Bên cạnh có hai cô gái xinh đẹp tuyệt trần, lại còn ở trong một căn phòng kín có đủ đồ nghề nhưng Diệp Phong vẫn chẳng có phản ứng gì khác thường. Anh ngồi trên sô pha, đôi mắt trong như nước chăm chú nhìn về phía trước như thể chẳng hề hứng thú với hai cô gái kia.  

 

Sau khi xem xét căn phòng, Tô Thiến và Thu Mộc Trân cũng nhanh chóng ổn định vị trí bởi buổi đấu giá sắp bắt đầu đến nơi rồi.  

 

Chỉ vài phút sau, MC đi ra tuyên bố chính thức khai mạc hội đấu giá.  

 

MC vừa dứt lời, Tô Thiến đã nhảy cẫng lên, sấn đến sát ô cửa kính liên tục hỏi: “Sở tiên sinh! Sở tiên sinh của mình đâu rồi?”  

 

Thấy vẻ mê muội của Tô Thiến, Thu Mộc Trân cũng bó tay. Cô chậm rãi đáp: “Cậu nghĩ xem, đến bọn mình còn được sắp xếp cho phòng riêng thế này thì đương nhiên Sở tiên sinh cũng phải có phòng riêng chứ?”  

 

Tô Thiến ngẩn người đáp: “Ý cậu là mình vẫn sẽ không thể gặp được Sở tiên sao? Khó khăn lắm mình mới tới được đây, vậy mà vẫn không gặp được sao?”  

 

Thu Mộc Trân lựa lời an ủi bạn mình: “Mình nghe nói hôm nay Sở tiên sinh sẽ đem tới một món bảo vật để đấu giá. Biết đâu nếu đấu giá được món đồ đó, sau này sẽ có cơ hội kết giao với Sở tiên sinh? Lát nữa chúng ta cùng thử xem?”  

 

Tô Thiến thất vọng ra mặt, nhưng cũng đành gật gù đáp: “Cậu nói phải, cũng chỉ còn cách này thôi!”  

 

Thực ra hôm nay Thu Mộc Trân cũng muốn đến đây để được gặp Sở tiên sinh trong truyền thuyết kia. Cô rất muốn kiểm định lại suy nghĩ điên rồ của mình rằng Diệp Phong chính là Sở tiên sinh. Có điều, đột nhiên giờ đây cô không còn cố chấp với suy nghĩ đó nữa, chỉ cần Diệp Phong vẫn là Diệp Phong mà cô biết, vậy là cô đã mãn nguyện rồi.  

 

Nghĩ vậy, Thu Mộc Trân âm thầm đưa mắt nhìn Diệp Phong. Anh vẫn yên lặng ngồi đó nghe hai cô gái nói chuyện, xem đám nhà giàu ở bên dưới thi nhau đấu giá.  

 

....  

 

“Món đồ đấu giá tiếp theo là bảo vật dành cho các quý ông: bộ đôi sâm núi trăm năm và nhung hươu quý hiếm! Sâm núi và nhung hươu có tác dụng kéo dài tuổi thọ, bồi bổ cơ thể cho người lớn tuổi, chống lão hóa, điều hòa khí huyết cho phụ nữ. Đặc biệt, nó được coi là bảo vật của các quý ông bởi tác dụng bổ thận tráng dương, tăng cường sinh lực! Cặp đôi đại bổ quý giá này của chúng tôi có giá khởi điểm là bốn triệu!”, giọng nói của trọng tài phiên đấu giá vang vọng khắp hội trường.  

 

“Hả?”, vừa nghe thấy nhân sâm núi và nhung hươu, Tôn Vũ Hào mở to mắt, bụng nghĩ thầm: “Món đồ này chắc chắn phải về tay ta!”  

 

Anh ta hô to dõng dạc: “Bốn triệu năm trăm nghìn tệ!”  

 

Hàn Phi Phi đứng cạnh tò mò hỏi: “Anh Vũ Hào, anh mua nhân sâm đại bổ với nhung hươu này làm gì thế?”  

 

Tôn Vũ Hào nhất thời giật mình, đen mặt lại nhưng rất nhanh đã nghĩ ra cách chữa cháy: “À mua cho ông nội anh, dạo này sức khỏe ông không được tốt, cần bồi bổ cơ thể!”  

 

Hàn Phi Phi nghe xong thì tấm tắc khen: “Anh Vũ Hào đúng là người cháu hiếu thảo!”  

 

Thực ra, nhân sâm và nhung hươu này đâu phải mua cho ông nội anh ta. Tôn Vũ Hào có một ký ức đau thương, cô bạn gái đầu tiên đã đá anh ta vì trên phương diện “đó”, Tôn Vũ Hào quá yếu, không thỏa mãn được nhu cầu của cô ta. Câu chuyện này đã trở thành nỗi đau trong lòng Tôn Vũ Hào, một nỗi tự ti không hề nhỏ. Mấy năm nay, anh ta đều tìm cách bồi bổ nhưng vẫn không mấy tác dụng. Nay nghe nói có sâm núi trăm năm và nhung hươu đại bổ, anh ta quyết giành cho bằng được!  

 

Sau khi Tôn Vũ Hào ra giá đã có những người ra giá cao hơn, giá của mấy thứ đồ bổ này đã nhanh chóng lên tới sáu triệu. Tôn Vũ Hào tiếp tục hét giá: “Bảy triệu!”  

 

Thấy những người xung quanh im ắng, không ai ra giá cao hơn, Tôn Vũ Hào mỉm cười đắc ý.  

 

Có điều, ngay lúc anh ta tưởng mình đã giành được món đồ này thì từ trong căn phòng VIP trên cao có người ra giá: “Tám triệu!”  

eyJpdiI6Iml4ZVRESVpVNzRvK010anB1TWFtaXc9PSIsInZhbHVlIjoiTmV6ekNRMlBLNTJjNVBSdmszb0JXSkg4NUJlRlFTQzBkQjRXVkxmT0E4UVp6ODBqZkVXT1hvbnp2TDQ2Y3ZkSiIsIm1hYyI6IjU3MzE4MmU4MGQxY2ZhYWJlOGYxYjE4YWQ1ZDJmMWIyNGUyYzFmYjIxYTY0NjY4NDNjZDIxOTA5NzJjMjM4ZjcifQ==
eyJpdiI6Im1ONkw1bytKbCtGdVNKTTllMUpzaXc9PSIsInZhbHVlIjoiQmIwc1JNWTdVdzBxQlJVQUdjUGlXc2hLRkZzTXZvbjBZWnBxTHBSUWMzRWw5UlhQdW9cL3hrSkt1aWNcL0grZWcwUzA0dzBlMys3cEFsYlVGUkxcL1wveEs1MlEyNWpjbWk5dlBVQWFtWWMzRGtlRUJJdHNxUmhWc2lkcjRwM0d4M2xpZnJKZXR2MDBJbERRMEwzRU5KckFOSUZBZnYzTFk1dG5GdVwvOWp1SnI4MXA0YWFZXC93NDIrQzZzaWlVVCthd1ZXTXRuVEE5Y2x3K05XWGJ0WmdcL2JIcVptaEhCRVdrd2Q2UERaR1g2ZEQ2bVBmazcyR2xuUDJWbUlIbE1UdWhOYjNSNXFXa25nT2ZqdUxqSDlZZ3VMbVAzWGR4MURJdDZ3RnZLVFBcL0FPRElzVT0iLCJtYWMiOiIzMzEzYzRmNmQ0YWU5ZDI5OGU1MDYxYmEwMTc4ODJhZTE5MDQwMDUwZTFkMDA4YjRmZTlhYmRiMmRjMTA0MDgyIn0=

Tô Thiến là người gầm lên đầu tiên: “Cái tên nhà quê này anh bị ngáo à? Đấu giá cái này làm gì? Anh có tiền trả không?” 

Ads
';
Advertisement