Đại Nha Bạch cũng thoải mái đồng ý, bảo Dương Bách Xuyên và Cơ Tử Hà chờ một chút để hắn ta đi thông báo cho tộc nhân dò la tin tức, sau đó sẽ quay lại xuất phát ngay.
Sau khi Đại Nha Bạch rời đi, tiểu sư tỷ Tử Hà nói: “Sư đệ cũng đừng quá lo lắng, những sinh linh như thần thú và dị thú trời sinh đều là tồn tại nghịch thiên, trên người mang theo vận khí trời ban, không dễ gì mà ngã xuống được. Đệ cứ yên tâm, chỉ cần những người bạn của đệ còn ở Dị Vực Giới, tỷ sẽ cùng đệ tìm kiếm, nếu thực sự không được thì có thể triệu gọi đại sư huynh và nhị sư huynh, thậm chí là cả sư nương đến đây giúp, chắc chắn sẽ tìm thấy.”
Nghe tiểu sư tỷ an ủi, trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy rất ấm áp, cũng biết mình có chút mất bình tĩnh, thực chất là vì quá mức lo lắng, sau đó hắn hít sâu một hơi, gật đầu nói: “Cảm tạ sư tỷ, đệ tin là bọn họ sẽ không sao, một ngày nào đó đệ nhất định sẽ tìm được bọn họ.”
Khi hai người đang trò chuyện, Đại Nha Bạch vội vã quay lại, vừa bước vào liền nói: “Sư đệ, sư tỷ Tử Hà, chúng ta phải nhanh chóng đến dãy núi Tịch Diệt! Vừa nhận được tin, Xuyên Sơn Giáp đã tìm thấy tung tích của Thông Tí Viên Hầu, nghe nói đang dẫn theo thuộc hạ Yêu tộc truy đuổi!”
“Cái gì? Tin tức này có chính xác không?” Sắc mặt Dương Bách Xuyên lập tức biến đổi, bật dậy truy hỏi.
“Tin tức do người trong tộc ta truyền đến, chắc chắn không sai. Hơn nữa, tửu lâu của tộc ta vốn là nơi thu thập tin tức, hiện tại tin tức này cũng đã lan truyền rộng rãi, chắc là chính xác thôi. Về chuyện tìm kiếm các thần thú và dị thú khác, ta cũng đã dặn dò thuộc hạ rồi, chỉ cần có tin tức thì bọn họ sẽ báo ngay.” Đại Nha Bạch nói.
“Vậy chúng ta lập tức lên đường!” Dương Bách Xuyên vừa dứt lời đã muốn xuất phát ngay.
“Khoan đã!” Đại Nha Bạch đột nhiên lên tiếng ngăn lại.
Dương Bách Xuyên quay đầu, nét mặt sốt ruột: “Còn chuyện gì nữa?”
Đại Nha Bạch nói: “Dãy núi Tịch Diệt cách thành Bạch Giao đến mười vạn dặm, nếu bay qua đó thì đã muộn mất, để ta mở cánh cửa Không Gian, chỉ trong chớp mắt là có thể đến nơi.”
Cơ Tử Hà cũng gật đầu: “Đúng vậy, sư đệ. Đại Nha Bạch là sinh linh bản địa của Dị Vực Giới, hắn ta am hiểu nơi này, chỉ cần xác định phương hướng là có thể trực tiếp mở cánh cửa Không Gian, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”
Dương Bách Xuyên ngẩn ra, hắn cũng từng nghe tiểu sư tỷ nhắc đến cánh cửa Không Gian. Theo lời tiểu sư tỷ nói, thần thông cánh cửa Không Gian này yêu cầu tu vi đạt đến Tiên Đế Cảnh mới có thể thi triển. Tuy nhiên, Tiên Đế so với Tiên Tôn thì phải hao tổn thần lực nhiều hơn để mở cổng và còn phải tính toán định rõ phương hướng, nếu là Tiên Tôn thi triển cánh cửa Không Gian thì có thể làm theo ý muốn.
Cũng giống như lần trước khi đại chiến với gia tộc Đoàn Can, Đoàn Can Thiên Thành có thể tùy ý xuất hiện trong hư không.
“Vậy thì làm phiền sư huynh.” Dương Bách Xuyên ôm quyền nói.
Sau đó, Đại Nha Bạch nhắm mắt, tay kết ấn pháp quyết. Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được một loại năng lượng đặc biệt cường đại từ người Đại Nha Bạch tỏa ra, hắn cẩn thận cảm nhận, dường như đó chính là sức mạnh không gian.
Hắn nhớ đến lời lão đầu từng nói khi trước, hắn có căn cơ thập toàn thập mỹ, có thể hấp thu nhiều loại lực lượng trong thiên địa, trong đó bao gồm cả sức mạnh không gian.
Không biết liệu hắn có thể thi triển được thần thông cánh cửa Không Gian này không?
“Ầm…”
Khi vừa nghĩ đến điều đó, một tiếng nổ vang lên, trước mặt Đại Nha Bạch xuất hiện một cánh cửa ánh sáng màu lục biếc, chỉ nghe Đại Nha Bạch nói: “Xong rồi, sư đệ và sư tỷ Tử Hà đi vào trước, ta sẽ theo sau ngay.”
Mặc dù Đại Nha Bạch là Yêu Đế đỉnh phong, nhưng cũng nhìn ra được hắn ta phải cố hết sức mới mở ra được cánh cửa Không Gian, mà có vẻ cũng không duy trì được lâu.
Thảo nào ngày đó tiểu sư tỷ nói chỉ có cường giả cấp Tiên Tôn mới có thể dùng đươc cánh cửa Không Gian. Cấp Tiên Đế có tư cách tu luyện thần thông nhưng muốn tùy ý sử dụng thì lại không được.
“Sư đệ, đi thôi.” Tiểu sư tỷ bước vào trong đó.
Dương Bách Xuyên cũng đi theo.
Một cơn quay cuồng truyền đến, dường như xung quang có gió bão đang quay vòng, trước mắt là ánh sáng xanh lục chói lóa, không mở nổi mắt.
Cũng may cảm giác này không kéo dài bao lâu thì Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được chân mình đang đứng trên đại địa.
Vừa mở mắt thì phát hiện mình đã xuất hiện ở một nơi khác, tiểu sư tỷ ở bên cạnh hắn, sau đó là Đại Nha Bạch theo sau.
“Đến rồi.” Đại Nha Bạch nói.
Hiển nhiên đây chính là dãy núi Tịch Diệt.
Dương Bách Xuyên thầm khiếp sợ, cánh cửa Không Gian quá thần kỳ, chớp mắt đã vượt qua mười mấy vạn dặm.
Nắm giữ được thần thông này, lúc chạy trốn chắc chắn sẽ rất tiện.
Đáng tiếc tiểu sư tỷ từng nói chỉ có bước vào cảnh giới Tiên Đế mới có thể tu luyện thần thông cánh cửa Không Gian, mà hắn cũng không biết khi nào mình mới đột phá được đến Tiên Đế.
Không phải chỉ cần cố gắng tăng lên pháp lực thì có thể đột phá Tiên Đế, chủ yếu cần cơ duyên và cơ hội, thậm chí là sự ngộ đạo về đại đạo thiên địa.
Hiện tại hắn đang rơi vào bình cảnh.
Thực ra chuyện này cũng không thể sốt ruột, nhưng tình thế ép buộc, Dương Bách Xuyên biết bản thân cần phải đột phá sớm mới được.
Nếu không hắn sẽ không thể đối phó được với những chuyện đã xảy ra ở Dị Vực giới.
Tuy có tiểu sư tỷ ở bên nhưng hắn không phải người thích dựa hơi nữ nhân, trong xương cốt vẫn có chủ nghĩa nam nhân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất