Tại đại sảnh nghị sự của gia tộc Độc Cô, Dương Bách Xuyên ngồi ở vị trí chính, nhìn Tuyết Miêu đang ngồi xổm bên trái vẫn giống như năm xưa, chưa hóa hình, bộ lông toàn Tuyết Miêu trắng như tuyết, không nhiễm chút sắc màu nào.
Chỉ là so với năm xưa, khí tức của Tuyết Miêu đã trở nên thâm sâu khó lường hơn, gần như không cảm nhận được sự tồn tại của nàng ta, nếu không phải tận mắt nhìn thấy nàng ta ngồi xổm trên ghế, nhắm mắt lại thì e rằng chẳng ai cảm nhận được sự tồn tại của nàng ta.
Điều này chỉ có thể chứng minh rằng đạo hạnh của Tuyết Miêu ngày càng thâm hậu.
Nghĩ đến việc sư phụ và các vị trưởng bối phá vỡ sự trói buộc của Đại Đạo, vạn vật sinh linh trong thế gian đều được lợi, việc Tuyết Miêu tăng tiến thực lực cũng là điều hiển nhiên.
Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm nói: “Lần này đi Tiên Vực Dao Trì mà đến đây tìm Tuyết Miêu quả là đúng đắn, có Tuyết Miêu đi theo bên cạnh sẽ là một trợ thủ lớn cho mình.”
“Ngươi nói xem những năm qua đã phát triển đến đâu rồi?” Dương Bách Xuyên bưng ly rượu lên uống cạn một hơi rồi nói với Tuyết Miêu.
Tuyết Miêu đáp: “Hồi bẩm chủ nhân, hệ thống sát thủ và mạng lưới tình báo cơ bản đã xây dựng xong, phát triển thành chín phân bộ, ba mươi sáu đường khẩu, bảy mươi hai cứ điểm, trải rộng khắp nơi trong Tiên Giới đều có tổ chức Ám Trang của chúng ta. Ta tin là thêm một ngàn năm nữa, tổ chức sát thủ và tình báo của Vân Môn chúng ta chắc chắn sẽ trở thành mạnh nhất Tiên Giới. Hiện tại tuy sát thủ có thể dùng không nhiều, nhưng đã có hơn ngàn người do thuộc hạ đích thân bồi dưỡng ra, kỹ năng ám sát và thu thập tình báo đã vượt qua các tổ chức khác trong Tiên Giới.”
“Hiện tại có thể sử dụng ngay không?” Dương Bách Xuyên hỏi tiếp.
“Có thể!” Tuyết Miêu trả lời rất dứt khoát và đầy tự tin.
Dương Bách Xuyên rất hài lòng với câu trả lời này của Tuyết Miêu.
Hắn gật đầu, bèn nói: “Tốt lắm, lần này ta định đến Tiên Vực Dao Trì, các vị chủ mẫu dưới Hạ Giới của ngươi đã phi thăng Tiên Giới nhưng lại bị người của Tiên Vực Dao Trì đưa đi, hiện giờ cũng không biết tình hình thế nào rồi, cũng không biết bọn họ là địch hay bạn. Nay tổ chức Ám Dạ Điện mà ngươi gây dựng đã có thành quả, vậy thì… chuyến đi lần này ta sẽ kiểm nghiệm thành quả của ngươi.”
“Nghe đây, từ hôm nay trở đi, Tuyết Miêu ngươi không chỉ là hộ pháp Ám Dạ của Vân Môn mà còn là Điện chủ Ám Dạ Điện, là một trong năm đại điện của Vân Môn ta sau này, cũng chính là một trụ cột của Vân Môn ta. Ngày sau khi trong ngoài Vân Môn xây dựng xong, chính là ngày Ám Dạ Điện của ngươi vào ở.”
“Nhưng hôm nay ta sẽ giao cho Ám Dạ Điện của ngươi nhiệm vụ đầu tiên, nhiệm vụ Tiên Vực Dao Trì. Lần này ngươi đi theo ta đến Tiên Vực Dao Trì, còn việc làm thế nào, sắp xếp ra sao, ta sẽ không can thiệp, ngươi tự mình quyết định.”
“Rõ! Đa tạ chủ nhân tín nhiệm, thuộc hạ nhất định dốc hết toàn lực thu xếp ổn thỏa.” Giọng nói của Tuyết Miêu vẫn bình tĩnh như thường lệ, không nghe ra cảm xúc gì.
Nhưng Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt nàng ta, cũng biết rõ nàng ta không hề bình tĩnh như vẻ ngoài.
Dù sao những lời nói hôm nay của hắn cũng là sự khẳng định và đề bạt Tuyết Miêu, xem như là được lên chức.
Ngoài thân phận là hộ pháp Ám Dạ của Vân Môn, hôm nay Dương Bách Xuyên đã ban cho Tuyết Miêu thân phận mới là Điện chủ của Ám Dạ Điện - một trong năm đại điện của Vân Môn.
Trong lòng Dương Bách Xuyên, thân phận này không hề đơn giản, Vân Môn muốn trở thành tông môn đệ nhất Tiên Giới trong tương lại thì tất nhiên không thể thiếu việc thành lập các tổ chức lớn nhỏ khác nhau.
Mà năm đại điện là một trong những cấu trúc mà Dương Bách Xuyên đã thiết lập trong lòng, cũng là một trong năm đại điện của nội môn, sự tin tưởng và coi trọng này đều dành cho Tuyết Miêu, trong lòng Dương Bách Xuyên, Tuyết Miêu hoàn toàn xứng đáng nhận được điều đó.
Mặc dù hắn không nói rõ ràng với Tuyết Miêu, nhưng Tuyết Miêu cũng có thể tưởng tượng được, cũng có thể cảm nhận được.
Đúng lúc này, Độc Cô Ảnh bước vào đại sảnh, trên người vẫn tản ra mùi máu tanh và sát khí nhàn nhạt, nhìn thấy Dương Bách Xuyên, ông ta nói thẳng: “Môn chủ, gia chủ Độc Cô gia là Độc Cô Thần Quang cùng ba vị tộc lão và toàn bộ hậu duệ của nhất mạch Độc Cô Thần Quang đều đã bị xử tử tại chỗ, xin Môn chủ chỉ thị!”
Dương Bách Xuyên khoát tay, nhàn nhạt nói: “Được rồi, đứng lên đi, việc này coi như kết thúc. Nhưng ta muốn nói cho ông biết, từ nay về sau, Tiên Thành Hỗn Loạn do ta định đoạt, kể từ hôm nay Độc Cô gia chính thức quy về dưới quyền quản lý của Ám Dạ Điện thuộc Vân Môn, do Tuyết Miêu trực tiếp chỉ huy. Về phần Tiên Thành Hỗn Loạn, sau này ta sẽ phái người đến tiếp quản, sau này ông hãy hợp tác tốt với Tuyết Miêu để làm việc, còn những gì các ngươi từng làm ở gia tộc thì nên biến mất khỏi Tiên Thành Hỗn Loạn, không còn thích hợp để quản lý một tòa thành nữa.”
“Trong tương lai, Tiên Thành Hỗn Loạn này có tác dụng rất lớn đối với ta, Độc Cô Ảnh ông đã bái Tuyết Miêu làm sư phụ thì tất nhiên cũng chính là người của Vân Môn. Ngày sau Ám Dạ Điện chính thức gia nhập nội môn Vân Môn, cũng không thể thiếu một phần công lao của ngươi, mà đệ tử Độc Cô gia cũng không mất đi cơ hội. Ông có ý kiến gì không?”
Lúc này trong đầu Độc Cô Ảnh chỉ vang vọng một câu nói của Dương Bách Xuyên: “Từ nay về sau, Tiên Thành Hỗn Loạn do ta định đoạt!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất