Bây giờ... Nể mặt lão tổ nhà ngươi, bản đế sẽ cho các ngươi một cơ hội, vậy đi, Độc Cô Thần Quang, đích thân ông ra tay đập nát tứ chi đứa cháu trai Độc Cô Ngọc, phế bỏ tu vi. Sau đó... mấy người tự vẫn đi. Ta sẽ cho chôn cất tử tế. Bằng không...Haha, chết không toàn thây chính là kết cục của các người, thế nào?”  

 

Giọng điệu của Dương Bách Xuyên vẫn bình thản, Độc Cô Ảnh đứng sau lưng hắn cũng run rẩy cả người.  

 

Độc Cô Ngọc đã tỉnh từ lâu, sau khi nghe được Dương Bách Xuyên và ông nội mình trở mặt, hắn đứng dậy cười lớn, giọng điệu vô cùng căm giận: “Gia gia, giết chết hắn đi, để hắn chết không có chỗ trôn…”  

 

Chưa kịp nói xong đã bị Độc Cô Ảnh vung tay, Độc Cô Ngọc hét thảm, chân tay đứt lìa, thân dưới tất nhiên là đầy máu, tu vi bị phá hủy hoàn toàn, hắn ta ngất đi ~  

 

“Lão tổ, người…” Độc Cô Thần Quang tức giận nhìn chằm chằm Độc Cô Ảnh.  

 

Nhưng lúc này Độc Cô Ảnh đã nhắm chặt hai mắt, không thèm nhìn Độc Cô Thần Quang lấy một cái, bởi vì ông ra quá rõ cục diện của ngày hôm này.  

 

Chỉ lạnh lùng quay đi, hai tay nắm chặt: “Ta cứu mạng ngươi đấy... đồ ngu!”  

 

Cái gì mà 150 Tiên Đế? 500 Tiên Vương? Toàn là trò hề! Chỉ có lão ta biết rõ thân phận thật sự của những người này...  

 

Độc Cô Thần Quang thấy vậy, ông ta không nhịn nữa mà quát lớn: “Xé xác tên tiểu tử này cho lão phu!”  

 

Ngay lập tức, những người xung quanh đã hành động, 500 Tiên vương xuất hiện, 150 vị Tiên đế kia cũng di chuyển.  

 

Nhưng lại không nhằm về phía Dương Bách Xuyên mà bao vây đám người Độc Cô Thần Quang và ba tộc lão kia.  

 

Lúc này, hai tầng vòng vây, tầng thứ nhất là 150 Tiên đế, tầng thức hai là 500 Tiên vương.  

 

Đối tượng không phải là Dương Bách Xuyên mà là đám người Độc Cô Thần Quang.  

 

“Ngươi…các người…?” Độc Cô Thần Quang thấy vậy, vẻ mặt ông ta lập tức thay đổi, không tin nổi nhìn đám Tiên đế Tiên vương đang bao vây bốn người họ, chưa biết chuyện gì đang xảy ra.  

 

  Những người từng cúi đầu cung kính xưng chủ thượng, giờ lại quay giáo hướng về mình!  

 

Cảnh tượng này ~  

 

Dương Bách Xuyên cũng không ngờ tới, vốn định ra tay đại khai sát giới, nhưng ai mà ngờ đám người này lại phản chủ! Quay sang bao vây Độc Cô Thần Quang.  

 

Ngẩn người một lúc, Dương Bách Xuyên mới kịp hoàn hồn, hắn nhìn tuyết miêu ở bên cạnh, hừ một tiếng: “Còn không qua đây?”  

 

“Meo”  

 

Tiếng mèo kêu đầy u oán vang lên. Tuyết Miêu bước đến bên Dương Bách Xuyên, không cần Dương Bách Xuyên hỏi, nàng đã trả lời: “Chủ nhân, đám người này đều là sát thủ và thành viên tình báo do ta đào tạo. Ta sớm biết Độc Cô Thần Quang có lòng phản nghịch nên cố ý buông thả, để xem ông ta có biết quay đầu không. Ai ngờ Độc Cô Thần Quang lại to gan như vậy, dĩ hạ phạm thượng, bây giờ chúng ta xử lý thế nào?”  

 

Dương Bách Xuyên nghe vậy, trong lòng lập tức hiểu rõ, quả nhiên là thủ đoạn của Tuyết Miêu, nàng đã không phụ kỳ vọng của hắn, cơn giận trước kia cũng biến mất.  

 

Hắn nhìn về phía Độc Cô Ảnh: “Để Độc Cô Ảnh tự xử lý đi ~”  

 

Nói xong, hắn quay đi không chút lưu luyến. Cũng không thèm nhìn đám người Độc Cô Thần Quang, bởi vì đại cục đã định, hoặc nói đúng hơn để từ khi Độc Cô Thần Quang xuất hiện thì kết cục của ông ta đã được định trước là bi kịch, có vẻ như gia tộc Độc Cô không như vẻ bề ngoài, tưởng là hỗn loạn nhưng thực ra tất cả đều nằm trong lòng tầm kiểm soát của Tuyết Miêu, quả nhiên hắn chọn Tuyết Miêu để xây dựng tình báo và sát thủ cho Vân Môn là không sai người, có đầu óc, có sự khôn ngoan, bậc thầy bày mưu lập kế.  

 

Dương Bách Xuyên dẫn theo Hồng Y Cổ Kiếm và Tuyết Miêu đi tới phủ đệ của gia tộc Độc Cô, nhưng trước khi đi hắn đã nói để tự lão tổ xử lý đám người Độc Cô Thần Quang, xem như cho lão ta mặt mũi.  

 

“Đa tạ môn chủ khoan dung!”  

 

Phía sau vang lên tiếng cảm ơn của Độc Cô Ảnh.  

 

Độc Cô Ảnh biết Dương Bách Xuyên đã nể mặt mình, cho ông ta tự xử lý chính là cho một con đường sống! Thân là lão tổ của gia tộc Độc Cô, ông ta cũng không thể giết sạch con cháu nhà mình đúng không?  

 

Nhiều nhất cũng chỉ xử lý đám Độc Cô Thần Quang mà thôi.  

 

Khi bóng Dương Bách Xuyên khuất dần, sát khí của Độc Cô Ảnh mới bùng lên, thân ảnh hư ảo, biến mất tại chỗ.  

 

Chưa cần nhắc tới Dương Bách Xuyên, trong mắt lão ta mấy đứa con cháu bất hiếu Độc Cô Thần Quang đều là trò cười, dùng đan dược để cưỡng ép tăng thực lực lên Tiên tôn, nhưng trước mặt một Tiên tôn chân chính như lão thì bọn họ chẳng là cái thá gì, huống chi những năm nay Độc Cô Ảnh đi theo Tuyết Miêu tu luyện thuật ẩn nấp đã có không ít thành tựu.  

eyJpdiI6IjhHM0VDc0JJeXdTVGlhYUNEUDRzUUE9PSIsInZhbHVlIjoiTzZ0OWxQRjFtUkZpU04xSExINnV0cVRnWFMxaW5JUmd6N0JLMjIrbk1sK0l6R1k2Y244OHlmNXA2d0tNa1N2biIsIm1hYyI6ImE2M2ZlOGM1NzQwMTI0Y2JmMzJhYzc1NTVmZDBhZWJlNWU3YjYzMTY4N2Q3OGQ1YTBkNGU0YWJjM2NiOTJmMGQifQ==
eyJpdiI6IjdkZDNZc1ZMa054YlVqY0lVdnF0TkE9PSIsInZhbHVlIjoic1F0MlJjSFhyclwvSG9LeGZwQ1dDd2FmZGRTNkNEZXFKN2VoRG44THFkNm96MWRjVHZsUjRnVnB6bTZLMWl3MHRKQ0hyOHY2bWR2MTVxXC8yamdOa0JVR09rVkJETzlMb08zV2VFODdSYk1hb2xUTXZOcWhkTk02THpFbWE0RE15Z294QkVBRkQxQlVmekFnQXpCYTZucU1CQ1VsVTBNM1Q4a1VhK0FSMmxrZjRGWE9rNHQ2NTlZSURkN3FkNmhrc1QwU3JaK0xKWHBqUldPZ0p1RVwvckFjcDBuMzZNY0diXC9Fc0ZNcHF0Unl1TTUxMjllQWZ4NFJZdDF6ZjZZaVB0SjRyTTg4Y1g4dHdHZGhrN2t4NVQ3SnJJdWlkRkt2Tkdhb1lBYUxkT0wyTEdnPSIsIm1hYyI6IjcwYzZlYmY3ODQ1MWI1ZDc0YmFkZmE1ZGYwYWE1OGFiNmI0ZDYwODcyZDU0MTgxODcwMzM0OTc3NTExZTY4MzkifQ==

Đám Độc Cô Thần Quang đang bị bao vây mặt xám như tro tàn, sau khi nghe những lời Tuyết Miêu nói, dũng khí ra tay cũng biến mất, hóa ra từ đầu tới cuối, mọi tâm tư của ông ta đều nằm trong tính toán của Tuyết Miêu, bao nhiêu năm nay ông ta vẫn như một tên hề, chỉ là một kẻ đần độn mà thôi!

Ads
';
Advertisement