp nhặt lời nói lỗ mãng lúc nãy của Hoa huynh.
Để tránh cho Hoa huynh càng nói càng sai, nói nhiều lại hóa dở, Thiết Đại không chần chừ, lập tức thi triển ra một chiêu tuyệt học trấn phái của mình.
Ong!!
Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh cực kỳ giống với Trọng Lực Ý Cảnh từ trên người gã phát ra, mang theo sức nặng tựa núi Thái Sơn.
Phịch!!
Thiết Đại từ phía sau lưng Hoa huynh, nhanh như chớp khống chế rồi dùng lực lượng ý cảnh đè chặt gã xuống đất. Trọng Lực Ý Cảnh mạnh mẽ đột ngột ập đến, Hoa huynh hoàn toàn bị bất ngờ, hoàn toàn không có cách nào chống cự nổi.
"Lão Thiết!! Ngươi điên rồi sao! Ngươi lại dám cấu kết với người ngoài để đối phó với ta, ngươi… Ưm ưm ưm…"
Thiết Đại chẳng nói chẳng rằng, thẳng tay bịt chặt miệng gã lại, không cho kêu la thêm tiếng nào.
"Tiểu huynh đệ, ngươi có thể bắt đầu rồi đó, ta đảm bảo trong một khoảng thời gian ngắn hắn không thể cử động được đâu." Thiết Đại tự tin nói.
Thực lực của gã và Hoa huynh xem như là ngang tài ngang sức. Nhưng trong tình huống đột kích bất ngờ thế này, việc áp chế đối phương trong khoảng mười mấy hơi thở là hoàn toàn không thành vấn đề.
Mà tiểu huynh đệ đây giải trừ cấm chế thì chỉ cần hai ba hơi thở là xong rồi.
Lâm Tiêu gật đầu, tỏ vẻ khá hài lòng với phản ứng nhanh nhạy của Thiết Đại.
Nếu không phải gã hành động nhanh gọn, cứ để gã trung niên này lải nhải nói bậy tiếp, làm hắn mất hứng, thì việc hắn có chịu ra tay giải trừ cấm chế hay không, còn khó nói lắm.
Bởi vì đối phương không tự nguyện thả lỏng thần thức, Lâm Tiêu đành phải tiến lên hai bước, tay phải vận lên một luồng Lực lượng Không Gian nhàn nhạt, rồi dùng ngón tay điểm nhẹ lên trán của Hoa huynh trung niên đang bị đè sấp mặt kia.
Mặc cho Hoa huynh giãy giụa phản kháng thế nào, cũng không thể thoát khỏi chiêu áp chế mạnh mẽ như gọng kìm của Thiết Đại.
Chỉ qua đúng hai hơi thở ngắn ngủi.
Một viên tinh thể băng quen thuộc lại bị lấy ra khỏi trán Hoa huynh.
Khi Hoa huynh nhìn thấy cảnh tượng này, toàn thân lập tức cứng đờ như tượng đá, hai mắt trợn tròn, trong lòng tràn ngập vẻ kinh hãi và chấn động tột độ.
Gã cũng lập tức ngưng giãy dụa.
Thiết Đại cười hề hề một tiếng, thu lại ý cảnh của bản thân, đồng thời cũng buông Hoa huynh ra.
Lần này coi như gã cũng làm được việc rồi
"Ngươi, ngươi… Ngươi làm thế nào vậy!!!" Hoa huynh bò dậy, phủi bụi trên người, ngây người ra một lúc lâu, mới không kìm được mà thốt lên câu hỏi kinh điển đó.
Gã dùng thần thức dò xét khắp cơ thể không biết bao nhiêu lần, nhưng kết quả nhận được chỉ có một: cấm chế chết tiệt kia thực sự đã biến mất! Không còn dấu vết!
"Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều. Nào, khoáng thạch đâu, đưa đây!" Lâm Tiêu tỉnh bơ xòe tay ra, chìa thẳng đến trước mặt đối phương, đòi tiền công.
Hoa huynh nhìn sâu vào mắt Lâm Tiêu một cái, ánh mắt phức tạp.
Gã không do dự thêm nữa, trực tiếp ném ra một chiếc nhẫn trữ vật chứa đầy khoáng thạch lấp lánh. Loại nhẫn trữ vật này là hàng đổi từ cứ điểm của Liên Minh Vạn Đạo, chuyên dùng để chứa khoáng thạch, rất tiện lợi.
Lâm Tiêu nhận lấy nhẫn trữ vật, kiểm tra qua loa một chút.
"Một vạn khoáng thạch?!" Hắn nhướng mày: "Chỗ ta làm ăn uy tín, giá cả rõ ràng như ban ngày, già trẻ không lừa gạt, năm nghìn khoáng thạch giải trừ một cấm chế."
Lâm Tiêu nói xong, thành thạo thu lấy năm nghìn khoáng thạch bỏ vào túi mình, sau đó ném trả lại nhẫn trữ vật cùng năm nghìn khoáng thạch còn lại cho đối phương.
Dù sao tên này cũng là khách hàng đầu tiên mở hàng, nói năm nghìn là năm nghìn.
Hắn làm ăn luôn đặt chữ tín lên hàng đầu cơ mà.
"Tiểu huynh đệ, năm nghìn khoáng thạch này là thù lao giải trừ cấm chế, hoàn toàn xứng đáng." Hoa huynh vội nói, không nhận lại nhẫn trữ vật: "Còn năm nghìn kia là vì lúc nãy ta đã ăn nói hồ đồ, có mắt không tròng, mạo phạm hiểu lầm tiểu huynh đệ ngài, xem như là chút lòng thành tạ lỗi, xin tiểu huynh đệ hãy nhận lấy cho. Đồng thời, ta thành thật xin lỗi vì hành vi lỗ mãng vừa rồi, và vô cùng cảm tạ ngươi đã giúp ta giải trừ cấm chế chết tiệt đó."
Hoa huynh nói với giọng cực kỳ chân thành tha thiết, không giống giả bộ chút nào.
Nói xong, gã còn trịnh trọng cúi người thật sâu.
Thực ra, gã chỉ còn thiếu khoảng hơn ba nghìn khoáng thạch nữa là đủ một vạn năm nghìn để đến Liên Minh Vạn Đạo đổi điểm giải trừ cấm chế.
Cố gắng cày cuốc thêm mười mấy năm nữa là có thể gom đủ.
Thế nhưng, vị tiểu huynh đệ trước mắt này lại sở hữu năng lực kinh thiên động địa như vậy, dễ dàng làm được việc mà chỉ có đại lão cấp Tôn Chủ mới làm nổi, sao có thể là người tầm thường được chứ?
Cấm chế do Liên Minh Vạn Đạo bố trí, bao nhiêu năm qua không ai giải được ngoại trừ chính bọn chúng, vậy mà tiểu huynh đệ này lại giải quyết nhẹ nhàng như không.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất