Từng người một đều nóng lòng phát ra lời thề độc, sợ chậm trễ, thiếu niên kia sẽ đổi ý.
Từng đạo dấu ấn màu đỏ chui vào trong trán bọn họ.
Tất cả mọi người trong tiểu đội mười hai người, không ai có dáng vẻ thất vọng hay không cam tâm, ngược lại, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt như vừa vớ được món hời lớn.
Năm trăm năm.
Chỉ cần năm trăm năm, là có thể có được tự do thật sự.
Vị thiếu niên trước mắt bọn họ đúng là quá nhân từ.
Phải biết rằng, nếu tính theo tuổi thọ của mười một Đại Đế bị bọn họ giết, mỗi người phải bồi thường gần một vạn năm thời gian mới có thể thoát thân.
Nhưng đại nhân hết giảm lại giảm, không ngừng cắt giảm, giảm đến mức bọn họ chỉ cần trả giá năm trăm năm là được.
Giờ khắc này.
Tất cả mọi người trong tiểu đội, đối với thiếu niên kia đều là tâm phục khẩu phục, vô cùng cảm kích.
Lâm Tiêu thấy cảnh này, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Mười hai Ấn Ngự Ma đã được Lâm Tiêu làm ra, giờ ném đi cũng không được, mà thu về cũng không xong.
Hắn… có chút xấu hổ.
Cuối cùng, hắn khẽ lắc đầu, cuối cùng vẫn huỷ bỏ Ấn Ngự Ma, đã có khế ước kia tồn tại, Ấn Ngự Ma đã không còn cần thiết nữa.
Hai tay Lâm Tiêu khẽ động.
Lực lượng Không Gian dưới sự khống chế của hắn, bay về phía trán của mười hai người.
Không bao lâu sau.
Từng viên tinh thể băng đã được Lâm Tiêu thuận lợi lấy ra.
Hắn cũng không lập tức tiêu huỷ mà đem tất cả mấy viên tinh thể đó bỏ vào trong tiểu thế giới.
Vẫn là câu nói đó, Lâm Tiêu không muốn đánh rắn động cỏ.
Lỡ như hủy tinh thể xong, bị cường giả Linh Tôn Cảnh phát hiện, thì không phải là chuyện tốt lành gì.
Hiệu quả của việc chủ động phát lời thề độc cũng không kém Ấn Ngự Ma bao nhiêu.
Ngược lại, loại tình nguyện thần phục của tiểu đội mười hai người kia sẽ khiến bọn họ tôn sùng Lâm Tiêu hơn.
Thu phục xong tiểu đội này, Lâm Tiêu lập tức hỏi bọn họ những nghi vấn của hắn về cấm địa đào khoáng.
Mọi người đều nhanh chóng trả lời Lâm Tiêu.
Qua vài lần hỏi đáp.
Lâm Tiêu coi như ddax thật sự hiểu rõ dụng ý tốt đẹp của cấm địa này, và thủ đoạn bỉ ổi của Liên Minh Vạn Đạo.
Đừng thấy hắn chỉ mất hai ngày là có thể đào ra một khối khoáng thạch thì cảm thấy nhiệm vụ ở đây rất dễ dàng.
Ở trong cấm địa, người bình thường muốn đào ra một khối khoáng thạch không gian đạt tiêu chuẩn, ít nhất cũng phải mất năm, sáu ngày.
Hơn nữa khoáng thạch đào ra, còn không biết hình dáng ra sao, phẩm chất thế nào.
Người có thể gom đủ số lượng và phẩm chất khoáng thạch trong một tháng, không vượt quá ba phần.
Điều này có nghĩa là bảy phần còn lại sẽ phải chịu đựng sự dày vò của thất bại.
Liên Minh Vạn Đạo đương nhiên biết rõ tình huống này, nhưng đây cũng là điều mà bọn chúng muốn thấy.
"Cá lớn nuốt cá bé", tranh đoạt thực lực mới là động lực tốt nhất để duy trì việc đào thải cái xấu giữ lại cái tốt.
Bọn chúng cũng có thể nhân cơ hội này để quan sát, tìm ra được những lô đỉnh và thiên tài có thiên phú xuất chúng, vân vân.
Nhưng cũng chính vì vậy mà sự cạnh tranh ở đây càng thêm tàn khốc, bầu không khí trong toàn bộ cấm địa đào khoáng cũng chẳng mấy tốt đẹp gì.
Những tổ chức nhỏ như tiểu đội mười hai người này cũng không phải là số ít.
"Được rồi, vậy tiếp theo bắt đầu làm việc thôi. Ta sẽ cho các ngươi một vài thông tin về vị trí, các ngươi chỉ cần toàn lực đào bới, tìm được khoáng thạch thì mang về cho ta là được." Lâm Tiêu thành thạo phân phó.
"Hả!?"
"Đơn giản vậy thôi sao?"
"Đại nhân, ngài làm sao xác định được dưới lòng đất sẽ có khoáng thạch vậy?!"
"Cho dù thấy mảnh vỡ khoáng thạch có phản ứng, muốn tìm được vị trí cụ thể, bọn ta cũng phải tốn mấy ngày đấy."
Tiểu đội mười hai người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc trước thủ đoạn của Lâm Tiêu.
Bọn họ cũng đã từng thấy không ít cao thủ đào khoáng, nhưng chưa thấy ai có cách làm thần kỳ như đại nhân.
Lâm Tiêu không phải đang nói điêu đấy chứ?
Rất nhanh, Lâm Tiêu đã đem mấy vị trí có khoáng thạch nói cho bọn họ, rồi bảo bọn bọ tản ra, cùng với những Đại Đế khác chia thành các tổ, bắt đầu làm việc.
Chỉ trong vòng mười ngày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất