Hắn ta không ngờ Diệp Viễn có thể ngăn trở chiến ý của mình!
Diêu Thư Thiên Đế khẽ mỉm cười, tiếp tục âm trầm nói: "Không cần nói nhiều nữa, phần thưởng Đại hội Đan Đạo Vạn Vực lần này rất lớn, là một quyển bản chép do đích thân sư tôn viết. Quán quân Đạo cảnh và tổ cảnh, mỗi người được một phần!"
Lời này vừa ra, đám người lại sôi trào.
"Dược tổ thủ trát! Hóa ra là Dược tổ thủ trát!"
"Cho dù chỉ học được một chút Đan đạo từ Dược tổ thôi cũng đủ cho chúng ta sử dụng cả đời rồi.”
"Lần này ở đại hội Đan Đạo Vạn Vực, Dược tổ quả thực muốn đổ máu, ta nhất định phải giành được giải nhất.”
Các cường giả Đan đạo trong chốc lát đã trở nên rất phấn khích, Dược tổ thủ trát quả thực đã khơi dậy sự nhiệt tình của mọi người.
Người đứng đầu Đan Đạo, đây chính là một cám dỗ chí mạng đối với tất cả các cường giả Đan Đạo.
Ngay cả Diệp Viễn khi nghe thấy ‘Dược tổ thủ trát’ cũng không khỏi xúc động.
Nói về truyền kỳ Đan Đạo thì không ai có thể vượt qua được Dược tổ.
Kinh nghiệm về Đan Đạo của hắn ta chính là một kho báu mà bao cường giả Đan Đạo mơ ước.
Những thứ như linh bảo Thiên đế hay Thần đan cấp tám căn bản không là gì đối với Dược tổ thủ trát của hắn ta.
Trong đám đông, ánh mắt Vân Dịch hiện lên vẻ cuồng nhiệt.
“Ha ha, sư đệ, đệ động tâm rồi!” Ninh Tư Ngữ cười nói.
Vân Dịch cũng không hề ngại ngùng mà nói: "Chẳng lẽ tỷ không động tâm sao?"
Ninh Tư Ngữ cong môi, lãnh đạm nói: "Lấy được thì tốt mà không lấy được cũng chẳng sao, ta không quan trọng chuyện này, dù sao thì ‘Dược tổ thủ trát’ này cũng không tốt hơn những gì sư tôn đã dạy là bao.”
Vân Dịch gật đầu nói: "Ta cũng không phủ nhận điều này, nhưng thước cũng có cái ngắn cái dài, mỗi người có một sở trường riêng, học hỏi lẫn nhau mới là cách tốt nhất. Ta nghĩ sư tôn cũng đã động tâm rồi.”
Ninh Tư Ngữ bày ra vẻ mặt chán ghét nói: "Đệ đúng là càng ngày càng giống sư tôn.”
Vân Dịch chỉ cười cười mà không phản bác.
Diệp Viễn đã dạy hắn rất nhiều điều, hắn cũng có một sự tôn trọng nhất định đối với Diệp Viễn.
Tuy nhiên, hắn luôn coi Diệp Viễn là mục tiêu và đối thủ cả đời của mình.
Đây cũng là những điều Diệp Viễn đã dạy Vân Dịch.
"Ha ha, đúng là không biết xấu hổ! Hai tiểu bối nói chuyện cứ như thể Dược tổ thủ trát sẽ thuộc về mình vậy." Bên cạnh họ có một người nam tử trung niên nói với vẻ mặt khinh thường.
Tuy nhiên khí tức của người trung niên này vô cùng mạnh mẽ, hắn chính là cường giả Thiên đế, Đan thần bát tinh.
“Ha ha, đại sư Bình Xuyên, người đừng nóng giận, người trẻ tuổi mới ra đời nên không biết trời cao đất rộng, điều này có thể hiểu được.” Lại một người nữa lên tiếng.
"Tiểu tử, đừng tự mình đa tình. Dược tổ thủ trát thuộc về Vân Tâm Giới, ai cũng không được phép mang đi.” Một thanh niên mặc áo choàng đỏ nói với vẻ kiêu ngạo.
Vẻ mặt của những người khác cũng dần thay đổi, bọn họ lần lượt nhìn người thanh niên áo choàng đỏ ấy.
Theo ý tứ của hắn ta thì hắn ta chính là cường giả Vân Tâm Giới.
"Là Trâu Thuỵ! Hắn ta là một trong những người đứng đầu thế hệ trẻ ở Vân Tâm Giới. Thật không ngờ là hắn ta cũng sẽ tham gia!" Đột nhiên xung quanh Trâu Thụy có một tiếng cảm thán.
Những người khác sau khi nghe thấy điều này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Có rất nhiều người mạnh tham gia đại hội Đan Đạo Vạn Vực này, các đệ tử ưu tú từ khắp các thánh địa lần lượt xuống núi.
Trong tổng những thánh địa thì thánh địa mạnh nhất chính là Vân Tâm Giới.
Bây giờ mọi người mới nhận ra phần thưởng này không hề dễ có được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất