“Đông Phương gia gia, đây là sư tỷ Cơ Tử Hà của ta.” Dương Bách Xuyên giới thiệu tiểu sư tỷ với Đông Phương Hạo Thiên.
“Tử Hà cô nương.”
Ở thế giới tu sĩ, thực lực làm vua. Cơ Tử Hà là một cường giả có thể đánh ngang tay với Tiên Tôn. Đông Phương Hạo Thiên biết rõ đứng trước mặt Cơ Tử Hà, một phong hào Tiên Đế như lão còn kém một chút. Lúc nghe thấy Dương Bách Xuyên giới thiệu vẫn gọi mình là Đông Phương gia gia thì vô cùng vui mừng.
Như vậy thì Cơ Tử Hà cũng thành vãn bối của lão.
“Đông Phương gia gia không cần khách sáo.” Cơ Tử Hà cũng nghiêm túc đáp lại.
Lúc này Dương Bách Xuyên đột nhiên phát hiện Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn mình với ánh mắt cổ quái. Hắn hơi giật mình, sau đó nhận ra mình và tiểu sư tỷ còn đang nắm tay.
Cơ Tử Hà nhận ra trước hắn, mặt nàng đỏ bừng, vội vàng buông tay Dương Bách Xuyên ra: “Sư đệ, hai người trò chuyện đi, ta đi ngắm nghía xung quanh.”
Nói xong, không chờ Dương Bách Xuyên đáp lời đã biến mất tại chỗ.
Chờ Cơ Tử Hà rời khỏi, Đông Phương Hạo Thiên cười nói: “Đúng là trai tài gái sắc, trời đất tạo nên một đôi, ha ha.”
“Gia gia, ngài nói gì vậy, nàng là sư tỷ của ta.” Dương Bách Xuyên đỏ mặt.
Đông Phương Hạo Thiên cười to: “Ta biết, nếu nàng là trưởng bối trong sư môn của ngươi thì thôi. Nhưng ở Tiên giới, sư tỷ sư đệ thành đạo lữ cũng không phải số ít, nếu ngươi thật sự trở thành đạo lữ với Tử Hà cô nương thì đây sẽ là chuyện tốt.”
“Khụ, không nói này nữa. Tình hình đại trận sao rồi? Gia tộc Đoàn Can có phản ứng gì không?” Dương Bách Xuyên hỏi hai vấn đề.
“Ta cũng đang định nhắc đến những chuyện này, đây là chiến lợi phẩm sau khi thu dọn chiến trường. Lần này gia tộc Đoàn Can xuất chiến 120 người, có tổng 120 túi trữ vật.” Nói xong, Đông Phương Hạo Thiên đưa 120 túi trữ vật cho Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên nhận lấy, muốn xây dựng Vân Môn cần một lượng tài lực vật lực khổng lồ.
“Vất vả.” Dương Bách Xuyên nói cảm ơn.
Đông Phương Hạo Thiên: “Gần như những người cầm quyền của gia tộc Đoàn Can đã bị hủy diệt, chắc hẳn sau khi tộc nhận gia tộc Đoàn Can nhận được tin tức đã vội vàng trốn, không dám đến trả thù. Còn về các thế lực phụ thuộc dưới trướng gia tộc Đòan Can, ta có một ý tưởng muốn bàn bạc với ngươi.”
“Gia gia, ngài cứ nói.” Dương Bách Xuyên nghiêm túc nói.
“Nếu ngươi không phản đối thì ta muốn tranh thủ danh tiếng hiện tại của ngươi để hợp nhất Tiên Vực Đoàn Can. Dù sao Tiên Vực Đoàn Can là Tiên Vực ở gần Tiên Vực Hỗn Loạn nhất, nếu có thể hợp nhất thì rất có lợi cho Vân Môn chúng ta.” Đông Phương Hạo Thiên nói.
Nghe xong, hai mắt Dương Bách Xuyên sáng rực.
Nếu hắn đã muốn xây dựng Vân Môn trở thành tiên môn đứng đầu Tiên giới, vậy thì dã tâm không chỉ dừng ở việc xây dựng kiến trúc tốt nhất mà thế lực địa bàn cũng sẽ phải tương ứng.
Gia tộc Đoàn Can, hoặc là nói tiên vực Đoàn Can là một điểm khởi đầu tốt.
Nói thật, nếu Đông Phương Hạo Thiên không nói như vậy thì hắn cũng sẽ không nghĩ tới chuyện này.
Dương Bách Xuyên trầm ngâm một lúc rồi nói: “Nếu chúng ta muốn ra tay, lão đầu tử, ông cảm thấy nên làm thế nào? Liệu có thể thu tiên vực Đoàn Can về dưới trướng Vân Môn không?
Dù sao thì chúng ta cũng đã diệt gia tộc Đoàn Can, nhưng trong tiên vực Đoàn Can lại có không ít các thế lực tiên sơn lớn nhỏ, hẳn là rất khó để những thế lực kia thần phục?”
Dương Bách Xuyên nói ra suy nghĩ của mình.
Nhưng lần này, Đông Phương Hạo Thiên cười lớn nói: “Theo ta thấy thì không có vấn đề gì cả.”
Dương Bách Xuyên sững người: “Lời này có ý gì?”
Dương Bách Xuyên không hiểu vì sao Đông Phương Hạo Thiên lại có tự tin lớn như vậy.
Hắn nghe Đông Phương Hạo Thiên cười lớn: “Có thể ngươi không biết, trong khoảng thời gian ngươi hôn mê trị thương, trận đánh của ngươi và gia tộc Đoàn Can đã truyền khắp Tiên Giới, cái danh Càn Khôn Tiên Vương của Dương Bách Xuyên cũng không thua kém gì phong hào Tiên đế đâu, thậm chí còn vượt xa là đằng khác.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất