"Nói thật cho ngươi biết.” Thiết Đại hạ giọng, dùng truyền âm nói: “Ta tìm được một cao nhân vừa mới phi thăng lên đây không lâu. Hắn có cách giải trừ cấm chế cực kỳ lợi hại. Cấm chế trên người ta và cả Thiết Nhị, Thiết Tam đều đã được hắn giải trừ rồi."
Thiết Đại cố gắng nhấn mạnh, giọng đầy tự hào và chắc chắn.
Thật sự là chuyện này cần phải được giữ bí mật tuyệt đối, vạn lần không thể để quá nhiều người biết được, nếu không hậu quả khó lường. Nên Thiết Đại mới phải dùng đến truyền âm.
"Thật sao?! Cao nhân vừa mới phi thăng? Có thể giải trừ cấm chế? Ngươi và hai người huynh đệ kia... đã giải trừ xong rồi á?" Nam nhân trung niên cứ nói một câu, sự kinh ngạc trong giọng nói lại tăng thêm một phần, mặt biến sắc liên tục.
Gã thực sự không dám tin trên đời lại có người như vậy!
Cái Cấm địa đào khoáng này đã tồn tại bao nhiêu năm rồi, suốt bao nhiêu năm dài đằng đẵng đó, chưa từng nghe nói có một nhân vật thần kỳ nào như thế xuất hiện cả.
Không lẽ... thực sự là một tên lừa đảo chuyên nghiệp nào đó bày trò? Gã và Thiết Đại có giao tình khá tốt, cũng biết rõ một khuyết điểm lớn của Thiết Đại chính là dễ bị tình cảm chi phối, đôi khi hơi cả tin.
Nghĩ đến đây, nam nhân trung niên không còn do dự nữa, lập tức cất bước theo Thiết Đại đi vào trong tiểu viện, đẩy mạnh cánh cửa gỗ ọp ẹp ra. Dù thế nào đi nữa, gã cũng không muốn trơ mắt nhìn huynh đệ tốt của mình là Thiết Đại bị lừa mà nhảy vào hố lửa.
Phải vào xem thực hư thế nào mới được!
Ngay sau đó, nam nhân trung niên nhìn thấy một thiếu niên đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa giữa sân. Nhưng ánh mắt gã chỉ lướt qua người thiếu niên một cái rồi vội vàng đảo nhìn sang những nơi khác trong sân, tìm kiếm bóng dáng "cao nhân".
"Hửm!? Lão Thiết, vị cao nhân mà ngươi nói đâu rồi?"
Nam nhân trung niên nghi hoặc hỏi.
Thần thức của gã đã âm thầm tỏa ra ngay từ khoảnh khắc bước vào cửa.
Nhưng quét qua quét lại, ngoài thiếu niên Sinh Tử Cảnh đang ngồi kia ra, trong sân hoàn toàn không còn bất kỳ ai khác.
Chẳng lẽ... cái vị gọi là 'cao nhân' kia sau khi lừa được khoáng thạch của Lão Thiết đã cao chạy xa bay rồi sao?
Chuyện này... chuyện này hoàn toàn có khả năng xảy ra!
Trái tim gã lập tức trầm xuống.
"Hoa huynh.” Thiết Đại vội giải thích với nam nhân trung niên trước, chỉ tay về phía Lâm Tiêu: “Vị tiểu huynh đệ kia chính là cao nhân mà ta đã nói với ngươi đó."
Thiết Đại giải thích với nam nhân trung niên một câu, sau đó mới quay sang nói với Lâm Tiêu: "Tiểu huynh đệ, người muốn giải trừ cấm chế ta đã dẫn tới rồi đây."
Còn chưa đợi Lâm Tiêu kịp mở miệng đáp lời, vị Hoa huynh trung niên kia đã không thể nhịn được nữa mà nhảy dựng lên, chỉ thẳng vào Lâm Tiêu:
"Tu vi Sinh Tử Cảnh thôi á?! Hắn mà đòi giải trừ cấm chế á?? Đùa kiểu gì vậy! Lão Thiết ơi là Lão Thiết, ngươi chắc chắn là bị lừa rồi!! Cũng may, tên lừa đảo này vẫn chưa chạy mất!"
Nam nhân trung niên nói lớn, giọng điệu chắc như đinh đóng cột, dáng vẻ như thể đã nhìn thấu tất cả âm mưu của đối phương.
"Hoa huynh ngươi đừng nói bậy nữa! Những lời ta nói đều là sự thật! Vị tiểu huynh đệ này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu!" Thiết Đại cũng ý thức được tình hình không ổn, trán đổ mồ hôi lạnh.
Chết tiệt, lẽ ra gã nên dặn dò kỹ lưỡng Hoa huynh các điểm cần chú ý trước khi dẫn người tới mới phải.
Lần này nếu lỡ chọc giận tiểu huynh đệ, chuyện giải trừ cấm chế e là hỏng bét mất thôi.
"Lão Thiết ơi là Lão Thiết, ngươi đúng là hồ đồ quá mà!" Hoa huynh vẫn tiếp tục khuyên nhủ: “Một kẻ như thế này nếu thực sự có thể giải trừ cấm chế, đừng nói là năm nghìn, cho dù là một vạn khoáng thạch ta cũng lập tức đưa cho hắn không chút do dự! Nhưng chuyện hoang đường như vậy không thể tồn tại được, ngươi..."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất