“Ầm ~”
Cơ thể của Hắc Báo Yêu Đế hóa thành tro bụi.
“Được rồi, chúng ta đến hoa viên phủ thành chủ, tỷ biết cách vào rồi ~” Cơ Tử Hà vỗ tay nói.
Cơ Tử Hà cực kỳ căm ghé Hắc Báo, sau khi sưu hồn xong, nàng trực tiếp triệu hồi lôi điện đánh lên người Hắc Báo, khiến hắn ta hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Dương Bách Xuyên vừa thích tính nóng nảy của tiểu sư tỷ vừa thấy thiếu tự tin, hắn nghĩ liệu có này nào đó bà cô này không vui mà ném cho hắn một tia lôi điện hay không?
May mà cảnh tượng vừa rồi đã chứng minh tiểu sư tỷ vẫn rất quan tâm và yêu thương hắn, chắc chắn sẽ không nhằm vào mình.
Sau đó, hắn theo chân tiểu sư tỷ tiến vào khu rừng phía trước.
“Sư tỷ, hoa viên của phủ thành chủ có phải là một không gian độc lập không?” Dương Bách Xuyên vừa đi vừa hỏi.
“Ừ, đúng vậy, trong ký ức của con yêu thú Hắc Báo đó, hoa viên phủ thành chủ đúng là một không gian độc lập, rất có thể là một loại pháp khí không gian, nhưng Hắc Báo cũng không biết rõ lắm.
Nhưng ta biết cách để vào đó rồi, yên tâm đi. À, trong ký ức con nghiệt súc Hắc Báo, con chồn của đệ quả thật đang ở hoa viên, nhưng lại có một vị Tiên Tôn đang trấn thủ ở đó, theo những gì ta thấy được thì hắn cũng không biết nhiều chuyện liên quan tới hoa viên, chỉ biết bề nổi là có một vị Tiên Tôn sơ kỳ trấn thủ, ngoài ra còn ba mươi vệ binh Yêu Đế cảnh giới khác nhau.
Ta đoán có lẽ thập đại Yêu Đế đỉnh phong khác trong phủ thành chủ đã đang trên đường đến ngăn cản chúng ta. Hắc Báo và Bạch Dương đã bị chúng ta giết chết, chỉ còn lại tám Yêu Đế nhưng chưa chắc cả tám Yêu Đế đó đều đang ở trong phủ thành chủ.
Chúng đến cũng không sao, đến một ta diệt một, đến hai ta diệt cả đôi, nếu tất cả đều đến thì ta sẽ diệt sạch. Điều duy nhất chúng ta không chắc chắn là trong hoa viên còn có vị Tiên Tôn thứ hai nào không?
Nhưng đã đến đây rồi thì chúng ta cứ xông vào, không có gì phải sợ, đi theo sư tỷ chắc chắn không sai đâu ~”
Câu nói này khiến Dương Bách Xuyên nghe mà thấy xấu hổ, tiểu sư tỷ quả thật có tài khoác lác.
Đương nhiên hắn không dám nói ra, chỉ dám nghĩ trong lòng, nhưng hắn không ngờ trong lần biểu hiện tiếp theo của tiểu sư tỷ, nàng ấy đã dùng thực lực để chứng minh mình không hề nói khoác.
Trong lúc hai người nói chuyện, bọn họ đã tiến vào trong rừng, phía sau Dương Bách Xuyên là Hồng Y, vẫn im lặng giống như một cái bóng.
Mặc dù lần này Hồng Y không có biểu hiện gì nổi bật, nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy Hồng Y ngày càng có linh tính, dường như ý thức mới của nàng đang không ngừng phát triển...
Dương Bách Xuyên tin một ngày nào đó, Hồng Y sẽ trở thành một sự tồn tại mạnh mẽ nhất bên cạnh hắn.
Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Sư tỷ, làm sao để vào?” Nhìn một khu rừng rộng lớn, Dương Bách Xuyên biết chắc chắn hoa viên của phủ thành chủ có một cánh cửa đặc biệt, không đơn giản chỉ là khu rừng thế này.
“Đi thẳng, có ba cây đại thụ xếp thành hình tam giác, đó chính là cổng vào không gian hoa viên phủ thành chủ.” Cơ Tử Hà trả lời.
Hai người đi thêm năm trăm mét, quả nhiên nhìn thấy ba cây đại thụ.
Ba cây đại thụ xếp thành hình tam giác, khoảng cách giữa mỗi cây đúng chín mét, đất trống ở giữa rộng khoảng hai ba mươi mét vuông, đó chính là vị trí của cổng vào.
“Đi vào thôi ~” Cơ Tử Hà vừa đi vừa nói, nhưng vừa đi được vài bước, nàng đột nhiên dừng lại.
Dương Bách Xuyên đi theo sau, không kịp phản ứng nên đâm sầm vào vòng eo mềm mại của nàng, hắn ngượng ngùng nói: “Sư tỷ, có chuyện gì vậy ~”
Cơ Tử Hà nheo mắt: “Có yêu thú chặn đường ~”
Dương Bách Xuyên giật mình, hắn nhìn quanh cũng không thấy có gì bất thường, nhưng hắn tin nếu sư tỷ đã nói như vậy thì ắt có lý do, dù sao thì tu vi của hắn mới chỉ là Tiên Vương đỉnh phong, tuy cách cảnh giới Đế chỉ còn một bước, nhưng vẫn còn rất kém. Hắn không cảm nhận được bất thường, không có nghĩa là sư tỷ cũng không cảm nhận được.
“Ra đi, đừng có trốn nữa, bà cô nhà ngươi đang ở đây, chẳng lẽ các Yêu tộc dưới trướng Bạch Giao Long Vương lại là một lũ rùa rụt cổ sao?” Cơ Tử Hà cười chế giễu.
Dứt lời, cả khu rừng đột nhiên nổi lên một trận gió lốc...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất