"Ông nội, sao đột nhiên lại xuất hiện sương mù vậy?"  

 

Mộc Thu chợt phát hiện không biết từ lúc nào trang viên Thanh Hòa đã bao bị bao phủ bởi một tầng sương trắng.  

 

Không gian mờ ảo, rất giống tiên cảnh trong truyền thuyết.  

 

Nhưng bây giờ mới là mùa hè, theo lý mà nói không thể có màn sương dày như vậy được.  

 

Mộc Thiên Nhai nhìn khắp bốn phía, ánh mặt khẽ biến đổi.  

 

"Thu Thu, liên hệ với đội trưởng đội bảo vệ trang viên Thanh Hòa, xem thử có chuyện gì”.  

 

Kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm khiến năng lực quan sát của cụ ấy nhạy bén hơn nhiều so với người thường.  

 

Mộc Thu sửng sốt nhưng lập tức phản ứng lại.  

 

Chính vào lúc cô ấy định đi tìm đội trưởng đội bảo vệ thì đột nhiên cảm thấy cả người không còn chút sức lực nào, cơ thể mềm nhũn ngã xuống đất.  

 

"Thu Thu!"  

 

Mộc Thiên Nhai hô lên một tiếng.  

 

Muốn tới đỡ cháu gái mình dậy nhưng lực bất tòng tâm.  

 

Mấy vị khách xung quanh cũng lần lượt mềm nhũn, đồng loạt ngã xuống.  

 

"Chuyện gì thế này, sao tôi lại không cử động được?"  

 

"Tôi cũng vậy, người tôi không còn cảm giác nữa!"  

 

"Cứu tôi, nhanh cứu tôi với!"  

 

Nhất thời, trong trang viên Thanh Hòa vang lên từng đợt tiếng la hét.  

 

Cơ thể Mộc Thiên Nhai cũng không còn chút sức lực nào, dựa trên xe lăn.  

 

Sau đó cụ ấy nhìn thấy bảy tám tên bịt mặt xuất hiện từ trong màn sương mù, đi tới trước mặt mình.  

 

"Ông Mộc, lâu rồi không gặp, hi vọng ông vẫn khỏe”.  

 

Người dẫn đầu là Matsuda Inoue.  

 

Ông ta kéo khăn che mặt xuống, lộ ra khuôn mặt đã có tuổi.  

 

"Là các người ư?"  

 

Ánh mắt của Mộc Thiên Nhai đột nhiên trở nên lạnh tanh, nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

"Xem ra ông Mộc đã điều tra ra kẻ ban đầu hạ độc ông rồi”.  

 

Matsuda Inoue cười nhạt, bình tĩnh nói.  

 

Nhớ lại năm đó, Mộc Thiên Nhai, với tư cách là Cảnh Chủ biên giới phía Nam, đã không ít lần áp chế nước Vy Hào.  

 

Rất nhiều chuyện mờ ám bị cụ ấy nhìn thấu, nước Vy Hào tổn thất cũng không nhỏ.  

 

Khó khăn lắm mới chờ được ngày Mộc Thiên Nhai già đi, rút khỏi vị trí Cảnh Chủ, bọn chúng mới tìm được cơ hội hạ độc Mộc Thiên Nhai.  

 

Đó là một loại kịch độc mãn tính.  

 

Mộc Thiên Nhai sẽ không chết vì chất độc phát tác ngay lập tức, mà từng ngày chứng kiến bản thân trở nên tàn phế, cuối cùng gân mạch sẽ bị chất độc ăn mòn hết mà chết.  

 

Mà hôm nay chính là ngày cuối cùng độc tính phát tác.  

 

Bọn chúng đến để chứng kiến khoảnh khắc Mộc Thiên Nhai chết đi, sau đó chặt đầu cụ ấy và mang về Vy Hào.  

 

"Các người là ai, cách xa ông cụ Mộc ra!"  

 

Trong số những vị khách bị ngã xuống đất, có người tức giận lên tiếng.  

 

Matsuda Inoue búng tay một cái.  

 

Ngay lập tức, một kẻ bịt mặt rút con đao dài đâm vào tim người vừa nói.  

 

Phụt!  

 

Máu nóng bắn tung tóe khắp nơi khiến những vị khách xung quanh đều bị dọa sợ, sắc mặt tái mét không dám lên tiếng nữa.  

 

Không ngờ, bọn chúng lại là một đám liều mạng, nói giết là giết luôn.  

 

"Các người muốn gì thì cứ nhằm vào tôi, đừng làm hại khách của tôi!"  

 

Mộc Thiên Nhai hét lên.  

 

Matsuda Inoue "ồ" lên một tiếng, bước tới nắm lấy cổ tay của Mộc Thiên Nhai.  

 

"Theo lý mà nói, người trúng Thực Cốt Độc như ông phải yếu ớt mới đúng, sao lại...”  

 

"Hả? Độc trong người ông lại mất đi nhiều như vậy, là ai làm vậy?"  

 

"Hừ, lũ chuột ngu dốt”.  

 

Mộc Thiên Nhai cười giễu cợt: "Hạ Quốc rừng vàng biển bạc, nhân tài vô kể, chỉ dựa vào Thực Cốt Độc nhỏ bé mà muốn lấy mạng Mộc Thiên Nhai tôi à, các người cũng quá ngây thơ rồi đấy?"  

 

"Không thể nào!"  

 

Matsuda Inoue tức giận nói: "Thực Cốt Độc là loại độc tổ chức của chúng tôi mất hơn mười năm thu thập hơn bảy mươi loại kịch độc mới có thể điều phối ra, không ai trên thế giới này có thể giải được!"  

eyJpdiI6IlZ5Rk5yS2ViUUFGbWgzbGRqMEs5SWc9PSIsInZhbHVlIjoiYUNyMlNsK1JBMzAydDNMRUR3aTFLMUZIanFMdDFzMDdQUnRtMzlrdnFyTVhEV2ZzdFlFSWlieXZmUEdvVWxHUCIsIm1hYyI6ImFhNWEzMThjYzM5M2VjMTk0ZTBmNTM5NjQyM2IyN2Q4YTQ5ODIwZGU1YWJiZWIyN2JhNjA0NzYwMjFhYTg0N2IifQ==
eyJpdiI6ImlSYlZwSWl2R2d3SjZEa1ZvTzlvYnc9PSIsInZhbHVlIjoiSzJiU3ZVaHMrMzlTcFwvQ2t0Y3VHeUxobmJlOUlveUZtRHBkQk91MWI5dllJbjVjRVJabTFEZmx1SjlESFA3aHZLS1BhMnlFSmtpRXQ1eUNNWEx2RndPbE9cL0pBSU5OR0dNQkhlMlN6Y3R3RWFJRzhJTVhrbUFQUUt1anNSVDRNYzVwbjhyUFhYeVdZOWNySitRMEhDenFGdlZYaExNUWlYV3BNK1pYaHNHZW45UWkzRE81Rnk3R2lHWTY5Y1lSdzA1MzVONFQ2bDhNNlBZbFl6RjdNV0FGekRBMmdPUThudVdyYXZZa3U2bHFvPSIsIm1hYyI6IjQxY2ZhOWZkMGFiOTZiMWE2OTM4MGRmZmNhNmE3NzcwMjJmODk2NmJmNTU2ZDkxNjIzYjBhMGNlNDM1ZTdhYjMifQ==

"Chắc là ông rất thất vọng, bởi vì độc tố trong cơ thể tôi quả thực đã được giải sáu mươi phần trăm”. 

Ads
';
Advertisement