Như vậy rất nhiều thế lực sẽ không dám đến tìm Thái Thanh Tiên Môn.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên mới thấy tình huống nghiêm trọng.
Nếu thế lực ở thế giới Đại Thanh không dám chọc vào Thái Thanh Tiên Môn, vậy thì chỉ có thế lực từ bên ngoài đến tấn công.
Dương Bách Xuyên biết mình phải nhanh lên nếu không Thái Thanh Tiên Môn sẽ bị diệt môn.
Thật ra ở Tiên giới có vô số thế giới tiên sơn, có vô số tiên môn tông phải, mỗi ngày đều có tiên môn mới ra đời, cũng có vô số tiên môn biến mất.
Đây là chuyện rất bình thường.
Nhưng đối với Dương Bách Xuyên, tiên môn có quan hệ với mình thì lại khác.
Thái Thanh Tiên Môn là tông môn của người anh em của mình, hắn phải bảo vệ cho tốt.
Bây giờ chỉ hy vọng Thái Thanh Tiên Môn còn có thể kiên trì, đừng bị diệt.
Thật ra hắn biết rõ ở Tiên giới, với tông môn như Thái Thanh Tiên Môn thì đây chỉ là một tông môn nhỏ, dù sao năm đó môn chủ cũng chỉ đến Kim Tiên.
Cho dù đã qua mấy ngàn năm nhưng cùng lắm cũng chỉ là Hỗn Nguyên hoặc Tiên Quân.
Tông môn nhỏ không có trận pháp cường đại bảo hộ, không có công pháp thần thông cấp cao truyền thừa, không có cường giả trấn giữ thì rất dễ bị tiêu diệt.
…
Dương Bách Xuyên lóe đến Thái Thanh Tiên Môn, dùng thần thức quét qua thì phát hiện đại trận của sơn môn đã bị phá hủy, còn đang tiến hành một cuộc tàn sát nghiên về một phía.
Nơi nơi đều là tiếng chém giết, máu chảy thành sông, thi thể chồng chất như núi, từ quần áo thì thấy tất cả đều là đệ tử của Thái Thanh Tiên Môn.
Như hắn dự đoán, hai đám người, một bên là đồ đen viền vàng, một bên là người của Thái Thanh Tiên Môn.
Nhưng thế lực lại cách cực kỳ xa.
Đồ đen viền vàng chỉ có 20 người, còn Thái Thanh Tiên Môn là cả một tông môn nhưng đã có hơn ngàn đệ tử bị giết.
Lúc này chỉ còn lại chưa đến 50 người, đang bị bao vây trên quảng trường của Tiên Môn.
Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút kích động bởi vì hắn nhìn thấy cha con Đỗ Kiệt Bân đang bị vây ở trong, trên người bị thương nhưng vẫn còn sống.
Mấy ngàn năm không gặp, Đỗ Kiệt Bân đã là Tiên Vương sơ kỳ, hắn cũng không ngoài ý muốn bởi vì Đỗ Kiệt Bân là thân thể Phong Lôi. Còn phụ thân của hắn ta, Đỗ Nhân Kiệt là Tiên Quân, tuy tu vi của hai người tăng lên rất nhiều so với năm đó nhưng kẻ địch lại cường đại hơn bọn hắn.
20 người mặc đồ đen viền vàng bao vây bọn họ đều là Tiên Quân, trong đó có một thanh niên đang cưỡi phi thuyền cùng với một lão giả Tiên Đế, hiển nhiên hai người này là chỉ huy chân chính, nói đúng hơn là thanh niên kia.
Lúc này thanh niên kia đang đứng trên phi thuyền, lão giả đứng phía sau, nhìn như người hầu. Thanh niên kia là Tiên Đế sơ kỳ, còn lão giả đứng sau là Tiên Đế hậu kỳ.
Thanh niên kia uông tiên tửu, quan sát trận chiến như đang xem diễn.
Lúc này tình hình chiến đấu vô cùng thảm thiết, Thái Thanh Tiên Môn chỉ có bạn tốt Đỗ Kiệt Bân là Tiên Vương, một mình chống đỡ cục diện, nhưng có vẻ không chịu được bao lâu.
Thanh niên kia uống sạch rượu, quăng chén rượu ra ngoài, mang theo pháp lực cường đại lao về phía Đỗ Kiệt Bân đang chiến đấu.
Thấy vậy, Dương Bách Xuyên không kìm được ra tay.
“Ngự kiếm.”
Kiếm Đồ Long bay ra ngoài, đánh nát chén rượu của thanh niên kia. Hắn biết nếu mình không ra tay thì chén rượu kia đủ khiến Đỗ Kiệt Bân bị thương nặng.
“Kẻ nào to gan…”
Một tiếng quát lớn vang lên.
Kiếm khí tung hoành kèm theo từng tiếng hét thảm: “A a a a…”
Dương Bách Xuyên ngự kiếm xuống dưới chém giết 20 Tiên Quân mặc đồ đen kia.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất