"Sau đó thì sao, hai cậu chủ kia không tìm Lâm Hữu Triết tính sổ à?"  

 

 

Từ Hoa không khỏi nhíu mày.  

 

"Tìm rồi”.  

 

Hồ Thượng Dân nói rồi lại thở dài: "Lẽ ra hắn sẽ bị dạy dỗ một trận ra trò nhưng con gái của quản đốc Thẩm là Thẩm Thiến Thiến lại đến đây”.  

 

"Để duy trì trật tự trong trang viên Thanh Hòa, cô ta đã mắng cho hai cậu chủ ấy một trận, Lâm Hữu Triết lại được cứu”.  

 

"Tên nhãi này cũng đào hoa ghê đấy”.  

 

Từ Hoa khinh thường lạnh lùng cười khẩy.  

 

Tuy nhiên, dựa vào phụ nữ suy cho cùng cũng không thể làm được chuyện lớn, bởi phụ nữ chỉ là đồ chơi của đàn ông mà thôi.  

 

Dựa dẫm vào phụ nữ, có thể giương oai được một lúc, nếu thật sự đắc tội với những người có máu mặt thì không ai có thể bảo vệ Lâm Hữu Triết.  

 

Lúc này, Hồ Thượng Dân đột nhiên chỉ vào vị trí trung tâm trang viên Thanh Hòa: "Cậu chủ Từ, chúng ta có thể đến đó xem được không?"  

 

Một đám người đang vây xung quanh đó, ai nấy đều mặc những bộ quần áo đắt tiền, ăn nói khéo léo, thoạt nhìn đều là những ông to mặt lớn.  

 

Bố của Từ Hoa cũng nằm trong số đó.  

 

Chỉ là ông ta đứng ở ngoài cùng.  

 

"Hừ, đừng mơ!"  

 

Từ Hoa xua tay: "Ở đó là mấy ông lớn đứng đầu tỉnh Thao Tiến, đang gặp mặt chủ nhân của trang viên Thanh Hòa là ông cụ Mộc”.  

 

"Nhìn bố tôi đi, ông ấy chỉ có thể đứng ở sát bên ngoài, càng đứng sâu bên trong thì địa vị càng cao”.  

 

"Các cậu dù có cố gắng mười kiếp cũng không theo kịp được thành tựu của họ đâu!"  

 

"Cho nên, đừng ấp ủ những suy nghĩ không nên có, hiểu không?"  

 

Câu cuối cùng đầy ý cảnh báo.  

 

Hồ Thượng Dân run rẩy, vội vàng gật đầu.  

 

"Này, các cậu nhìn xem đó là cái gì?"  

 

Đột nhiên, Thu Lộc đang nghịch điện thoại bên cạnh, liếc về phía góc trang viên.  

 

Mọi người vừa nhìn, phát hiện có một vài người mặc đồ đen, bịt mặt, nhảy từ tường vào.  

 

"Trộm đúng không?"  

 

Khương Minh Vũ xắn tay áo, lớn tiếng nói: "Các anh em, cùng tôi đi bắt mấy tên trộm này, nói không chừng nhà họ Mộc sẽ thưởng cho chúng ta!"  

 

Ngay lập tức, một vài người cơ thể cường tráng xắn tay áo xông lên.  

 

"Dừng lại, các anh định làm gì?"  

 

Khương Minh Vũ hét lên với những bóng người đó.  

 

Tên bịt mặt cầm đầu gầm lên: "Mẹ kiếp!"  

 

Vừa dứt lời, ông ta rút từ sau thắt lưng ra một con dao dài, trong nháy mắt đã bước tới phía sau lưng Khương Minh Vũ.  

 

Khương Minh Vũ trợn tròn hai mắt, ngã phịch xuống đất.  

 

Những người đàn ông khác dễ dàng bị đánh ngất theo cách tương tự.  

 

"Ngài Matsuda, sao chúng ta không giết chúng luôn?"  

 

Một người bịt mặt hỏi.  

 

"Trong trang viên Thanh Hòa có rất nhiều cao thủ, giết người sẽ chỉ khiến mùi máu tươi lan ra, mấy tên nhãi ranh này chỉ cần đánh ngất là được”.  

 

Matsuda Inoue lạnh lùng nói.  

 

Là thành viên của tổ chức sát thủ nước Vy Hào, Matsuda Inoue vô cùng tự tin vào thực lực của bản thân.  

 

Nhưng lòng tự tin không hề mù quáng, đối mặt với những vị cao thủ của Hạ Quốc, ông ta vẫn còn chút kính nể.  

 

Cho nên hành động tối nay, ông ta đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi mới quyết định, quyết không thể để mấy người bình thường phá hỏng.  

 

Vị trí trung tâm của trang viên Thanh Hòa.  

 

Nhiều doanh nhân giàu có và người nổi tiếng đang nói chuyện rôm rả.  

 

Ông cụ Mộc đã chuyển nguy thành an, khiến nhà họ Mộc có dấu hiệu hồi sinh.  

 

Đồng thời cũng đồng nghĩa với rất nhiều thời cơ.  

 

Thế nên, bên cạnh con cháu nhà họ Mộc đều có một vài người, họ muốn tìm kiếm cơ hội hợp tác từ trong tay nhà họ Mộc.  

 

"Thu Thu, cháu biết nhiều về cậu Lâm đó không?"  

 

Lúc này, Mộc Thiên Nhai đột nhiên hỏi cháu gái phía sau.  

 

Mộc Thu lắc đầu: "Cháu không biết nhiều, là ông Hạ nói cho cháu biết y thuật của anh Lâm cao siêu, cháu mới mời đến chữa trị cho ông”.  

 

"Cháu chỉ biết rằng anh ấy đã kết hôn và có một người vợ rất xinh đẹp, chỉ có điều mẹ vợ anh ấy dường như có thành kiến sâu sắc với anh ấy, luôn mắng anh ấy là đồ bỏ đi".  

 

"Ồ, cậu Lâm như vậy mà là đồ bỏ đi thì những người bằng tuổi của cậu ấy sẽ là gì?"  

 

Mộc Thiên Nhai khẽ cười: "Thôi, vốn dĩ ông định hỏi cháu có thích cậu ấy không, nếu cậu ấy đã lập gia đình rồi thì tạm thời không cần nghĩ nhiều nữa”.  

 

"Ông nội, ông nói gì vậy chứ?"  

eyJpdiI6IlFjN1RcLzZRUzM4R0s5MVA4RzhSV2F3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1lYnZVUURybkdzMlMyNG9nblVzMVM4b1wvYUMxenFQSmFtQjZsdW9GbTcrdElNZVh5UGFlSTlYMVRlZ0M0clVpIiwibWFjIjoiM2NkZWQ0NGVhODQ0ZjIyZTIyNTk5MmNkYWU0NzQwOTE5MDkxMmI4ZWIwNDA2NGI1Y2U3YzIzODEyMGZmYjllMSJ9
eyJpdiI6IjBsalQ0a1dCSWJLQmNkMDB6M09GRHc9PSIsInZhbHVlIjoiMnR3V0NLTTZhbWVUbFB4QnRKQ2NnUnVlRlE0d0JGZkJ5V0lTcVwvSFwvNGJYYVZwZXM3R1Jwb09jcGhrbVk0UDZLYmZFYjFGM1U3bnFSY3lKV1d0blZGK1hVZ0dDSkJWU1wvbVFmcjFvQUtmXC91U0FpTDZIc0NnRVBKRm1Ea0xOdWt2VkxnVTV1dXd2eEQ2QXM2TnNxYmxXQT09IiwibWFjIjoiNTgyOTU4MTBmNjk3ZjVjNGYyNTdiNGIwYWZjZGEyYzE5ZTc2MzhiMzhkOThmOWU4YTZlNTBjN2RhN2ExNjA4ZiJ9

Ads
';
Advertisement