Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng hít vào một hơi lạnh, thân thể con mãng xà chắc chắn vô cùng cứng rắn, vậy mà dưới lưỡi đao của Đại Nha Bạch, nó lại dễ dàng bị chém thành từng mảnh như vậy, không hề có chút áp lực nào.
“Vị Bạch Nha sư huynh này cũng là một cao thủ đấy chứ ~” Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm cảm thán.
Ngay sau đó, kiếp vân trên bầu trời tản đi, lộ ra bóng dáng của tiểu sư tỷ, chỉ thấy ánh sáng tím lóe lên, nàng ấy trực tiếp hạ xuống trên đầu con mãng xà, vung tay một cái, tia sét lóe qua. Giây tiếp theo, phần mào thịt to như cối xay trên đầu mãng xà đã bị tiểu sư tỷ cắt xuống.
Chỉ nghe nàng ấy cười nói: “Tiểu sư đệ, mau xuống đây nhận lễ vật nào ~”
Cơ Tử Hà ở dưới kêu to, Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, hắn biết quà mà tiểu sư tỷ nói là mào gà trên đỉnh đầu của mãng xà.
Hắn hơi khó hiểu, nhưng nếu tiểu sư tỷ nói vậy thì sẽ có lý do riêng của nàng, vậy nên hắn vọt xuống.
“Sư tỷ…” Dương Bách Xuyên hỏi.
Cơ Tử Hà cười nói: “Đừng coi khinh thứ này, tuy thú hoang không có hệ thống tu luyện, không có trí tuệ, trong cơ thể thường không có nội đan, nhưng thân thể lại vô cùng cường tráng. Vạn vật trên thế gian đều có quy luật tồn tại riêng của mình, nếu trời cao ban cho thú hoang thân hình cường tráng và lực lượng khủng bố thì sẽ có chỗ độc đáo riêng của nó.
Tinh hoa của cự mãng nằm ở mào gà, đệ thử cảm nhận xem có gì khác không?”
Mào gà của mãng xà đỏ đậm, không có lân giáo, nhìn như một đám mây biến sắc bình thường. Dương Bách Xuyên nghe tiểu sư tỷ nói vậy thì tò mò vận chuyển Càn Khôn Nhãn nhìn về phía mào gà.
Sau đó hắn phát hiện trong mào gà của mãng xà có chỗ đặc biệt.
Hắn nhìn thấy một loại chất lỏng màu máu ở trong mào gà, ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ cường đại, loại năng lượng này khiến hắn ngạc nhiên, tràn ngập sức mạnh hoang dã, còn vô cùng thuần tịnh.
Dương Bách Xuyên đặt tay lên trên mào gà để cảm nhận, hắn phát hiện năng lượng trong đó nổ tung.
Một cảm giác bùng nổ bàng bạc lan ra, Dương Bách Xuyên hoảng sợ vội vàng thu tay lại.
Chỉ trong chớp mắt nhưng hắn cũng cảm nhận được khắc văn ẩn chứa trong mào gà, tuy chỉ là một khắc văn nhưng lại như từng quen biết.
Sau đó hắn đột nhiên nhớ ra tại sao lại cảm thấy quen thuộc, bởi vì khắc văn trên trứng Côn Bằng cũng như này.
Thu tay lại, Dương Bách Xuyên nhìn tiểu sư tỷ rồi nói: “Sư tỷ, ta cảm nhận được trong mào gà chứa một loại năng lượng dạng lỏng, vô cùng khổng lồ, vô cùng tinh thuần.”
Cơ Tử Hà cười nói: “Đúng vậy, còn tưởng đệ không nhìn ra. Hì hì, đây là tinh hoa của mãng xà, mọi lực lượng của nó đều bắt nguồn từ thứ bên trong mào gà. Đây là sức mạnh hoang dã, chỉ thuộc về những sinh linh hoang dã cổ xưa, đối với tu sĩ thì đây là tài nguyên tu luyện cấp cao.
Đệ sắp đột phá Tiên Đế, giữ thứ này lại sẽ có ích trong lúc đột phá. Khi đột phá Tiên Đế thường cần rất nhiều năng lượng thiên địa khổng lồ, vừa lúc loại năng lượng lỏng này có thể bù vào.
Thế nào, món quà này của ta được không? Hì hì, thật ra cả thân thể của mãng xà đều là bảo, máu dùng để luyện đan, khung xương luyện khí, áp giáp da luyện chế tiên y, đều là tài liệu thượng phẩm.”
Nghe vậy, Dương Bách Xuyên gật đầu lia lịa: “Cảm ơn tiểu sư tỷ, ta rất thích món quà này.”
Dương Bách Xuyên rất cần năng lượng này, bây giờ hắn là Tiên Vương đỉnh phong, có thể đột phá Tiên Đế bất cứ lúc nào, khi ấy sẽ cần nguồn năng lượng khổng lồ chống đỡ.
“Thích thì nhận đi.” Cơ Tử Hà cười nói.
Dương Bách Xuyên không khách sáo, phất tay thu hết mào gà và thi thể mãng xà vào trong không gian bình Càn Khôn.
Cho dù hắn không cần thân thể của mãng xà thì bán đi cũng được một số tiền khổng lồ. Bây giờ Vân Môn là một cái động tiêu tiền không đáy, có bao nhiêu tài vật đều có thể điền vào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất