“Không sao.” Hắn vẫy tay.
Vút vút vút!!!
Ba ông lão đến từ vi diện cấp cao xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, bọn họ nhìn chằm chằm vào hắn, trong mắt lóe lên cảm xúc kỳ lạ.
“Không ngờ đứa con hoang nhà ngươi lại mạnh đến như vậy, ngay cả người có đế mạch cũng có thể đánh lùi.”
Một trong những ông lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm nói.
“Các ngươi lại là ai?”
Diệp Phàm hậm hừ nhìn ba người bọn họ.
“Bọn ta chính là trưởng lão của Tần tộc, đến tiễn ngươi lên đường theo mệnh lệnh của đại trưởng lão.”
Một ông lão khác hét lên.
Vút!
Vẻ mặt Diệp Phàm lập tức tối sầm lại, đôi mắt hiện lên sát khí lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bọn họ, lạnh lùng đáp trả: “Lại là Tần tộc à? Các ngươi đúng là không giết được ta thì không chịu buông tha nhỉ!”
“Hừ, đứa con hoang nhà ngươi không chết thì vẫn mãi là vết nhơ của Tần tộc!”
“Nhưng mà mạng ngươi cũng cứng đấy, Tần tộc phái nhiều người đến giết ngươi như vậy, không ngờ vẫn có thể để ngươi chạy thoát.”
Trong mắt ba trưởng lão Tần tộc lóe lên vài tia sắc bén, trên ngươi toát ra khí thế đáng sợ bao vây Diệp Phàm.
“Vết nhơ ư? Ha ha ha.”
Diệp Phàm nở nụ cười chế nhạo, hắn không ngờ sự tồn tại của hắn lại là vết nhơ của Tần tộc đấy.
“Được rồi, đừng có phí lời với hắn nữa, mau ra tay đi!”
Ngay sau đó, ba trưởng lão Tần tộc lập tức ra tay, đánh ra toàn bộ sức mạnh có thể thôi thúc ở vi diện cấp trung.
Lần này đại trưởng lão đã đưa ra lệnh chết cho bọn họ, nếu không giết được Diệp Phàm thì kẻ chết chính là bọn họ.
Rầm! Rầm! Rầm!
Cả ba trưởng lão nhanh chóng tung ra nguồn sức mạnh khủng bố, mặc dù bọn họ bị giới hạn bởi pháp tắc của vi diện cấp trung không thể phát huy toàn bộ sức mạnh, nhưng với thân phận trưởng lão Tần tộc của bọn họ, cho dù sức mạnh bị áp chế nhưng toàn bộ sức mạnh còn lại cũng đủ để đánh sập cả vi diện cấp trung này.
“Lão đại, ngươi lui xuống trước, ta…”
Thất Giới vừa mở miệng thì Diệp Phàm đã lao ra, hắn gọi tháp Thương Khung ra, đánh trả với toàn bộ sức mạnh.
Diệp Phàm cũng ra lệnh cho Tiểu Thương, nhất định phải đánh bại cả ba trưởng lão Tần tộc bằng bất cứ giá nào.
Rầm ầm ầm!!!
Tháp Thương Khung lập tức trở nên lớn hơn gấp trăm lần, biến thành một tòa tháp cao ngất trời, nó toát ra khí thế đáng sợ của đế binh, hung hăng đánh về phía ba vị trưởng lão kia.
Vút! Vút! Vút!
Lúc này, cả ba người bọn họ hốt hoảng nhìn tháp Thương Khung, ngạc nhiên thốt lên: “Đế binh!”
Ngay sau đó, tháp Thương Khung lao xuống đè lên ba vị trưởng lão Tần tộc.
Cả ba người bọn họ bị đập xuống đất, không ngừng nôn ra máu, xương cốt cả người và lục phủ ngũ tạng đều bị dập nát, khiến bọn họ chỉ còn một hơi thở thoi thóp.
Lúc này, ba vị trưởng lão nằm rạp dưới đất, vẻ mặt vừa ngỡ ngàng vừa sợ hãi.
Vút!
Diệp Phàm đến trước mặt bọn họ, nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Nếu Tần tộc các ngươi đã xem ta là vết nhơ, vậy thì để ta cho các ngươi thấy, vết nhơ như ta đã đánh bại cả đám người Tần tộc tự cho mình là đúng như thế nào!”
Hắn nói xong thì lập tức ra tay, thi triển hồn quyết nuốt trọn hồn phách của cả ba trưởng lão Tần tộc.
Rầm!!!
Linh hôn của cả ba vị trưởng lão vô cùng đáng sợ, nếu không phải bọn họ đã bị thương nặng, cho dù Diệp Phàm có hồn quyết cũng khó mà nuốt trôi.
Nhưng ngay khi hắn nuốt trọn hồn phách và nhận được ký ức của linh hồn bọn họ, vẻ mặt lại chợt thay đổi.
“Mẹ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất