Không ngờ Cơ Tử Hà lại lắc đầu đáp: “Là sáu Yêu Đế, chỉ là tên thứ sáu ẩn náu rất kỹ, sư đệ phải cẩn thận, tự bảo vệ mình, có thể ta sẽ không để ý tới đệ được, tên Yêu Đế thứ sáu kia không đơn giản ~”
“Sư tỷ yên tâm, đệ tự bảo vệ được bản thân.” Dương Bách Xuyên cười khổ đáp, hắn không ngờ có ngày mình cũng trở thành gánh nặng.
Điều này khiến hắn hơi thất vọng, lúc này hắn khao khát đột phá đến cảnh giới Tiên Đế hơn bao giờ hết, nếu đột phá đến cảnh giới Tiên Đế, ít nhất hắn có thể chiến đấu cùng sư tỷ, chứ không phải để sư tỷ phải luôn nghĩ cách bảo vệ hắn.
Thật ra nếu thực sự chiến đấu, sức mạnh của hắn không hề kém, nhưng trong mắt sư tỷ thì hắn đã trở thành đối tượng cần được bảo vệ.
Sự bảo vệ này là một loại yêu thương, giống như hắn vậy, luôn luôn nghĩ đến việc bảo vệ bạn bè, người thân bên cạnh khi đối mặt với kẻ địch mạnh.
Mặc dù hắn rất thích cảm giác được sư tỷ bảo vệ và quan tâm, nhưng hắn càng hy vọng trong lúc này, người xông lên phía trước chiến đấu, gánh vác mọi thứ là hắn, còn người cần được bảo vệ và quan tâm là tiểu sư tỷ.
“Ha ha... Người nhà họ Cơ là có thể ngang ngược như vậy sao? Lẽ nào ngươi cho rằng chúng ta không dám giết ngươi? Tiểu cô nương, đừng quên đây là Dị Vực Giới, là thành Bạch Giao, là phủ thành chủ, không phải là nhà họ Cơ các ngươi…”
Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ linh tinh thì một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Người đó tiếp tục: “Giết chúng, nhà họ Cơ thì có gì ghê gớm, giết Yêu Đế của phủ thành chủ, chỉ riêng chuyện này thì có giết ngươi nhà họ Cơ cũng không dám nói gì, ta tin nhà họ Cơ sẽ không vì một người mà trở mặt với Long Vương đại nhân nhà ta ~”
Trong im hơi lặng tiếng, năm Yêu Đế đỉnh phong xuất hiện với yêu khí ngút trời, đứng đầu là một nữ tử, còn lại đều là nam trung niên.
Rõ ràng, người vừa nói chính là nữ tử kia.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, nữ tử này có mái tóc dài màu xanh biếc, tết thành một con rắn, nàng ta là một Xà yêu.
Bốn người còn lại thì không có đặc điểm rõ ràng, cũng không biết là yêu thú gì.
Lúc này, tiểu sư tỷ lạnh lùng nói: “Với bà đây mà nói, các ngươi chỉ là mấy con nghiệt súc có tu vi Yêu đế đỉnh phong mà thôi, các ngươi có bản lĩnh giết ta? Không ngại nói cho các ngươi biết, bà đây lang bạt ở Tiên giới chưa bao giờ dùng đến gia thế, thứ ta dựa vào chính là thực lực bản thân.
Muốn giết mấy con yêu thú các ngươi, đối với ta mà nói chẳng có gì khó khăn...” Tiểu sư tỷ nói rồi nhìn về phía năm yêu tu, ánh mắt nàng dừng lại trên người nữ yêu kia: “Trong ký ức của Hắc Báo, ngươi là Trúc Diệp Thanh, đứng thứ hai trong mười đại Yêu Đế đỉnh phong dưới trướng Bạch Giao Long Vương, còn bốn tên kia... ừm, cũng có cái tên hay đấy, heo chó mèo chuột, haha... còn tên ẩn náu trong bóng tối kia..., nói sao nhỉ, tên ẩn náu kia hẳn là một Huyễn Yêu, bản thể là gì thì trong ký ức của Hắc Báo cũng không có ghi chép, cũng thú vị đấy, nói thật thì ngoài hắn ta ra, tất cả các ngươi cũng chỉ là rác rưởi mà thôi...”
“Phụt ~”
Dương Bách Xuyên nghe thấy vậy, hắn không nhịn được bật cười.
Đều là rác rưởi mà thôi ~
Quá bá đạo?
Dù sao thì mấy tên yêu tu này cũng là Yêu Đế đỉnh phong, nhưng lại bị tiểu sư tỷ nói là rác rưởi, giống như chúng chỉ là mấy con chó mèo vậy, nhưng... nghe tiểu sư tỷ nói, quả thật bọn họ đều là rác rưởi.
Trước khi đánh nhau, tiểu sư tỷ đã dùng khí thế áp đảo hoàn toàn năm Yêu Đế.
Chỉ có một Huyễn Yêu ẩn náu trong bóng tối còn được tiểu sư tỷ khen ngợi một chút!
Năm Yêu Đế đứng đầu là Trúc Diệp Thanh, bị lời nói của tiểu sư tỷ chọc tức, sắc mặt vốn dĩ không phải màu da người bình thường, xanh đỏ trắng lục đủ màu, lúc này càng trở nên sặc sỡ.
Một lúc sau, Trúc Diệp Thanh chỉ vào tiểu sư tỷ, giọng run run vì tức giận nói: “Giết... giết tiểu tiện nhân này cho ta ~”
Ánh mắt Dương Bách Xuyên lóe lên, sát khí dâng lên cuồn cuộn, hắn nhìn chằm chằm Trúc Diệp Thanh, đưa nàng ta vào danh sách đen phải giết.
Con yêu thú này dám chửi sư tỷ là tiểu tiện nhân, hắn nghe còn khó chịu hơn cả bản thân bị chửi, Dương Bách Xuyên quyết định đích thân chém chết con Trúc Diệp Thanh này để ngâm rượu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất