Diệp Viễn nghe xong cũng thấy giật mình không thôi.
Lúc trước hắn cảm thấy Thiên Hợp nói những lời này có hơi khoác lác.
Hiện giờ xem ra, hắn ta không nói dối.
Thực lực của Thiên Hợp, chỉ sợ còn mạnh hơn Nguyên Vệ một khoảng lớn.
“Được rồi, nói chuyện chính đi. Tuy rằng Diệp tiểu hữu chiến lực vô song, nhưng mà bây giờ ngươi chẳng có sức để nhọc lòng chuyện lớn của Thông Thiên Giới.” Giản Vân Tâm bỗng nhiên nói.
Diệp Viễn nhíu mày, hiếu kỳ nói: “Ồ, tiền bối tìm ta vì chuyện gì?”
Giản Vân Tâm nói: “Thật ra phụ thân từ lúc đắc đạo đến nay đã biết trước được trận hạo kiếp này của Nhân Tộc. Cho nên cả kỷ nguyên này ông ấy đều đang chuẩn bị cho trận chiến này…”
Diệp Viễn nghe xong lời Giản Vân Tâm nói, trong lòng rất kính nể Huyền Cơ Thiên Đế.
Thì ra từ khi Huyền Cơ Thiên Đế đắc đạo đến nay đều tính toán cho tương lai Nhân Tộc.
Ngài ấy mở rộng thế lực của Giản gia ra toàn bộ Thông Thiên Giới, kỳ thật chính là vì thay Nhân Tộc vơ vét nhân tài.
Chỉ là, tuy rằng đại chiến diệt thế Nhân Tộc giành được thắng lợi, nhưng cũng là thắng thảm, vô số đạo thống bị diệt sạch.
Nhân Tộc trải qua mấy tỷ năm nghỉ ngơi lấy lại sức, rốt cuộc mới khôi phục một ít nguyên khí.
Chỉ là so với thời kỳ đỉnh cao của Nhân Tộc vẫn không đáng để nhắc tới.
Chiến trường Cổ Thần mà Diệp Viễn từng đi qua, thật ra là di tích của Đại Chiến Diệt Thế.
Nơi hắn đi lúc ấy chẳng qua cũng chỉ một góc nhỏ của chiến trường Cổ Thần.
Tuy rằng nơi đó là một đống phế tích, nhưng lại ẩn chứa vô số thứ quý giá.
Huyền Cơ Thiên Đế tiêu phí vô số tinh lực, lấy được hơn trăm loại truyền thừa cao cấp nhất của Nhân Tộc trong chiến trường Cổ Thần.
Mà trong đó, có mười loại truyền thừa là năm đó những người mạnh nhất Nhân Tộc để lại, uy năng vô biên, đã đạt tới cấp bậc quy tắc.
Trừ cái này ra, Huyền Cơ Thiên Đế còn lấy được đại thần thông, sáng lập một tiểu thế giới tên là Nguyên Thủy Chiến Giới.
Tiểu thế giới này dùng để tuyển chọn thiên tài ưu tú nhất Nhân Tộc tiến vào nơi truyền thừa, tiếp thu truyền thừa hàng đầu Nhân Tộc.
Nhưng mà Thần Tộc đột nhiên xuất thế, phá hỏng tất cả sắp xếp của Huyền Cơ Thiên Đế, khiến cho đám thiên tài không có thời gian trưởng thành.
Chẳng qua là có còn hơn không, tốt hơn giơ tay chịu trói nhiều.
Thừa dịp Đạo Tổ còn có lực uy hiếp, Huyền Cơ Thiên Đế đành phải triển khai kế hoạch này trước.
Giản Vân Tâm tới đây chính là vì mời Diệp Viễn tiến vào Nguyên Thủy Chiến Giới, tham gia thiên tài chi chiến.
Diệp Viễn nghe thấy mà hãi hùng khiếp vía, Huyền Cơ Thiên Đế lại lấy ra được hơn trăm loại truyền thừa từ trong phế tích chiến tranh, thủ đoạn cỡ này quả thực không thể tưởng tượng.
Chẳng qua đây là một công trình thật lớn, Huyền Cơ Thiên Đế chỉ e đã hao phí tinh lực rất lớn vì chuyện này.
“Huyền Cơ Thiên Đế vì Nhân Tộc dốc hết sức lực, Diệp mỗ trách lầm ngài ấy. Mong tiền bối hãy dẫn Diệp mỗ đến xin lỗi Huyền Cơ Thiên Đế.” Diệp Viễn chân thành nói.
Lúc trước hắn cho rằng, Huyền Cơ Thiên Đế này có lẽ là con rùa rụt đầu, một đám ích kỷ, mới để Nhân Tộc lâm vào hiểm cảnh như vậy.
Hiện tại xem ra là hắn trách lầm Huyền Cơ Thiên Đế.
Huyền Cơ Thiên Đế mới là anh hùng chân chính của Nhân Tộc, đáng để Diệp Viễn kính nể.
Đối với người như vậy, Diệp Viễn trước nay chưa từng thiếu tôn trọng, cúi đầu xin lỗi đương nhiên chẳng tính là gì.
Giản Vân Tâm xua tay nói: “Hành động của Diệp tiểu hữu, Bản Đế đều xem ở trong mắt. Việc phụ thân làm, đương nhiên đáng kính nể, chỉ là ngươi cũng vẫn luôn mãi đau đáu về chuyện kia, cũng rất đáng khâm phục.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất