Nàng mở mắt nhìn về phía Dương Bách Xuyên.
Bình Càn Khôn và Dương Bách Xuyên là một, mọi động tĩnh trong đó đều sẽ bị hắn phát hiện.
Tuyết Hương nói: “Xuyên Tử, ta cảm nhận được Tiểu Bằng cảm thấy rất hứng thú với mào gà kia, có thể cho hắn hay không?”
Dương Bách Xuyên hơi ngạc nhiên, sau đó gật đầu nói: “Có thể.”
Dạo nào trứng Côn Bằng ở trong không gian bình Càn Khôn không hề có động tĩnh gì, không ngờ hôm nay lại có động tĩnh, có phải hay không trứng Côn Bằng sắp xuất thế?
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng kích động.
Nếu Côn Bằng xuất thế thì sẽ trở thành sự giúp đỡ đắc lực cho hắn, Côn Bằng còn siêu hơn cả thần thú.
Theo lời của chim Thần Ma thì đó chính là vua của vạn thú.
Chỉ cần Côn Bằng có thể xuất thế, đừng nói một cái mào gà, một trăm cái cũng được tất.
Quả nhiên khi hắn đưa mào gà đến trước trứng Côn Bằng, khắc văn trên trứng lóe sáng, ngay sau đó năng lượng thuần tịnh khổng lồ trong mào gà cũng bùng nổ, bắt đầu tiến vào trong trứng.
Tuyết Hương kích động nói: “Xuyên Tử… Hình như Tiểu Bằng sắp xuất thế.”
Đối với Tuyết Hương, để Côn Bằng xuất thế là sứ mệnh của nàng. Nhưng dựa theo quỹ đạo ban đầu, lực lượng trên người nàng sẽ bị Côn Bằng hấp thu sạch sẽ, khi lực lượng của nàng hao hết cũng là ngày Côn Bằng ra đời, cũng là thời khắc nàng biến mất hoàn toàn.
Nhưng từ lúc nàng đi theo Dương Bách Xuyên ra khỏi đáy hồ, mang theo trắng Côn Bằng bước vào thế gian, vận mệnh của nàng đã bị thay đổi.
Tuy chính nàng cũng không hiểu ra sao, nhưng nàng biết rõ từ lúc gặp được Dương Bách Xuyên, vận mệnh của nàng đã thay đổi, ít nhất Côn Bằng xuất thế thì nàng cũng sẽ không chết.
Lúc này nàng cảm nhận được Côn Bằng đang hấp thu sức mạnh mào gà mà Dương Bách Xuyên đưa đến, còn sắp xuất thế.
Đây là một loại cảm giác nhưng lại rất rõ ràng.
Nàng không biết sau khi Côn Bằng hấp thu mào gà xong thì có xuất thế hay không, nhưng ít nhất đây là một dấu hiệu tốt, ít nhất nàng không cần hiến sức mạnh của mình cho Côn Bằng.
Dương Bách Xuyên nhìn động tĩnh của trứng Côn Bằng, biết đây là một khởi đầu tốt, có vẻ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiêu hóa hết lực lượng mào gà ngay được.
Đương nhiên hắn cũng không xác định sau khi hấp thu xong mào gà, trứng Côn Bằng có thể xuất thế hay không nhưng hắn cảm thấy vô cùng vui mừng, bởi vì ít nhất mạng sống của Tuyết Hương được bảo vệ.
Hắn không cho phép Tuyết Hương hiến tế bản thân cho trứng Côn Bằng, tuy cô nàng này là Yêu tộc nhưng tính tình đơn thuần, hắn sẽ không để nàng xảy ra chuyện.
Tuyết Hương vẫn luôn bế quan tu luyện, hôm nay lại thức tỉnh vì trứng Côn Bằng có động tĩnh, Dương Bách Xuyên thấy nàng đã đột phá đến Tiên Vương hậu kỳ, tiến bộ rất lớn.
Thật ra thiên phú của nàng không tệ, có lẽ sau khi trứng Côn Bằng xuất thế, Tuyết Hương có thể buông bỏ gánh nặng trong lòng, khi đó tu vi của nàng sẽ bùng nổ,
Thấy Dương Bách Xuyên nhắm mắt đứng tại chỗ, tiểu sư tỷ kêu gọi: “Sư đệ, đừng ngẩn ra nữa, chúng ta rời khỏi đây rồi tính. Dù sao đây cũng là dãy núi Tịch Diệt, nhớ gặp phải quái vật khổng lồ thì không xong.”
Dương Bách Xuyên nghe thấy tiểu sư tỷ nói vậy thì nói với Tuyết Hương: “Tuyết Hương, nàng cẩn thận quan sát trứng Côn Bằng, có dị động thì gọi ta, bây giờ chúng ta đang ở trong một hiểm địa, cần phải nhanh chóng rời đi.”
“Được, chàng cẩn thận, yên tâm giao cho ta. Có vẻ phải mất một thời gian nữa thì Tiểu Bằng mới hấp thu xong, có việc ta sẽ báo cho chàng.” Tuyết Hương trả lời.
Dương Bách Xuyên rời khỏi ý thức.
Sau đó mấy người bay lên, rời khỏi sơn cốc đã sụp đổ này, trở lại thành Bạch Giao.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất