Giản Vân Tâm bật cười nói: “Đạo Tổ? Được lắm, Đạo Tổ quả thật khống chế quy tắc một phương, chỉ tiếc… Bọn hắn là Đạo Tổ của Nhân Tộc!”
Diệp Viễn nhíu mày lại nói: “Lời này là có ý gì?”
Giản Vân Tâm cười nói: “Ngươi có biết, kỷ nguyên trước Đạo Tổ là do ai đảm đương không?”
Đồng tử của Diệp Viễn co rụt lại, khiếp sợ nói: “Chẳng lẽ… Là Thần Tộc?”
Giản Vân Tâm gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng là Thần Tộc! Cường giả Thần Tộc chiến lực vô song, hơn nữa Quy Tắc Gia Trì khiến cho bọn hắn gần như là vô địch!"
“Nếu vô địch, vậy sao lại bị Nhân Tộc thay thế?”
Mày Diệp Viễn nhíu lại, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
Giản Vân Tâm hơi mỉm cười, nói: “Tuy Đạo Tổ cường đại, nhưng mà bọn hắn có một nhược điểm trí mạng. Mà Nhân Tộc chúng ta vừa hay nắm được nhược điểm trí mạng này mới đánh tan bọn hắn.”
Không thể không nói, lòng tò mò của Diệp Viễn đã bị gợi lên hoàn toàn.
Đây là bí mật cao nhất của Thông Thiên Giới, lúc trước hắn không ngờ tới thì ra Đạo Tổ cũng có nhược điểm.
“Nhược điểm gì?” Diệp Viễn tò mò nói.
Giản Vân Tâm nói: “Quy Tắc Gia Trì của Đạo Tổ là có chu kỳ mà không phải là vĩnh hằng. Mỗi một kỷ nguyên, Quy Tắc Gia Trì của Đạo Tổ sẽ bị Thiên Đạo thu hồi. Mà thời kỳ này, Đạo Tổ sẽ trở lại trạng thái nguyên thủy nhất, trở thành một người bình thường, lúc đó chính là thời kỳ yếu nhất của Đạo Tổ. Trong một kỷ nguyên, Nhân Tộc vẫn luôn âm thầm tích tụ thực lực, hơn nữa lợi dụng nhược điểm này của Đạo Tổ kéo bọn hắn xuống ngựa.”
Diệp Viễn nghe thấy thế thì trong lòng chấn động mãnh liệt, hắn thế mới biết thì ra Đạo Tổ còn có bí mật to cỡ này.
Hắn vẫn luôn cho rằng Đạo Tổ vĩnh hằng vô địch, lại không nghĩ rằng bọn họ cũng có nhược điểm như vậy.
Chỉ là một kỷ nguyên lâu lắm, cho nên trong mắt người bình thường ở Tiên Lâm và Vô Trần thì sự vô địch của Đạo Tổ chính là vĩnh hằng.
“Một khi đã như vậy, sao hiện giờ Đạo Tổ không ra tay trấn áp Thần Tộc, hiện tại Đạo Tổ của Nhân Tộc hẳn là còn chưa bị Thiên Đạo thu hồi nhỉ?” Diệp Viễn hỏi.
Nói tới đây, Giản Vân Tâm lộ vẻ khinh thường, nói: “Đạo Tổ của hiện tại, ha ha. Có Quy Tắc Gia Trì, bọn hắn quả thật rất mạnh. Chỉ là ngươi quá coi thường Thần Tộc. Ngươi có thể tưởng tượng thử xem, Quy Tắc Gia Trì của một con mèo và Quy Tắc Gia Trì của một con hổ, thực lực của bọn hắn có thể giống nhau sao?”
“Thủy tổ của bát mạch Thần Tộc đã từng là Đạo Tổ. Tuy rằng Quy Tắc Gia Trì trên người bọn hắn đã bị Thiên Đạo thu hồi, nhưng mà bọn hắn có thể tự mình hiểu được sức mạnh của quy tắc, lĩnh ngộ cả một kỷ nguyên cũng không phải là nói giỡn. Năm đó cao thủ đứng đầu Nhân Tộc gần như chết hết, cũng không thể giết chết lão tổ này, chỉ có thể trấn áp bọn hắn. Hiện giờ thực lực của bọn hắn đã quay lại, thực lực của mỗi người đều không dưới Đạo Tổ.”
“So sánh ra thì hiện giờ Đạo Tổ của Nhân Tộc chẳng qua là một đám gặp vận may, may mắn có được Pháp Tắc chi tinh ở trong Thông Thiên chi chiến, mới có được huy hoàng hôm nay.”
Diệp Viễn nghe thấy thế thì hít sâu một hơi, hắn không ngờ tới thực lực của Thủy tổ Thần Tộc lại mạnh tới cỡ này, ngay cả Đạo Tổ cũng không sợ.
Hơn nữa nghe ngữ khí của Giản Vân Tâm, e rằng thực lực của Huyền Cơ Thiên Đế không bằng Đạo Tổ nhưng cũng không chênh nhau là bao.
Thậm chí, thực lực của ông ấy có khả năng ngang hàng với Đạo Tổ!
Huyền Cơ Thiên Đế quả nhiên là người trong hàng ngũ Thiên Nhân Ngũ Suy, là sự tồn tại đáng sợ nhất!
Diệp Viễn đoán rằng chỉ có ông ấy mới có thể đứng ngang với Đạo Tổ.
Chẳng qua nhìn vào hiện tại, chiến lực đứng đầu hai tộc đều đang kiêng kỵ lẫn nhau, cho nên cũng không ra tay.
Thần Tộc hiển nhiên là đang đợi, chờ một khắc Thiên Đạo thu hồi lực lượng quy tắc kia.
Đến lúc đó, Nhân Tộc sẽ chẳng có cường giả nào có khả năng đối địch ngang hàng với Thủy tổ Thần Tộc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất