Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Nghe Đại Nha Bạch nói vậy, Dương Bách Xuyên biết mình hiểu sai ý, nhưng hắn cũng nhận ra được Bạch Đại Nha là người thật thà, à không, là yêu thật thà, hắn cũng không thể mặt dày như vậy, vội vàng khoát tay nói: “Không không không, đủ, đủ rồi, đa tạ đại…Đại Nha huynh.”  

 

 

Đại Nha Bạch cũng nhìn ra được, Dương Bách Xuyên không phải loại người lòng tham không đáy, chuyện này nếu đổi thành người khác, sợ là chỉ ước được nhiều thêm chút nữa, điều này khiến ấn tượng của Đại Nha Bạch với Dương Bách Xuyên cũng tốt hơn.  

 

 

Vốn tặng lễ gặp mặt cũng vì để kết bạn với Dương Bách Xuyên, bây giờ lời cũng đã nói ra, Đại Nha Bạch là người thẳng thắn, hiện tại hắn là nhân vật có địa vị đứng đầu trong bộ tộc kiến đầu đen, muốn tìm thêm một trăm viên thủy tinh nhiều màu cũng không khó. Hắn phất tay nói: “Cũng không phải chuyện gì khó, trở về ta sẽ chuẩn bị cho sư đệ, đừng từ chối, đây là tấm lòng của sư huynh ta tặng cho đệ.”  

 

 

Dương Bách Xuyên nghe Đại Nha Bạch nói vậy cũng không tiện từ chối nữa, trong tay đã có nhẫn không gian chứa một trăm viên đá lưu ly bảy màu, muốn người ta thu thập thêm một trăm viên nữa cũng không ổn lắm, đang định từ chối, không ngờ tiểu sư tỷ ở bên cạnh đã chậm rãi lên tiếng: “Tiểu sư đệ, nếu Đại Nha Bạch đã có lòng thì đệ đừng cự tuyệt.”  

 

 

Cơ Tử Hà nói xong lại nhìn về phía Đại Nha Bạch: “Đại Nha Bạch, nếu ngươi đã tặng lễ thì đừng có keo kiệt như vậy, tiểu sư đệ nhà ta chuẩn bị thành lập một Vân Môn ở tiên vực Hỗn Loạn, bây giờ đang trong quá trình xây dựng, ta thấy thiết kế nơi này của ngươi không tệ, tộc của ngươi có thể giúp ta thu thập một ít đồ trang trí, xem như giúp đỡ tiểu sư đệ ta, lần này ngươi lời to rồi có biết không?”  

 

 

Đại Nha Bạch nghe Cơ Tử Hà nói vậy thì sửng sốt, hắn không ngờ Dương Bách Xuyên lại khai tông lập phái rồi, gọi là Vân Môn?  

 

 

Chuyện này…  

 

 

Vân Thiên Tà…  

 

 

Vân Môn?  

 

 

Đại Nha Bạch thấy rùng mình.  

 

 

Điều này chứng tỏ địa vị của người đệ tử bế quan Dương Bách Xuyên trong lòng Vân Thiên Tà, nếu không thì Thiên Tà chí tôn cũng sẽ không cho đệ tử dùng cái chữ “Vân” này.  

 

 

Hơn nữa, câu nói cuối cùng của Cơ Tử Hà khiến Đại Nha Bạch mừng như điên, theo ý hắn hiểu thì Dương Bách Xuyên chẳng khác nào thừa nhận hắn là huynh đệ, đệ tử dưới danh của Vân Tà chí tôn, bởi vì Dương Bách Xuyên là đệ tử bế quan của Vân Thiên Tà, nên ở một mức độ nào đó hắn đại diện cho Thiên Tà Chí Tôn. Chỉ cần Dương Bách Xuyên thừa nhận hắn thì Thiên Tà Chí Tôn cũng sẽ nhận hắn.  

 

 

Nghĩ vậy, Đại Nha Bạch kích động, vội vàng nói: “Có chuyện tốt như vậy, thân là sư huynh đương nhiên phải giúp sư đệ, trở về ta sẽ chuẩn bị, lần này sư đệ không được từ chối đâu đấy, nếu không chúng ta chẳng khác gì người ngoài, tìm chút đồ trang trí mà thôi, với tộc chúng ta chỉ là chuyện nhỏ, kiến đầu đen chúng ta sinh sống dưới lòng đất, khai thác khoáng sản dưới lòng đất dễ hơn nhiều so với các tộc khác, đương nhiên không thiếu những thứ này, về tộc sư huynh sẽ chuẩn bị cho đệ.”  

 

 

Dương Bách Xuyên nghe Đại Nha Bạch nói vậy, nhìn sang sư tỷ đang nháy mắt ra hiệu, hắn biết lần này mình không thể từ chối được, dù sao thì xây dựng Vân Môn quả thật phải dùng tới những kỳ thạch này, hắn nói với Đại Nha Bạch: “Vậy thì đa tạ Đại Nha Bạch sư huynh.”  

 

 

Cái gọi là nhận được lợi ích từ người ta nên nể mặt người ta hắn cũng không ngốc, từ đầu Đại Nha Bạch đã xưng hô sư đệ với hắn, hơn nữa còn tự nhận mình là sư huynh, xem như một nửa đệ tử của lão đầu. Có thể thấy Đại Nha Bạch rất muốn được lão đầu thừa nhận, nhưng năm đó lão đầu chỉ điểm hắn ta tu luyện công pháp, nhưng không thu nhận làm đệ tự, Đại Nha Bạch rất ước ao có thể trở thành đệ tử của lão đầu, cho dù là đệ tử ghi danh cũng được.  

 

 

Dương Bách Xuyên biết tính tình kiêu ngạo của lão đầu, người đâu có tùy tiện thu nhận đệ tử, kể cả đệ tử ghi danh cũng vậy?  

 

 

Đại Nha Bạch muốn được lão đầu thừa nhận, nhưng lão đầu là rồng chỉ thấy đầu không thấy đuôi, đến bây giờ hắn còn chưa gặp được. Đại Nha Bạch lại càng không phải nói, thế nên Dương Bách Xuyên đoán Đại Nha Bạch muốn đi đường vòng, thông qua hắn để đột phá, còn hắn thì sao?  

 

 

Thân là đệ tử bế quan của lão đầu, từ một góc độ nào đó, hắn có thể thay mặt cho lão đầu, về điểm này ngay cả sư huynh sư tỷ cũng không thể so sánh, nếu hắn thừa nhận Đại Nha Bạch thì đồng nghĩa với việc lão đầu đã thừa nhận người đệ tử dự bị này.  

 

 

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, nhận lễ vật của Đại Nha Bạch cũng không phải là không được, dù sao cũng trên danh nghĩa của lão đầu kia, hắn thèm vào mà quan tâm.  

 

eyJpdiI6IlgrTWUxOFNrZ2xcL1Myb0k2MVJoTEN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBUWUMxOTllTVNcL0FObnRTVFZ2OUhMZ3UrXC96UGFjS2lBUk83WUREZ1Exbkl4SE5qUEpZZzY5VVFNZ09rT2pmZk95UU5KWDQrZGM4U2pGZEpJT2s4QXc9PSIsIm1hYyI6ImI1YmNmNWRhNTM2ZDI5N2EzMzVlNGM2YTk3ZTAyNWVlMzJiY2M4MTYyYTBjODkxN2YyZjgyMWUyMDM5ZThjYzUifQ==
eyJpdiI6Im5tamZyZEN1cWV6bkpscERPbVo0dUE9PSIsInZhbHVlIjoiSDFxYjhtaTluOFwvTzVkVUxpak9TdW9BamYwXC9saU1hXC9ZK1FVTkgyV09wWG1LY05lSHlTRHNQZ3hiWXRzRFwvclhnd0pXejZkdENoYU9uXC85dFdHWGw2TCtjMVFPN2tOaHk3SnpBU2MxdG9mSnArRkhCR0J0YVwvbTBiajZLUDJDXC9oMlM4R2pYQWYydEtYaDVCV1FsaUNRK3lkczhqRlJXY2k3WkFUclRMQlIwYnRVTHpLNUc3NFFtQjMzYkV0VjhmWUhTUmdmblBtb0RXVmxHUHNndEg2aWxXWVwvXC9jOURySVM5b3krMXREd1ZRSHlYOWkzd1ZhNUJtV0h5OGRSdzYyeTQxWVQydDhsSFlyNU1DSUdGc1A3TlE9PSIsIm1hYyI6IjQ0ZThhMjNhMDVhY2MzNjc1MTgzNDAxZjgyNWY2ZjRlNjdhODNiZGY5YzhkZjYzNzBiMjE3ZGVhZWZmZWUwZDMifQ==

 

Ads
';
Advertisement